Tác giả: Anh Phương
Thứ duy nhất không thể nào quên được
mùa đông này không như mùa đông trước
rong rêu mỉm cười trên phiến đá để xanh
thứ duy nhất ta có thể nhìn thấy được
nhắm mắt nghĩ về – thầm gọi tên anh Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Thứ duy nhất không thể nào quên được
mùa đông này không như mùa đông trước
rong rêu mỉm cười trên phiến đá để xanh
thứ duy nhất ta có thể nhìn thấy được
nhắm mắt nghĩ về – thầm gọi tên anh Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Thu đi bỏ lại nơi này
Cảm ơn chiếc lá vàng cây để buồn
Rét đông vừa đến đầu truông
Đã nghe tím tái lạc đường trăng qua . . . Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Nếu một ngày không nghe được tiếng nói anh
không dòng chữ cựa mình trong inbox
anh biết không em thật ngốc
tất thảy trong em đều bớt những nụ cười Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Nồng Nàn Phố
Em người đàn bà nồng nàn như phố
chỉ muốn đan tay qua những con đường
muốn nép vào anh để nghe cùng nhịp thở
nghe tưng bừng như phố mỗi ban mai Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Vén năm tháng gọi ngày xưa về hội ngộ
Hương tóc nhạt màu nắng lệch phía đường ngôi
Nhớ giấc người muối mặn buổi trùng khơi
Nghe xao xác . .ùa về sao mà nhớ Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Em giờ ngồi như một mùa đông
những đêm cứ ngật ngầy bấc lạnh
và những ngày bình minh chợt cóng
những cuồng hoang cơn gió thét gào
Ôi! những mềm lòng không thật
như những màn sương mờ ảo
bỗng thấy mình và dao dát khôn nguôi . Continue reading
Thương ngày xưa đã tàn xiêu
Thương bây giờ cũng buồn hiu hắt sầu
Ốm tay với một nhịp cầu
Bến xưa nước bạc nhuốm màu bể dâu . . . Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Nếu hạnh phúc được định nghĩa là bờ vai
sao có nhiều giấc mơ không còn điểm tựa..?
khi cô đơn
cần lắm một hình hài Continue reading
Một chiếc lá nhớ về ánh mắt
ngày tàn ai đã dõi theo
một cơn mưa nhớ lại chiếc dù
nghiêng vào hai mái tóc . .. Continue reading
Tác Giả: Anh Phương
Đóng ngõ vào tâm hồn những ý nghĩ phồn tạp
Nhịp thở một hai
Bóng thu ngắn dần
Không còn những ảo ảnh, lo toan, tính toán Continue reading