Bạch Xuân Phẻ – Người Thơ Dưới Bóng Thiền

 

Chăm Lo Mẹ
Thơ Bạch Xuân Phẻ
Bông Hồng Cài Áo
Nhạc Phạm Thế Mỹ
Hình ảnh Album Bạch Xuân Phẻ
Trình bày Various Artists
Mừng Sinh Nhật Bạch Xuân Phẻ

Bạch Xuân Phẻ – Người Thơ Dưới Bóng Thiền

Người viết: Nguyễn Hoàng Lãng Du

Tranh Phan Tấn Hải

Bạch Xuân Phẻ là nhà thơ không xa lạ gì với nhiều người. Anh còn có biệt-hiệu là Tâm Thường Định. Thơ anh đã xuất-hiện trên nhiều trang mạng, trên báo-chí trong và ngoài nước. Anh đã cho ấn-hành bốn tập thơ “Hương Lòng”, “Mẹ, Cảm-Xúc Và Em”, “AWAKEN: Buddhism, Nature, and Life”, và “Tưởng Niệm và Tri Ân”.

Anh làm thơ theo các thể-loại khác nhau viết bằng tiếng Việt và bằng tiếng Anh. Thi hứng anh dồi-dào: gặp người quen: anh làm thơ; nhìn khung-cảnh đẹp: anh làm thơ; thấy hoa nở: anh làm thơ…. Con người anh dễ rung-động với những gì xẩy ra trước mắt.

Thơ anh có lúc đơn giản như ca-dao, có lúc mượt-mà như đồng mạ non buổi sớm; có lúc thô-sơ như những con đường đất quê-hương.

Anh không chú-tâm vào cái bóng-bẩy, kiểu-cách mà chân-thật đơn-giản.

Viết về người Mẹ với tấm lòng bao-la trong tình suối nước non ngàn, Nhơn Lý biển cát,… anh ghi lại bằng những đề-tài mà chưa một ai chọn-lựa như “Cắt Móng Tay Cho Mẹ”, “Mẹ Đang Bệnh”, “Cái Nốt Ruồi Của Mẹ”. Nói như thế không có nghĩa là không có những câu thơ trác-tuyệt:

Đến đi trong cõi sắc hương

Thong dong, tự tại con đường mẹ đi

Mẹ mênh mông cõi từ-bi

Mây qua đỉnh núi thoát ly vô thường.

(Thương Mẹ, Thương Cả Nhân Sinh)

Viết về người Cha với hình ảnh của bầu trời rộng lớn trăng sao, của rừng già xanh mướt, của điệu hò còn vang-động cuối trời, anh đã để tình-cảm tình-cảm tràn-ngập yêu-thương thành-kính.

Anh viết về vợ, về con với những đề-tài tưởng như rất thường, rất nhỏ nhưng thơ anh biến các điều đó thành những gì trân-quý, đáng giữ-gìn.

Anh cũng viết về hình ảnh người đẹp mà ai cũng muốn có làm bạn đường:

Ta chết ngất, một thời em gái Huế
Thân mảnh mai, gò má đỏ hây hây
Nụ cười đó, mái tóc huyền rất mượt
Nay xa rồi, hình bóng vẫn đâu đây

(Dĩ Vãng Một Cuộc Tình)

Thơ Bạch Xuân Phẻ không than-van, rên-rỉ; không chán-chường, yếm-thế.
Anh dùng cả những dịp không may để giáo-dục con cái. Có lần, mắt anh bị đau phải băng một bên. Hai con trẻ tinh nghịch cùng băng mắt, thế là anh có cơ hội dạy con được cái kinh-nghiệm “Mắt Một Con Nhìn Đời”.

Bạch Xuân Phẻ có cái nhìn lạc-quan với cuộc đời. Hai câu thơ sau đây có thể được coi là đạt đạo:

Trăm cay đắng, trăm ngậm ngùi
Thấy trong tuyệt vọng, niềm vui trọn đầy

(Kiếp Phong Trần)

Bạch Xuân Phẻ viết nhiều về Đạo. Những bài thơ dù dưới đề-tài nào cũng chan-hòa ánh đạo vàng:

Ai nhỏ bé trước thiên-nhiên hùng vĩ?
Nhịp tim nào thổn thức trước ngàn sao
Và tiểu ngã chan hòa cùng đại ngã
Ôi hư không! em có nếm vô thường?

(Núi Rừng Bảo Pháp)

Người làm thơ thường hay viết về “em”. Bạch Xuân Phẻ cũng không tránh được điều này… Em với mái tóc của thơ và mộng trên những con đường mùa xuân hoa nở đẹp trong mơ. Nhưng dù đường Bắc, đường Nam, đường Đông, đường Tây em vẫn sẽ hạnh-phúc vì em có được cái tâm Bồ-Đề:
Con đường lớn em thong dong nhẹ bước
Mái tóc huyền lặng lẽ bỏ lại sau
Bồ Đề Tâm vun trồng vớt niềm đau
Đường hỷ lạc ai ung dung đang đến

(Nụ Cười An Lạc)

Anh không chỉ nhìn Đạo qua hình ảnh bề ngoài của một ngôi chùa, Bạch Xuân Phẻ ngộ được Đạo trong triết-lý thâm sâu mà không phải ai cũng được cái Duyên này.

Từ trong chùa nhìn ra, những bức tường vây quanh không che được cái chân trời rộng lớn trước mắt anh … Anh thấy vẻ đẹp của thiên-nhiên, thấy vẻ đẹp của Con Người, thấy vẻ đẹp của các tôn-giáo khác vì thế anh viết “Phật Chúa Trong Ta”, anh viết lời ca-ngợi ca-tụng vị lãnh-đạo tinh-thần của Công Giáo: “Giáo Hoàng Mới, Hy Vọng Mới” (New Hope, New Pope)

Thơ anh còn là tiếng chuông đánh thức lương-tâm của nhân-loại:

In Phnom Penh, Cambodia
The early teenager girls
Trading their virginity for food
For their love ones to survive.

(Phnom Penh)
hoặc:

……………………………….
The temperature reaches 110 degree Fahrenheit
A homeless woman
And her belongings
Try to take refuge
In an air-conditioned shopping mall
She was asked to leave.

(The First World)

Điều lạ-lùng nơi Bạch Xuân Phẻ là không ai dạy anh làm thơ khi còn ở Việt Nam và sau khi sang Mỹ năm 15 tuổi. Anh tự học.

Ông nội anh có lần hô-hào người trong Làng cứu một chiếc thuyền bị nạn ngoài khơi. Khi thoát nạn, người trên thuyền làm một bài thơ tặng. Mẹ anh ru các con lớn lên bằng bài thơ ân-nghĩa đó… Có lẽ tình yêu người, sự tận-tụy và hy-sinh của gia-đình đã làm thơ anh phảng-phất cái Tình Đạo của Dân-Tộc
Muốn thơ có thể vượt biên-giới tới những người khác chủng-tộc thì thơ ít nhất phải có tư-tưởng, hình ảnh, mầu sắc trong đó. Số người làm được thơ như thế không nhiều nhưng Bạch Xuân Phẻ có thể là một trong những người hiếm-hoi đó.

Viết tại trang Đào Trúc
mùa đông lạnh, đầu năm Giáp Ngọ

Nguyễn Hoàng Lãng Du.

*BÀI ĐĂNG HX:

Tình Ơi – Mấy Dặm Độc Hành

Mắt Em – Dải Ngân Hà

Cái Nốt Ruồi Của Mẹ – Nụ Cười Của Mẹ

Đôi Mắt Thần Tiên

Chùm Thơ Xuân

Sáng Giáng Sinh

Ngồi Đây

Chiều Vàng

Biển Và Trăng

Thư Mời – Letter of Invitation

Lục Bát Ba Câu

Tết Lại Về

NGỒI THIỀN DƯỚI TRĂNG

Bức Tranh Ban Trưa

Lạy Mẹ Độ Sanh

Mùa Thu Nhớ Anh

Nhìn Trăng Rằm Nhớ Mẹ

Thong Dong

Về Thăm Quê Ngoại

Xin Hẹn Một Lần Nữa!

Đi Trong Cõi Này

Yêu Thương Thêm

Lỡ Hẹn

Cuộc Sống

Giữa Đời

Sáng Sớm

Vị Thầy Tiêu Biểu

Nụ Hoa Và Chiếc Lá

Đồi Xưa Thung Lũng Hoa Vàng

Xin Hãy Cùng Nhau

Thư Mời Tham Dự Trao Học Bỗng Nhơn Lý

Mẹ, Đêm Giáng Sinh Và Trăng

Mẹ Và Hoa Mộc Lan

Cạo Tóc Tiên Cho Mẹ

Bài Học về Sự Sống và Cái Chết

Vầng Trăng Mẹ

Đem Chánh Niệm Và Tình Thương Vào Nhà Tù Tiểu Bang California

Chăm Lo Mẹ

Kiếp Phong Trần

Duyên Nợ Ba Sinh

Xin Đừng Xả Rác

Mỗi Ngày Mừng Tuổi Mẹ

Mắt Biếc Trong Thơ Tuệ Sỹ

Sau Tết, Thở Cười Cùng Mẹ

Ăn củ Kiệu nhớ Quê hương

Thư mời – Tặng quà khuyến học đầu xuân của QKHNL

Lời Nhắn Tình Thương

Hãy Tỉnh Dậy

Đôi Chân Mẹ

Nụ Cười Vô Sự

Người Đi Trên Mây*

Em là Mưa và Mưa là Em

Rổ Rau Của Mẹ – Vườn Nhà Tình Ta

Đôi Mắt Thần Tiên

Gần Nhau Xa Cách

Bất Chợt

Thơ Trăng Bạch Xuân Phẻ

Quét Chùa

Ta Dìu Nhau Trong Đời

Vào Ra Tự Tại

Vẻ Đẹp Hoàng Sa, Trường Sa – Hãy Giữ Gìn Tổ Quốc

Tạ Ơn Đời

Chùm Thơ Trăng

Thăm Xứ Hoa Đào Washington

Đêm Nằm Nhớ…

Thuở Ấy Hoang Sơ

Mùa Xuân Nhớ Thầy Tuệ Sỹ

Mừng Xuân Giáp Ngọ

Nụ Cười An Lạc

Hoa Râm Bụt (Bông Bụp)

Thơ Bạch Xuân Phẻ

Hạnh Người Lắng Đọng

Gió Thổi Ven Rừng – Ta Yêu Thôi

Học Bỗng Quê Hương Nhơn Lý

Có Nhau

Thơ Haiku về Trăng

Bất Chợt Mưa Dông

THÂN GIÁO: Có thể là một Giải pháp cho Tất cả – A young Buddhist perspective

Mặn Nồng Tình Ta

Dì Đi Cánh Nhạn Qua Đồi Tử Sinh

Giấc Nồng Vừa Tan

Xa Em Niềm Nhớ

Cõi Tình Hư Vô

Chút Cảm Nghĩ về Đêm nhạc Tác Giả và Tác Phẩm 2 và Cuộc Hội Ngộ cùng anh Ngô Tín

Sợi Tóc Bạc – Tình Ta

Có Bao Giờ Cha Biết – Trà Sớm

Thử tìm một thể thơ mới – thể thơ Hương Xưa

Có Những Niềm Vui

Sự Gặp Gỡ Giữa Thiền, Hội Họa Và Văn Thơ Qua Con Người Võ Đình Mai

Buổi Sáng Pháp Hoa

Hoa Xương Rồng

Chùm Thơ Thu

Đưa Em Đi Học

Dòng Sông Nhỏ

Em – Sự Biểu Hiện

Leave a Reply

Your email address will not be published.