Tác giả: Hồ Sĩ Đình
Mùa Hè 72, nắng vẫn vàng nhưng sao tôi thấy có nhiều nóng cháy. Biển vẫn xanh nhưng lại gợn nhiều sóng bạc. Phượng vẫn nở trên hè phố như mọi năm, nhưng tôi không còn rộn rã nhìn hoa thắm trên nền lá xanh tươi, lại chỉ còn thấy một màu đỏ của lửa chiến tranh.
Ngoài những xe nhà binh chạy qua lại, những đường phố cũ bình an tấp nập và vui vẻ đã không còn nữa. Phố xá như đang ngủ say dù trời chưa tối. Những cánh cữa sắt của nhà ở, tiệm buôn đều mở hờ, như đang sẳn sàng để đóng kín đề phòng nguy hiểm bất ngờ xảy ra. Âu lo hiện rõ trên khuôn mặt của từng người.
Phần đông bạn bè tôi đều tản mát: đứa theo gia đình vào tận Nam để được xa bom đạn, đứa về quê chịu nguy hiểm để cùng gia đình chia xẻ thương đau. Tôi thấy lòng trống rổng vì thiếu vắng bạn bè. Tôi đang cần bạn bè chia xẻ, tránh né phiền lo để cùng nhau chuẩn bị cho kỳ thi Tú Tài 1 sắp đến.