Tác giả: Nguyên Hạ_Lê Nguyễn
Category Archives: Văn
Những Giọt Nước
Tác giả: Quyên Di
(Việt Nam đang hạn hán và nắng nóng cháy da.)
Đêm qua trời mưa. Cơn mưa trái mùa khiến tôi trăn trở, thao thức. Tôi ngồi dậy, kéo màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Mưa không lớn, nhưng đủ cho tôi thấy qua ánh đèn đường, những sợi tơ trời lóng lánh. Mưa ân cần thấm ướt mềm mặt đất. Mưa dịu dàng tưới gội cỏ cây. Mưa lặng lẽ, khe khẽ như không muốn làm xáo động giấc ngủ của con người, và chỉ những ai ngóng chờ mưa, mong đợi mưa, ước ao mưa mới biết là mưa đã đến. Mưa đến, nhẹ nhàng, kín đáo như bước chân êm của người tình muôn đời chung thuỷ.
Những giọt nước mưa âm thầm rơi xuống khiến tôi liên tưởng đến những giọt nước của đất trời và những giọt nước của con người.
Xẻ Nghé
Tác giả: Nguyễn Đình Phượng Uyển
Giữa con lộ thường có những vạch trắng dành cho khách bộ hành băng ngang. Xe pháo nhác thấy bóng ai dợm bước hay ngập ngừng chỗ này, phải dừng lại ngay, léng phéng gây tai nạn, tù mọt gông.
Lý thuyết là thế nhưng trước công viên gần nhà, vạch trắng chình ình, người lớn như mình bước tới nửa đường rồi mà xe hơi vẫn vụt qua sát mặt như chơi. Họ ẩu hay vì một góc khuất khó nhìn nên việc xảy ra hoài. Trẻ con ra vào công viên hà rầm, nhí nhố băng đường, tài xế đụng phải chúng nó coi như trúng số. Continue reading
Những Ngày Nối Cánh Ô Thước
Tác giả: Lưu Thu Thuyền
Tháng 12 lạnh, ngày kéo lê thê. Nguyễn Phước Nguyên gửi điện thư đến chúng tôi.
“cuối tháng 11, 16 năm trước, chúng ta tụ họp tai nhà Lan… trời lạnh, lửa ấm, rượu nồng… chúng ta vui đùa bên nhau, mê hoặc hát, say sưa nghe… các bạn có nhớ…
từ video ghi lại hình ảnh, chắt chiu gìn giữ… và hôm nay, những âm thanh từ đó được sang ra, chuyển dạng, chỉnh âm và chia sẻ cùng các bạn trong mùa Giáng Sinh này… nhớ nhau, nhớ bạn bè đã khuất, và thấy gần nhau, cần nhau, hơn bao giờ hết.
nghĩ về tháng năm sắp đến, thấy cái lạnh bên ngoài thật mời gọi…”
Chỗ Của Tôi
Tác giả: Nguyên Hạ_Lê Nguyễn
Chỗ của tôi là ở chốn này…một nơi chốn biệt mù quê hương tôi.
Mùa đông về cũng có sợi tuyết bay, cho lữ khách nhớ nhà thêm chút nữa, ở đó tôi cũng có căn nhà với đủ đầy những tiện nghi có được
.Nhưng tôi vẫn cho rằng đó chưa phải chỗ của tôi.
Những tháng năm qua trong tiết trời đông giá, tôi vẫn nhớ hoài thành phố của tôi, thành phố đã cưu mang tôi suốt thời tuổi nhỏ, tuổi thanh xuân mang cả trái tim tôi, những bạn bè, những mái trường với những học trò nhỏ thân thương..ở đó bao cảnh vật mến yêu , đã qua bao tháng năm nhìn tôi khôn lớn….
Continue reading
Lan Man Trên Đường Đi Giẫy Mả.
Tác giả: Võ Đức Thọ
Một Thoáng Nông Sơn, Quảng Nam
Tác giả: Minh Triết
Lần về Đà Nẵng ngày giỗ ông nội và ba đúng dịp cuối tuần nên tôi có
dịp xem Pháo hoa Quốc tế trên sông Hàn. Ngày sau Chủ nhật xuống
Hội An ngắm lung linh đèn màu trên sông Hoài. Tưởng xong việc về
nhà chuyến xe đêm. Nhưng đứa em trai rủ tôi đi Nông Sơn. Tôi háo
hức chờ đợi bấy lâu, hôm nay trải nghiệm.
Để thay đổi cảnh quan, tôi đề nghị em nên đi theo con đường mới.
Thế là xe bon bon dọc tỉnh lộ 605 lên núi Bồ Bồ. Bồ Bồ thuộc xã Điện
tiến. Thị xã Điện Bàn. Bao phủ ngọn đồi là những hàng thông nối tiếp
nhau xanh mát, mang vẻ yên bình. Tôi say mê ngắm nhìn, cuốn hút
với thiên nhiên trong lành, tương đối còn mang vẻ hoang sơ, thơ
mộng. Bên dưới dòng sông Thu tĩnh lặng, uốn lượn rùng thông Bồ Bồ
nên là một điểm du lịch vô cùng ấn tượng, thu hút nhiều du khách
tham quan , khám phá vào những ngày cuối tuần
Thuốc Tiên
Tác giả: Nguyễn Đình Phượng Uyển
Lá Sầu
Tác giả: Nhà giáo Nguyên Hạ _Lê Nguyễn
Phù Du
Tác giả: Võ Như Vũ
Tôi về lại Qui Nhơn sau thời gian ngắn xa nhà. Không ngờ thời gian ngắn ngủi sống trong bình yên này lại là những tháng ngày lê thê cho những ai sống trong nhọc nhằn, hoang mang và sợ hãi.
Những thân quen của con phố thân yêu đã nhanh chóng biến mất.