Tác giả: Quan Dương
Khi con tôi lên hai biết đứng chựng tập đi
Vợ tôi suốt ngày như con nít
Mỗi lúc con tôi vấp chân ngã
Vợ tôi ôm ngực hít hà như bị ai véo ngang hông Continue reading
Tác giả: Quan Dương
Khi con tôi lên hai biết đứng chựng tập đi
Vợ tôi suốt ngày như con nít
Mỗi lúc con tôi vấp chân ngã
Vợ tôi ôm ngực hít hà như bị ai véo ngang hông Continue reading
Tác giả: Qúy Trần
(Vĩnh Phúc – Đại Lải
Tháng 7- 2020 )
Chiều trung du nhẹ nhàng như giấc mộng ,
Nắng lang thang trôi mãi cánh đồng xa ,
Nghe thiết tha những lời từ rơm rạ ,
Hồn ngất ngây theo mấy rặng thông già , Continue reading
Tác giả: Ngu Yên
Hương Xưa vừa nhận tác phẩm ” Một Người Lưu Vong Mang Bệnh Động Kinh” của nhà thơ Ngu Yên ( người Quy Nhơn- hiện ở Houston Hoa Kỳ) hân hạnh giới thiệu với độc giả Hương Xưa. Các bạn cũng có thể vào link dưới đây để xem bài bình luận của Nguyên Lương( một người con của Bình Định hiện ở Philadelphia) về tác phẩm nầy.HX
https://vietbao.com/a305081/gioi-thieu-tap-tho-mot-nguoi-luu-vong-mang-benh-dong-kinh-cua-ngu-yen
Xem toàn bộ tập thơ ở đây:
MỘT NGƯỜI LƯU VONG MANG BỆNH ĐỘNG KINH
Động Kinh
Sống ở Hoa Kỳ,
được mấy đêm cố tình ngắm trăng?
Trăng thật bị lãng quên,
chỉ thấy trăng trên truyền hình.
Huống chi trăng dĩ vãng.
Thở không kịp giờ nhớ mẹ.
Nói rằng yêu thương sao lại dễ quên ! Continue reading
Tác giả: Hothesinh
mùa thu thả lá sân trường
áo dài thuở ấy vẫn thường bay bay…
rụt rè chạm một bàn tay
nóng ran từ độ heo may chưa về Continue reading
Tác giả : Bạch Xuân Lộc
Nắng chút nữa
rồi đưa thu về núi,
Lá còn đây
an phận thuở vàng phai,
Ta thì sao
cứ ôm giữ một hình hài ?
Gió đông đã bên kia đường
rung đầu ngọn cỏ, Continue reading
Tác giả: Luân Hoán
xin trời mấy giọt nắng thu
hòa vào thẩu rượu ngâm từ lâu nay
hương nào ngấm dạ ngất ngây
say nắng ? say rượu ? say ngày tịnh yên ?
Tác giả: Phan Ni Tấn
Mùa có bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông thì thời cũng có Sáng Trưa Chiều Tối. Người ta chọn mùa thu là mùa hiu hắt, nhớ nhung thì buổi chiều là buổi biệt ly, sầu nhớ.
Xưa nay hễ thấy cái gì gai gai, lành lạnh, buồn buồn trong bóng chiều thường gợi tôi nhớ tới quê ngoại tôi, Thừa Thiên, Huế. Nhất là phong thổ Huế, vốn cổ kính, trầm mặc, chiều xuống càng gợi biết bao niềm thương nỗi nhớ trông vời.
Huế là kinh đô của nước Việt, là miền đất phong sương, thơ mộng, giàu truyền thống văn hóa với các đền đài, lăng tẩm, nhã nhạc cung đình, chầu văn, ca dao, dân ca và các món ăn đặc sản Huế.
Tác giả: Nguyễn Quốc Tuyên
1.
Người đi… một cõi mênh mông ngút trời
Làm sao thấy lệ người hay mưa rơi
Làm sao thấy lá vàng hắt hiu mùa kỉ niệm
Ngọn cỏ buồn… run rẩy gọi người ơi! Continue reading
Tác giả: Lâm Cẩm Ái
Ngày cứ hững hờ trôi
Ta vớt chiều trong nắng
Nghe mùa thu tắm gội
Trở về thật tinh khôi Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Thôi anh đừng đếm lá
Dẫu gì đã sang thu
Đã úa vàng như thế
Và ngày ấy xa mù… Continue reading