Trên đồi Vọng Cảnh chiều chuông đổ
tôi đứng bên này cầu đợi em
“hoa bâng khuâng”đầu hè chớm nở
ngọt mấy tình cau-quấn-dây-trầu.
Thương ai nhớ ai vườn biếc xanh
sắc tím môi em màu hồng nắng
bờ Hương lung linh hai miền
những cụm lau phai tơ trời trắng.
Nước xuôi Bao-Vinh ngày trước
nhớ không thuyền đậu bến thương-hồ
tiếng gọi đò đêm xao con nước
“thương nhau rồi nỏ biết về mô”.
Huế ơi da diết giọng hò
để sông Hương cả đời chảy mãi
bước chân xưa quấn-quýt cùng người
giờ đứng lại nhìn bóng mình lặng lẽ.
Nửa đêm về ngồi bên bếp lửa
nhớ biết bao tình cũ người xưa
sông dài có rưng sầu đời lá
cùng ai đây đón đợi
buổi ấy tin về.
Đêm dịu dàng ngợp ánh trăng treo
tình luân lạc treo lên mắt Huế
ký-ức bò dài năm tháng xưa xưa
bỏ trái tim lại trăm ngàn thương nhớ .
Tôi dấu trong ai bao đằm thắm
Huế đầy sương thoáng chút mong manh
Bến-Ngự còn thuyền trong nắng
mùa hạ chậm về treo sương giăng.
Tình của Huế nhẹ như mây trôi
trên sông ảo ảnh mờ màu sương muối
nắng mưa chi Huế có đợi ngày về
yêu một người suốt đời nhớ mãi.
Có phải em sẽ về tháng ba tháng bảy
Thành-Nội chìm sâu xao xuyến tim người
nơi xa ai ôm vào lòng tình Huế
buổi xa em như đám mây trôi!!!{jcomments on}