TƯỞNG NIỆM NHẠC SĨ, HỌA SĨ VĂN CAO

Thơ: Nguyễn Hoàng Lãng Du

Tiểu Sử ( nguồn: https://vi.wikipedia.org/wiki/V%C4%83n_Cao)

Văn Cao (tên đầy đủ là Nguyễn Văn Cao, sinh ngày 15 tháng 11 năm 1923 tại Hải Phòng – mất ngày 10 tháng 7 năm 1995) là một nhạc sĩ, họa sĩ, nhà thơ, người Việt Nam. Ông là tác giả của ca khúc Tiến quân ca, quốc ca chính thức của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (nay là nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam), đồng thời ông cũng là một trong những nhạc sĩ có sức ảnh hưởng lớn nhất của nền Tân nhạc Việt Nam.
Tác phẩm:

A.-Âm Nhạc:

Anh em khá cầm tay
Bài ca biên giới
Buồn tàn thu (1939)
Thiên Thai (1941)
Đêm sơn cước
Đêm xuân
Gió núi
Chiều buồn trên sông Bạch Đằng
Hò kéo gỗ Bạch Đằng Giang (1941)
Bến xuân (viết chung với Phạm Duy)
Đàn chim Việt (1942)
Suối mơ (viết chung với Phạm Duy)
Thu cô liêu (1942)

Cung đàn xưa (1942)
Gò Đống Đa (1942)
Trương Chi (1943)
Tiến quân ca (1944)
Hải quân Việt Nam (1945)
Không quân Việt Nam (1945)
Công nhân Việt Nam
Bắc Sơn (1945)
Chiến sĩ Việt Nam (1945)
Làng tôi (1947)

Thăng Long hành khúc ca
Tiến về Hà Nội
Tình ca Trung du
Trường ca sông Lô (1947)
Ngày mùa (1948)
Ca ngợi Hồ Chủ tịch (1950)
Dưới ngọn cờ giải phóng (1962)
Ta đi làm con suối (những năm 1970)
Mùa xuân đầu tiên (1976)

B.- Thơ:

Chiếc xe xác qua phường Dạ Lạc
(1945, khi chứng kiến nạn đói năm 1945)
Anh có nghe không
(Giai phẩm Mùa xuân – tháng 2 năm 1956)
Một đêm Hà Nội
Những ngày báo hiệu mùa xuân

Khuôn mặt em (1974)
Ai về Kinh Bắc
Một đêm đàn lạnh trên sông Huế
Ba biến khúc tuổi 65 (tháng 9-1988)
Lá (xuất bản năm 1988)
Thời gian

Trôi
Năm buổi sáng không có trong sự thật
Phố Phái
Có lúc
Đường rừng
Những người trên cửa biển

C.- Hội Họa:

Chân dung bà Băng
Chân dung Đặng Thai Mai
Cô gái dậy thì
Cô gái và đàn dương cầm
Sám hối
Cuộc khiêu vũ của những người tự tử
Dân công miền núi

Thái Hà ấp đêm mưa
Cổng làng
Phố Nguyễn Du
Chợ vùng cao
Thanh niên vùng cao
Lớn lên trong kháng chiến
Cây đàn đỏ

Leave a Reply

Your email address will not be published.