Tác giả: Lão Bà Bà
Vào một ngày giữa tháng ba tin nhà một nhà vật lý, vũ trụ học Stephen Hawking từ trần làm tôi bàng hoàng… Con người ấy đã ra đi rồi sao? Nếu cái chết là sự giải thoát – ông có bằng lòng với sự giải thoát đó không? Hay vẫn còn yêu quý cuộc đời này, không biết ông có được một ngày thong thả để… quây quần bên gia đình, nhấm nháp ly champagne, thưởng thức giai điệu của Richard Wagner và ngắm nhìn những tia nắng mùa hè rực rỡ (1) và trước khi ra đi người có đem theo nụ cười – nụ cười diễu cợt người ta thường thấy nơi ông? Tôi vốn là người yêu đời vui tính, nhưng trước cái chết của tha nhân lại bi quan, và cái bệnh “thương vay khóc mướn” đeo đuổi tôi đến hơn nửa tháng sau cho đến khi tôi gặp bức tranh của họa sĩ Trần Thuận.
Chân dung họa sĩ Trần Thuận đang vẽ