Đêm


Đêm tĩnh lặng
Lũ ngôn từ chạy trốn
Ta lục soạn
mày mò , kiếm tìm
………….
Chỉ có cành hoa
trên bàn màu tím
lung lay bên cánh quạt….
Khoảnh khắc vô ngôn
*     *    *

Đêm tĩnh lặng
Bước ra khỏi giấc mơ
Ta chẳng biết hòa vào đâu
Lũng xoáy chênh vênh
Bánh xe lăn tròn
nghiến nát từng viên sỏi
Một ngày mây ám khói
Sỏi một đời chơ vơ
*    *    *
Đêm tĩnh lặng
Những con đường tối
xa xôi
Ta quên lối
quên bàn tay ấm
quên bước chân quen
quên hơi thở gần
Đêm gieo mầm mấy hạt chiêm bao
*    *    *
Đêm tĩnh lặng
Ô cửa màu đen
Hàng cây màu đen
Những vu vơ trôi trên dòng sông ký ức
Ta đưa tay ngắt
một cành vu vơ
Nở ra trăm đóa ưu phiền
Nhưng trong ta lại
trẩy mùa an nhiên{jcomments on}

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.