Biển Sớm

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Mỗi lần về Qui Nhơn là tôi ra biển, biển sáng, biển chiều với tôi đều rất thích. Lần nầy về tôi ra biển từ rất sớm, tôi muốn đón những cơn gió của bầu trời còn tờ mờ sương và hít thở không khí trong lành của biển khơi. Tôi hít những làn gió từ khoảng không gian mênh mông của nước xanh đưa vào, gió sớm dịu nhẹ, mát và rất tinh khiết, một cảm giác khoan khoái mà tôi chưa lần nào bắt gặp, nó đem lại cho tâm hồn tôi bao sự tươi mới dễ chịu vô cùng…Gió mơn man làn da, gió phả vào mặt tôi những hơi nước mằn mặn, mát rượi, thấm đẫm tình quê hương


Mới năm giờ mà biển đã rất đông, phần nhiều người ta đi tắm, đàn ông, đàn bà, trẻ con, thanh thiếu niên, rải rác dọc theo bờ cát, gần như kín người, có nhóm đem máy theo mở nhạc, nhảy các điệu cha cha, rubic…v…v.., trên đường đi của các luống hoa, rất nhộn nhịp.
Bây giờ tôi nhìn ra xa, phía trời đông đã ửng hồng, những cụm mây như dạt ra, nhường chỗ cho chiếc đĩa màu đỏ đang từ từ vươn lên, trên sóng nước, những vệt sáng dài lóng lánh trên mặt nước như muôn ngàn ánh sao sa, rồi chiếc đĩa màu hồng, đổi màu vàng sáng bạc, cứ thế ánh chiêu dương cứ từ từ tiến lên, tiến lên, rồi nhả một sức nóng tăng dần, tăng dần. Bây giờ người đi tắm đã ra về khá nhiều, nhac cũng vắng. sóng cũng trở nên mạnh hơn lúc sáng, tôi ngồi trên bờ kè nhìn những đợt sóng bạc đầu, đang lớn dần, lớn dần, vì thủy triều đang bắt đầu lên, bãi cát cũng trở nên lồi lõm vì nhiều dấu chân qua, những cơn sóng dồn dập vỗ về bờ cát quanh năm, suốt tháng, không ngừng nghỉ.
Qui Nhơn thân yêu của tôi, tôi nhìn quanh, bên hướng đông là núi Hải Minh có tượng danh tướng Trần Hưng Đạo chỉ tay ra biển, có bán đảo Phương Mai, đang xây dựng nhiều khu du lịch.
Về hướng tây có núi Xuân Vân, có mộ thi nhân Hàn Mặc Tử, có núi Vũng chua, núi bà Hỏa, nhờ có núi bao bọc mà Qui Nhơn ít có bão.
Bây giờ mặt trời đã lên cao, nắng cũng đã nồng nồng, gió hiu hiu thổi nhẹ vào những đọt dừa quanh biển, những cây dừa khá cao và đã oằn mình vì sức nặng của thời gian..Tôi bâng khuâng nhìn bầu trời đầy mây trắng, nhìn nước xanh, nhìn những con sóng bạc đầu như chào tạm biệt tôi và hẹn tôi ngày trở lại. Tôi bước chân ra về mà lòng đầy lưu luyến, rồi tự nghĩ sao mình cứ phải “… vội vã trở về, rồi vội vã ra đi… “(1)

(1)Lời bài hát: Hà Nội Ngày Trở Về
Tác giả: Phú Quang

Leave a Reply

Your email address will not be published.