Các bài đăng của tác giả Trần Ngọc Phương.



Kỳ phùng địch thủ

 

Truyện ngắn của Graham Greene

Chuyển ngữ: Trần Ngọc Phương

Graham Greene (1904-1991) nhà văn Anh, sinh ở Hertforshire, con của một hiệu trưởng, học ở đại học Oxford và chọn ngành báo chí, làm việc cho tờ London Times, từng phục vụ trong bộ ngoại giao Anh ở hải ngoại. Ông đi nhiều nơi trên thế giới, Graham Greene có xu hướng viết những vấn đề tội lỗi và sự chuộc tội con người, thường miêu tả nhân vật chịu nhiều áp lực khác nhau về xã hội, chính trị, hoặc tâm lý. Một số khác thuộc loại trinh thám li kì.

*

Khi người bán dược phẩm đóng xong cửa tiệm để nghỉ tối, hắn đi qua cánh cửa ở phía sau hành lang thông với những tầng trên, hắn lên quá nửa tầng hai và mang theo một hộp thuốc tặng nho nhỏ, trên hộp thuốc có ghi tên và địa chỉ của hắn: Priskett. 14 đường New End, Oxford. Hắn là một người đàn ông trung niên, có hàng ria mép để mỏng và đôi mắt lảng tránh, e sợ. Hắn mặc áo Blouse trắng ngay cả lúc hết phận sự, như thể chiếc áo choàng trắng có uy lực che chở cho hắn như bộ giáp phục nhà vua để chống lại kẻ thù địch. Hắn mặc nó, miễn là hắn có tự do – có thể cho là như vậy – để bớt nỗi gian nan và sự thừa hành. Continue reading

Nhảy đầm lậu

 

 

Tôi còn nhớ rất rõ buổi nhảy đầm lậu đầu tiên hôm ấy. Buổi party do người bạn tổ chức ngay trong trường Đại Học Sư Phạm nằm dưới chân cầu Trương Minh Giảng, ngôi trường trước kia là lớp học bây giờ đã trở thành khu nội trú tập thể cho gia đình giáo sư và nhân viên ngành sư phạm.

Khi chúng tôi đến đã có sẵn được năm sáu cặp, nghĩa là hơn chục người, đang quây quần trò chuyện vui vẻ, bên cạnh là bàn trái cây và nước ngọt được bày biện sẵn. Chúng tôi vừa ngồi xuống nhấm nháp chút nước ngọt thì nhạc khiêu vũ trổi lên, các bạn bắt đầu ra sân. Sàn nhảy nhỏ xíu độ khoảng bốn mét và sáu mét mỗi bên, chứa cũng vừa chừng đủ bấy nhiêu cặp nhảy. Bản nhạc này nối tiếp bản nhạc khác và điệu nhạc cũng thay đổi theo từng bài, nhưng tôi vẫn còn ngần ngại chưa ra sân. Tôi ngại ngùng vì lối nhảy các bạn có chút khác biệt với kiểu tôi từng biết, thêm nữa đây là lần đầu tiên nhảy cặp với một người phụ nữ khác trước mặt bà xã đang ngồi nhìn ra từ hàng ghế sát tường, cảm thấy không thoải mái lắm. Tôi không nhớ ai đã kéo tôi ra sân, nhưng khi bắt nhịp theo điệu nhạc thì tôi quên hẳn mọi thứ, cứ tự nhiên nhún nhảy, nhịp nhàng với partner đối diện. Chẳng mấy chốc tôi hoà đồng vào tập thể. Người ta nói thông qua lao động con người hiểu nhau hơn, thật đúng thế, chỉ vài bước nhảy đơn giản mà tôi kết thân với nhóm bạn nhảy này, không khí trở nên hào hứng. Bà xã và người bạn học, chủ xị party này, thấy không khí rộn rịp, cũng phấn khích ngồi chuyện trò rôm rả. Continue reading

Một Đêm Thu

Truyện ngắn của Maxim Gorky

Chuyển ngữ: Trần Ngọc Phương

Maxim Gorky (1868-1936), nhà văn Nga, lúc nhỏ tự học và bắt đầu mưu sinh lúc chín tuổi. Ông đã đi bộ xuyên qua đế chế Nga suốt 5 năm và làm nhiều nghề khác nhau: công nhân, khuân vác, thợ bánh mì. Ông nổi tiếng bằng những truyện ngắn phản ánh hiện thực xã hội. Ông viết bài chống chế độ Nga Hoàng, bị bỏ tù nhiều lần. Sau đó ông bí mật lánh sang Châu Âu. Sau cách mạng tháng Mười 1917 ông tích cực hoạt động trên lãnh vực văn hoá và được bầu làm chủ tịch hội nhà văn Sô-Viết. Ông viết nhiều thể loại: Phê bình, lý luận, truyện ngắn, kịch, tiểu thuyết. Những tác phẩm nổi tiếng gồm có: Người mẹ, Những trường đại học của tôi, Thời thơ ấu, Kiếm sống.


*

Một lần vào mùa thu, tôi tình cờ rơi vào một tình huống khó chịu và bất tiện. Nơi thị trấn tôi vừa mới đến, tôi không quen biết ai và nhận ra rằng mình không còn một xu dính túi, tôi không có chỗ để qua đêm.

Trong những ngày đầu tiên, mọi quần áo của tôi phải đem đi bán ngoài cái phần còn lại để có thể đi đây đi đó. Tôi rời khỏi thành phố đến một xóm nhỏ gọi là Yste, nơi bến tàu đánh cá. Khu xóm thường sôi sục náo nhiệt vào mùa đi biển, nhưng bây giờ trở nên im lặng, vắng vẻ vì thời tiết đang vào những ngày cuối của tháng mười. Continue reading

Ovejón

 

OVEJÓN

Luis Manuel Urbaneja Achelpohl (1873-1937), nhà báo, nhà văn Venezuela, ông từng dạy học và làm việc trong ban thư kí của toà án liên bang. Ông viết nhiều truyện ngắn và tiểu thuyết mô tả đời sống của người dân Châu Mỹ La Tinh. Ông phát hoạ phong cảnh và con người Vênzuela bằng ngọn bút hiện thực, châm biếm và hài hước.

*

Gần các ngã đường, những nhóm người tò mò lập lại lời báo động:

-Ovejón! Có thể là Ovejón!

Nhưng trên con đường thì không nhìn thấy điều gì, chỉ có mặt trời sắp lặn, ánh nắng đang mạ vàng đám bụi.

Không một ai thoáng thấy hắn. Tuy nhiên, toán người vũ trang đã hăng hái lao vào cuộc truy lùng suốt mọi nẻo đường ở Zuata. Khi đi ngang qua, họ giải tán những nhóm người tò mò và khẳng định lại chính là hắn. Bây giờ lời báo động đã lan truyền. Với một người khách nguy hiểm như thế, không ai đi ngủ với cánh cửa khép hờ theo kiểu láng giềng thân thiện như xưa của thị trấn. Continue reading

Một chuyến “Đá Vàng”

Đá Vàng đây không phải tên bản nhạc của Vũ Thành An “ta lần mò leo mãi không qua được vách sầu.” bài hát gắn liền với giọng ca trầm ấm của Tuấn Ngọc, mà là tên của một công viên, Công viên Quốc gia Đá Vàng (Yellow Stone National Park) ở bang Wyoming. Và cũng là tên của tour du lịch: Yellow Stone Tour.

Chúng tôi tập trung ở khu China Town, Los Angeles vào sáng sớm. Ba người bạn, một cặp từ Los Angles, một cặp từ San Fransico xuống, một cặp từ Dallas bay sang, có mặt đúng giờ. Có tất cả năm mươi người ở khắp các tiểu bang tham gia chuyến đi có mặt đầy đủ ở bến đậu xe trước văn phòng Công ty Du lịch Bravo Travel lần lượt leo lên chiếc xe bus. Chín giờ chiếc xe khởi hành. Đây là tour du lịch bằng xe bus dài ngày. Yellow Stone National Park (Công viên quốc gia Đá vàng) là điểm nhấn chính của cuộc hành trình trong hàng loạt địa điểm tham quan khác trên lộ trình. Continue reading

Tình nghĩa… đồng môn

Tình nghĩa giáo khoa thư là tựa một truyện ngắn trong tập truyện Hương Rừng Cà Mau của nhà văn Sơn Nam. Truyện kể về phái viên tờ báo Chim Trời tìm đến ấp Cà Bây Ngọp vùng Hậu Giang gặp thầy Tư Có thu nợ sáu tháng tiền báo thiếu, hai người gặp nhau trò chuyện nhắc đến những bài học luân lý trong bộ sách Quốc Văn Giáo Khoa Thư mà cả hai thời trẻ từng học qua và kẻ xướng người họa, những kỉ niệm xưa thời đi học của họ quay về, dù mới gặp nhưng họ tưởng chừng như tri kỉ nhau đã lâu. Phái viên báo thấy bạn nghèo quá, không có gì để trả nợ bèn không nỡ hỏi đòi và nói lảng là đến thăm bạn đọc, rồi ra về tay không. Continue reading

Cái Chết Của Vợ Người Nghệ Sĩ Xiếc Ném Dao

 

Nguyên tác: Shiga Naoya

Người dịch : Trần Ngọc Phương

Shiga Naoya (1883-1971) một trong số ít những nhà văn được kính trọng nhất Nhật. Rất nổi tiếng về truyện ngắn. Truyện dài chính của ông truyện An’ya Koro ( A Dark Night’s Passing) ảnh hưởng sâu sắc đến nền văn chương Nhật Bản hiện đại. The Death of the Knife Thrower’s wife (1913) một trong những truyện ngắn độc đáo nhất của ông.

 

*

Mọi người rất ngạc nhiên, Han, một nghệ xiếc trẻ người Hoa đã ném một trong những con dao to bản vào động mạch cổ của vợ trong buổi biểu diễn. Người thiếu phụ trẻ chết ngay tại chỗ. Han lập tức bị bắt giữ.

Nơi xảy ra sự việc mặt của giám đốc nhà hát,phụ người Hoa của Han,xướng ngôn viên hơn ba trăm khán giả, còn thêm viên cảnh sát đứng bên sau hàng người xem. Mặc trước sự hiện diện của tất cả những nhân chứng sự vụ vẫn hoàn toàn ẩn, không biết việc giết người này chủ tâm hay do rủi ro.

Continue reading

Bùa Mê

 

 

Truyện ngắn của Pearl S. Buck

Chuyển ngữ: Trần Ngọc Phương

 

Pearls Buck (1892-1973), nhà văn nữ Mỹ, giải Nobel văn học 1938. Sinh ở Hillsboro, West Virginia. Cha là mục sư, theo gia đình sang Trung Quốc từ nhỏ và sống ở đó đến năm 17 tuổi về lại Mỹ học trường đại học Randolph Macon, Virginia. Từ năm 1922 bà dạy ở Đại học Nam Kinh, Trung Quốc. Quyển tiểu thuyết đầu tiên East Wind:West Wind 1930, sau đó hàng loạt tiểu thuyết nổi tiếng khác về đời sống và phong tục tập quán nông dân Trung Quốc ra đời, như The Good Earth (Đất lành, 1931), Sons (Những người con trai, 1932), Portrait of a Marriage (Chân dung một cuộc hôn nhân, 1945), Letter from Peking (Lá thư từ Bắc Kinh, 1957),The Three Daughters of Madame Liang (Ba người con gái của Lương phu nhân, 1969). Bà cũng là người dịch bộ Thuỷ hử sang tiếng Anh: All Men Are Brothers (Mọi người là anh em, 1933).

 

 

 

 

CHIẾC XE LỬA CHẬT NÍCH và hắn thì bị trễ. Lúc đầu hắn vội liếc nhìn khắp toa, hắn nghĩ chắc không còn chỗ nữa. Rồi giữa hành lang hắn thấy một phụ nữ đang ngồi một mình, hắn lưỡng lự, theo bản năng, hắn không thích ngồi bên cạnh một người đàn bà xa lạ. Nhưng vào cuối một ngày, giữa những ngày bận rộn nhất của hắn, hắn cảm thấy khó có thể đứng lâu được trong hơn một giờ. Chiếc xe lửa giật mạnh thình lình và kéo chúi về phía trước. Hắn là hành khách cuối cùng và hắn thấy đây cũng là chỗ ngồi cuối cùng sau khi đã đi qua ba toa xe. Hắn đứng hơi lắc lư, chiếc cặp nặng trong tay, hắn nghĩ đến những ngày dễ chịu khi bước ra khỏi văn phòng của Sở, và vào trong chiếc xe hơi êm ả có máy điều hoà. Dixon, gã tài xế đáng thương nằm chết đâu đó ở trong rừng nhiệt đới. Có lẽ – chết, dẫu sao cũng thế. Gã là một tài xế cừ, một anh chàng trẻ tuổi điềm đạm và ít nói.

Continue reading

Một Cuộc Gặp Gỡ

Truyện ngắn của Katherine Mansfield

Chuyển ngữ : Trần Ngọc Phương

Katherine Mansfield (1888-1923) Nhà văn nữ hàng đầu của New Zealand.
Sớm có năng khiếu văn chương từ nhỏ, truyện đầu tiên viết lúc lên 9 và
đạt giải nhất ở trường. Đến London học ở Queen’s College về nước và
bắt đầu viết truyện ngắn. 1908 trở lại Anh gặp và kết bạn với những
nhà văn nổi tiếng đương thời như là D.H. Lawrence, Vỉginia Woolf. Bà
đi du lịch nhiều nơi kết hợp với chữa bệnh lao ở: Anh, Pháp , Đức, Bỉ,
Thuỵ Sĩ…Tập truyện nổi tiếng của bà: The Garden Party 1922, Bliss
1923, với lối viết nhẹ nhàng sinh động, bà được coi là một Chekhov
trong văn học Anh.

Rồi sáu năm sau, cô gặp lại hắn. Hắn ngồi trên một trong số những
chiếc bàn tre, được trang trí bằng một lọ hoa nhật, có cắm cành Thuỷ
Tiên giấy hoa vàng. Trước mặt hắn là một đĩa trái cây đầy ắp. Hắn đang
ngồi bóc vỏ cam với lối bóc vỏ rất là cẩn thận – một đặc trưng của
hắn. Cô nhận ra hắn ngay. Continue reading

Vào Mùa Xuân

Truyện ngắn của Guy de Maupassant

Chuyển ngữ : Trần Ngọc Phương

Guy de Maupassant (1850-1893), nhà văn Pháp, sinh tại vùng Normandie
miền bắc nước Pháp. Ông sống với mẹ từ nhỏ, bà mẹ ly thân có đầu óc
độc lập này trở thành hình tượng cho nhiều nhân vật nữ trong các câu
chuyện của ông. 1870 tốt nghiệp đại học môn văn chương rồi gia nhập
quân đội. Sau đó đến Paris làm viên chức nhỏ cho Bộ Hải quân, 1878 làm
công chức cho Bộ Giáo dục. Tác phẩm Viên mỡ bò(Ball of Fat)1880 ra đời
là thành công đầu tiên xác định một tài năng nghệ thuật trên con đường
sự nghiệp của Maupassant. Ông viết gần 300 truyện ngắn, 6 tiểu thuyết
3 bút kí và hằng trăm bài báo, ông chịu ảnh hưởng sâu sắc của vị thầy
mình là Gustave Flaubert (bạn của mẹ mình; nổi tiếng với Madame
Bovary)về nghệ thuật và tư tưởng.

*

Khi những ngày đẹp trời đầu tiên đến và khi trái đất tỉnh giấc, mọi
vật trở nên xanh tươi, bầu không khí trở nên ấm áp và thơm tho. Tất cả
làm cho ta có cảm giác mềm mại trên da thịt, làm rung động trái tim và
khơi động trong ta ý thức về nỗi ước muốn mơ hồ. Ý tưởng bất chợt về
hạnh phúc không rõ rệt làm ta muốn chạy quanh quẩn hoặc đi lang thang
đâu đó. Tìm kiếm cuộc phiêu lưu, để tận hưởng hết hương vị ngọt ngào
say đắm của ngày xuân.

Mùa đông vừa đi qua khó nhọc nhưng điều đó cần thiết cho sự đơm hoa
kết trái, cho sự gây hưng phấn trong ta, như men rượu, như nhựa cây
non đang lên.

Continue reading