Rơi Xuống Giọt Đời

Giọt hương đêm tỏa nồng trong khứu giác
Cái lạnh cuối đêm dịu dàng man mác
Ta cố nhớ mùi hương xưa mái tóc
Của một thời lá thu vàng xơ xác



Giọt hương đời thấm dần vào máu đỏ
Buồn và vui đến giờ phân tỏ rỏ
Ta vẫn biết có thời người bỏ ngõ
Ru tình câm một khắc để buồn xo

Giọt rượu cay một tình ta đã cạn
Để tháng ngày lơ đểnh trôi lang thang
Trong sương khói bóng hình người tản mạn
Nơi thiên đường- Vắng bóng một tình lang

Giọt đau xót chìm trôi vào ký ức
Ta múa may giữa cuộc tình không thực
Người hởi người…trăng lạnh đêm thao thức
Vàng xuôi chìm thiên thu nơi đáy vực

Giọt tỉ tê mưa phủ kín chân trời
Ai ướt đẫm tóc mềm thu ngóng đợi
Ta gọi tình khàn hơi tình không tới
Nên lạc loài ngồi khóc chuyện mưa rơi

Giọt thương nhớ pha sương hai mái tóc
Ai bình yên, ai một thời lăn lóc…
Ai ra đi… ai buông lời trách móc…
Chỉ con chim đơn bên trời đứng khóc!

Giọt lệ già bao năm rồi không nhỏ
Nhìn cội mai già thì thầm to nhỏ
Tiếng dế giun buồn buồn to nhỏ
Nghĩa trang sầu hương khói tỏa âu lo{jcomments on}

Leave a Reply

Your email address will not be published.