Ba ơi, nếu tính theo ngày âm thì tháng 3 này, nếu còn là ba đã được 97 tuổi và má thì 94 rồi nhỉ, song ba đã đi xa gần 14 năm rồi đó. Thời gian như thế cũng đâu phải là quá dài? vậy mà ba biết không, quê nhà ta có nhiều đổi thay đến khó tin. Này nhé: dải đất nhỏ bé đìu hiu mà thời ba gọi là thị trấn giờ đã lên thị xã! Ba thử nghe lại cái từ Thị xã An Nhơn lần nữa xem nó có sướng tai không! Trong cái thị xã đó đời sống của người dân cũng khác xưa lắm ba à., phố khang trang hơn. Thế hể trẻ bây giờ có nhiều tiện nghi hiện đại để học và làm; ngay con bé Nhàn Vân cũng có chiếc máy tính do vợ chồng em Đạo mang Từ Hà Nội vào cho. Muốn thư trao đổi cho nhau chỉ ngồi một chỗ, cần gì là thư điện tử, trong tít tắc sẽ chuyển tận nơi nhận và trả lời ngay, thảm cảnh cuả anh chàng
Áo vải tây vàng hai vai đã vá
Đi giữa đường mấp mô
Không có kẻ đợi người chờ
đã vĩnh viễn thành hoài niệm nằm lại trong “Tỉnh nhỏ đìu hiu” của ba rồi!