Tác giả: Trần Ngọc Phương
Nhắc tới tên Yanni, người ta nghĩ đến nhà soạn nhạc có gương mặt chuẩn đàn ông, với hàng ria mép đậm, mái tóc bờm, bồng bềnh, cộng với nụ cười khả ái. Thường xuất hiện với chiếc áo sơ mi vải linen trắng sáng mềm mại, và phong thái chút khoa trương điệu nghệ. Nhạc sĩ người Mỹ gốc Hi Lạp đã cho trình diễn một loại nhạc mà người ta gọi là không giống ai. Có phong cách loại giao hưởng cổ điển của Ludwig Beethoven và Wolfgang Mozart, có chút nhịp nhàng của pop, có chút hard rock quyến rũ của Led Zeppelin (kiểu “Stairway to Heaven”) và dữ dội của Black Sabbath (kiểu “Paranoid”), có ngẫu hứng của Blue Jazz, có sôi động của disco, có âm giai đặc thù truyền thống của các dân tộc khác nhau. Người ta không biết nên xếp theo trường phái nào nên bỏ chúng vào một rọ gọi chung là thể loại New Wave. Nhưng ông không thích gọi thế, trong một cuộc phỏng vấn ông thích gọi chúng là “contemporary instrumental music”. Continue reading