Một Đôi

* Hình ảnh : Lương -Vân Các

Một trong hai,
Em tôi ơi,
Chọn đi thôi,
Hạ khắt rơi.

Một trong hai,
Chọn đi thôi,
Em tôi ơi,
Thu đến rồi.

Mình một đôi,
Em tôi ơi,
Đừng buông lơi,
Đông ấm hơi.

Mình có đôi,
Đừng buông lơi,
Em tôi ơi!
Xuân muôn nơi.{jcomments on}

 

0 thoughts on “Một Đôi

  1. rêu

    đứng trước sự lựa chọn thật khó, hic……
    chúc cho người “em” của chú chọn theo những gì con tim mách bảo , hihihihi. Chúc chú vui , khỏe ạ

    Reply
  2. Khoa Trường

    Một trong hai
    Anh tui ơi !
    Hai trong một
    Chọn…cả đôi !

    Dậy cho chắc ăn, chọn 1 lỡ “hớ” mắc công hấu hận hé anh locbach?

    Reply
  3. Kim Đức

    Mùa nào cũng có cái tình riêng. KĐ tư vấn cho “em” của anh chọn đại đi nhen:
    Một trong hai
    Em chọn anh
    Mình một đôi
    Ta chọn nhau
    Chúc vui

    Reply
  4. Thu Thủy

    Bài thơ dễ thương, nhẹ nhàng tình cảm. Cách hiệp vận rất hay toàn là vần bằng nên bài thơ có giai điệu như một khúc nhạc.
    Mình có đôi,
    Đừng buông lơi,
    Em tôi ơi!
    Xuân muôn nơi.
    **************
    Anh Lộc ơi,
    Chọn đi thôi.
    Để có đôi,
    Đừng làm rơi.
    Hi hi hi

    Reply
    1. Khoa Trường

      Một trong hai?
      Một cái gì và hai là cái gì mà “Em tôi ơi/Chọn đi thôi” ? Ngay từ đầu, tác giả đã đưa ra một sự chọn lựa và cũng là một sự đánh đố không những chỉ cho “em” mà là cả cho người đọc.
      Với em thì là một sự hối thúc “Hạ khắc rơi/Thu đến rồi”, có nghĩa là thời gian đang trôi đó, nhanh nhanh lên đi, kẻo không còn kịp, em ơi! “Chọn đi thôi” …Ấy dza, nghe sao mà như đã nhịn…”đói” từ kiếp nào? Em ơi, dọn lên, bày lên cho anh ăn một miếng (hi hi)… Mà chọn cái gì cơ chứ ? Tôi đoán chắc là :
      1-Chọn anh hay chọn…thằng đó ?
      2-Chọn có đôi hay chọn…ở giá ?
      Một trong hai, em chọn đi mà nhanh nhanh lên đó nhen, không thôi tui đổi ý ráng chịu nhen…đừng hấu hận nhen (he he)…
      Là “tung hỏa mù” thế thôi để rồi bước tiếp theo là làm…họa sĩ. Vẽ nên một bức tranh “Mình có đôi/ Đông ấm hơi/Xuân muôn nơi” thật hạnh phúc để mà dzụ dỗ em “Đừng buông lơi” sẽ mất, sẽ tiếc, sẽ không còn cơ hội…

      Đúng hông anh nhà thơ locbach? Tui đi…dép lào trong bụng anh rồi ! hi hi hi… Dzui.

      Reply
  5. Trần Kim Quy

    Hai trong một
    Anh và em
    Đừng dại dột
    Lộc số một!
    Phải luôn là ngừ số một thì mới chắc ăn, phải hông anh locbach!
    Chúc anh là ngừ “số một”! Dzui!

    Reply
  6. phunglimon

    Tất cả ngỡ như giả định mà là thiệt thứ thiệt đó nghen anh Lộc!
    cái cớ thời diểm anh đưa ra dễ thương quá mà! Giống như Xuân Diệu “Vội Vàng”?
    Hi

    Reply
  7. nguyenthutrang.

    Anh Lộc ăn gian quá 😛 . Bảo người ta chọn mà cứ “Đừng buông lơi” là sao? Anh làm như vậy người ta bị chi phối làm sao mà chọn cho được… 😀
    Chắc là người ấy phài chọn “một đôi” hay “có đôi” quá. Chịu thua anh luôn đó nha 😮

    Reply
    1. locbach

      Anh khg hieu noi anh viet gi..Thu Trang thong cam,doi khi y tuong den co the doi lap nhau…hue ca lang nghen,Cam on ThuTrang.

      Reply
  8. Quốc Tuyên

    Lời nhắn nhủ dễ thương quá, mà nhắn gửi cho ai rứa anh? Ai đó ơi nhớ chọn nhanh nhanh rùi trả lời đừng để anh Lộc chờ, anh Lộc đợi tậu ảnh nhen!!!

    Reply
  9. nguyentiet

    Mình có đôi,
    Đừng buông lơi,
    Em tôi ơi!
    Xuân muôn nơi.

    Anh chọn rồi
    Anh có đôi
    Một em rơi
    Mưa tả tơi…
    ới ời ơi!

    😆 😆 😆

    Reply
  10. ChucNguyenKim

    Bài thơ với cách viết rất mới ,đầy ngẫu hứng !
    Chúc Chú luôn “được chọn ” !!!! và vui nhiều nhé!

    Reply
  11. locbach

    Cảm ơn Tú Nhân,bạn muốn nói cái gì đây?,là một người bình thường ai cũng cần cả 2 cái mà bạn muốn nêu ra trong lời COM. và tôi cũng khg ngoại lệ,nhưng tình đời có duyên số bạn ạ..có mơ cũng khg cjawsc được,còn làm thơ tuy chỉ làm cho vui nhưng cũng là NGHIỆP đó bạn ạ,cho nên làm thơ cho vui là để nỗi tiếng sao?,tôi chắc bạn cũng là người sinh hoạt trong giới thơ văn này…vậy bạn có nặng lời với tôi lắm khg?.Nếu trong quá khứ mình có đụng chạm gì nhau thì cho mình xin lỗi,lần nữa cảm ơn TN. thật nhiều.

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.