Đã mấy mùa tháng giêng . . .
Ta quay lại như người đi lạc
Tự mình đánh thức ký ức
Vẫn chưa tìm ra khoảnh khắc
Tuổi ngây thơ.
Đã mấy mùa tháng giêng . . .
Ta quay lại như người đi lạc
Tự mình đánh thức ký ức
Vẫn chưa tìm ra khoảnh khắc
Tuổi ngây thơ.
Thời gian . . .
sẽ làm mùn những chiếc lá
khô đi những cộng tóc chuyển mùa
và rồi đông sẽ tàn .
như thể để ” Sầu đông . . ! “
Không phải vô tình trời đổ cơn mưa
Khi đám mây đen trĩu nước
Và em nỗi buồn mỏng mảnh
Thành giọt rơi…!!!
Về qua ngõ
tháng 7 không mưa sao phố buồn đến thế
phố không ai – phố giăng đầy sợi nhớ
em nào quên
Tháng -5 với con đường in hoa nắng. . .
Vòm phượng che còn mát bước chân về
Tháng – 5 bỏ một góc trường hò hẹn
Tháng năm nào trên bước gió mải mê . . . Continue reading
Tháng giêng phơi áo hiên đời
Nắng mòn như lụa cũ rồi áo phơi
Vốc đầy sợi nắng vàng rơi . . .
Tháng giêng lạ hoắc nụ cười soi gương
Em nhớ mùa đông trong mắt anh xưa
cơn bão chưa nguôi . . . lời buồn sách vở
buổi thanh tân em ướp nồng trong ấy
nụ hôn vội vàng
không là chiêm bao Continue reading
Tác giả: Anh Phương
Đôi khi nắng chưa rơi ngoài cửa sổ
Sao lòng mình bất chợt mong manh
Đôi khi gió chưa qua mùa thác đổ
Sao niềm riêng như chiếc lá lìa cành Continue reading
Mùa đông chưa?
gió như vừa than thở . . .
cuối ngày Thu đã nhạt dấu son người?
gió lung trời . . .va vấp những khôn nguôi Continue reading
Con sông chảy suốt đời ta ở lại…
Mảnh trăng soi từ ấy vẫn đôi bờ
Đêm day thức ta tìm đâu ngày cũ
Dưới dòng sâu nỗi đợi vẫn im chờ