Tác giả: Nhà giáo Cao Thoại Châu
Tôi nhớ người cho hết mùa đông
Mùa của loài chim đi trốn tuyết
Không thấy lạnh vì cơn gió bấc
Mà tê lòng vì cái rét bên trong Continue reading
Tác giả: Nhà giáo Cao Thoại Châu
Tôi nhớ người cho hết mùa đông
Mùa của loài chim đi trốn tuyết
Không thấy lạnh vì cơn gió bấc
Mà tê lòng vì cái rét bên trong Continue reading
Tác giả: Nhà giáo Thiếu Khanh
Thì cũng mang theo tiếng khóc đầu
Ra đời xương máu cũng như nhau
Trăm nghìn năm trước người đi trước
Cũng giống nghìn sau kẻ đến sau
Tác giả: Nhà giáo Quyên Di
Ước một lần trở về miền cổ tích
Hỏi thăm cô Tấm trong quả thị bước ra
Qua bao kiếp rồi vẫn mặn mà thanh lịch
Hạnh phúc hay đau thương sống trong cõi người ta? Continue reading
Tác giả: Dạ Tịnh
LY BIỆT
chiều nay, có người đi, như khói
điếng hồn, mây trắng lạc trên không
con chim trói cột, buồn trăng xế
nước mắt, mờ theo bóng mây bồng Continue reading
Tác giả: Trần Hồ Dũng
Đất trời vô thủy vô chung
Suối sông vô lượng, phù dung vô tình
Đằng sau ánh mắt em nhìn
Xin cho hỏi nhỏ, có hình bóng tôi ?
Tác giả: Đinh Tiến Luyện
với một người thơ nữ
chiếc lá vàng ấy không tìm được mùa thu
tình nhân mồ côi nhặt nhạnh những mảnh vỡ gom thành gia tài trong di chúc
xới mãi những nỗi đau Continue reading
Tác giả: Huệ Thu
Soi guơng tôi thấy tôi buồn
tôi khoác cái áo, tôi choàng thêm khăn
Tôi nhìn tôi thấy Thanh Xuân
của ai vậy nhỉ, dám không là mình?
Cái thời tôi tóc rất xanh
đôi môi rất đỏ…nay hình như xa! Continue reading
Tác giả: Quan Dương
Trưa dậy thì nắng liếm làn da non
Mùi con gái trở mình thơm rưng rức
Khi em qua gió hùa hương bay ngược
Tôi mở hồn lượm nắng dựng vào trong Continue reading
Tác giả: Lê Vĩnh Ngọc
bổng dưng anh trở thành thi sĩ
làm thơ và thấy một tình yêu
con dế mèn đêm mưa còn gáy
uống cà phê mà thấy nhớ em Continue reading
Tác giả: Trần Dzạ Lữ
Chữ tâm của một hồng nhan
Đẹp như sen nở giữa đầm lầy xưa…
Em về thọ chút ơn mưa
Nghe kinh bát nhã hồn vừa tịnh yên Continue reading