Tác giả: Phạm Anh Dũng
Rồi em đã xa tôi một chiều gió lộng
Dòng sông gió vi vu cơn mê chập chờn
Con chim buồn, buồn lên tiếng hát
Cuộn theo lời gió, lá bay tả tơi Continue reading
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Rồi em đã xa tôi một chiều gió lộng
Dòng sông gió vi vu cơn mê chập chờn
Con chim buồn, buồn lên tiếng hát
Cuộn theo lời gió, lá bay tả tơi Continue reading
Tác giả: Phạm Phan Lang
Một vòng gần rồi một vòng xa
Cứ loay hoay mãi bỗng tìm ra
Trong chốn mây mù vùng ký ức
Một chút tình xưa hết mặn mà Continue reading
Tác giả: Nguyên Hạ_Lê Nguyễn
Tác giả: Quế Hương
“Em có đôi bàn chân xấu nhất – ngập ngừng một chút anh tiếp, giọng lấp liếm – nhưng anh thương nó nhất”.
Lần đầu tiên trong đời, tôi muốn lớp son màu hồng ánh bạc sẽ giấu bớt sự thảm hại của đôi chân mình. Xưa nay tôi vẫn để nó trần trụi chưa hề trau chuốt, chỉ có nỗi cực nhọc của đời người đàn bà hằn lên đó những dấu vết.
Năm ngón chân héo gầy thật mỏng manh trong bàn tay múp rụp của cô thợ. Gân xanh nổi rõ dưới làn da, những chỗ xương nhô cao thật tội nghiệp. Cái gót hồng hồng thời con gái nay đã li ti những vết nức nẻ. Có lẽ bàn chân, bàn tay nuồn nuột chỉ có ở những người đàn bà sung sướng không đụng đến giặt giũ, dọn dẹp, bếp núc… Còn tôi, hơn một phần ba tháng năm làm vợ, làm mẹ tôi đã dành cho những công việc không tên và bất tận đó. Continue reading
Tác giả:Trần Mộng Tú
Mẹ ạ, Tết này con già lắm
Già hơn cả Mẹ thời mới sang
Con mang tóc trắng mình ra nhuộm
Ngỡ là mình nhuộm được thời gian Continue reading
Tác giả: Phan Ni Tấn – Bài họa của R Xưa
Để nhớ một thời rất vui của HX .Vui đến nỗi Hacker phải vào xóa bài hi hi .HX
Vô chùa lễ Phật đầu năm
Tụng kinh lớn tiếng cho tâm từ hòa
Mở lòng cho thoảng gió qua
Nhẹ như phơ phất cánh hoa ưu đàm
Continue reading
Tác giả: Nguyễn Đoan Tuyết
Nắng vàng bóng ngả chênh vênh
Ngày Xuân đã muộn buồn tênh một chiều
Núi đồi lộng gió đìu hiu
Vi vu suối hát, dặt dìu trúc lay Continue reading
Tác giả: Hoàng Huy Mạnh
Tác giả: Phạm Trường Lưu
Em lại đến thăm anh sáng nay nhẹ nhàng thư thả chứ không ổn ào báo trước bằng những cơn gió giận hờn đun đẩy như mọi bận. Sáng ra, bên khung của, đã thấy em đứng đợi, trắng tinh một màu chung thủy, trinh nguyên. Em đã lạnh lùng với anh như thể gần 40 năm rồi. Continue reading
Tác giả: Bé Thiên Ý (15 tuổi)
“Vượt qua bi kịch của chiến tranh, Nguyễn Quang Sáng đã cất cao bài ca thiêng liêng về tình phụ tử” trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà’. Chiến tranh đi qua dù đã lâu song những đau thương, mất mát mà nó để lại vẫn luôn đọng lại như một vết sẹo trong tâm hồn mỗi người. Chiến tranh bi kịch và đau thương là thế, nhưng trong truyện ngắn Chiếc lược ngà, ta lại thấy ngời sáng vẻ đẹp của tình phụ tử thiêng liêng, cao cả mà cũng rất đỗi bình dị mà bé Thu dành cho ông Sáu. Dẫu chiến tranh đã cướp đi của bé Thu cha mình, nhưng nó lại để lại cho ta một bức tranh ấm áp rực rỡ về tình cha con vô cùng cao đẹp.