Em nhớ mùa đông trong mắt anh xưa
cơn bão chưa nguôi . . . lời buồn sách vở
buổi thanh tân em ướp nồng trong ấy
nụ hôn vội vàng
không là chiêm bao
Nói với anh
lời xưa buổi hẹn
những yên ngoan thức giấc một tay cầm
vai dấu vừa một lọn tóc câm
buổi trăng cười rất lạ
nói với anh không biết mùa đông ,tháng hạ
chỉ biết lần đầu . .chập chững nên run . . .
mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi! Trống ngực vỗ tưng bừng
Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa
ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố
và anh
làm sao nỗi nhớ chẳng giăng màn . . .
Mùa đông!
mưa . . .! mưa . . .! mưa!
Chuồn chuồn ướt áo mang cả trời cổ tích . . . .
em ôm cảm giác thật thà
bừng dậy một tin yêu…{jcomments on}
Thời gian dẫu có nhạt nhòa kỷ niệm còn mãi không phôi phai lời bài thơ thật dễ thương ‘nụ hôn vội vàng không là chiêm bao’
“Nụ hon vội vàng không là chiêm bao…”
Vang ! Là một hiện thực…
Cảm ơn MC . Chúc vui !
mùa đông chưa vội quay về
tìm trang vở cũ hẹn thề lâu nay
thoáng trong hơi nhẹ gió bay
những lời yêu dấu hong say tình nồng
Chào R Xưa !
Rất cảm ơn R Xưa đã đọc và gởi lại thơ
Chúc sức khỏe !
Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa AP
Bài thơ dễ thương lắm AP ! tràn đầy kỷ niệm một thời tuổi trẻ ! Chúc vui nhiều nha !
Cảm ơn chị đã khen ! Chúc chị vui nhiều !
Một bài thơ tình tương đối lạ lẩm và rất hay, chúc mừng AP.
Chào Ng Khánh Tiến !
Rất cảm ơn Người Khánh Tiến đã đọc và động viên.
Chúc vui !
Xin lỗi viết sai ” Người ” xin viết lại ” Nguyễn”
Hi, CHỊ Phương!
Trôi đi hoặc rơi xuống một cách mềm mại – uyển chuyển – quấn quýt…lấy nhau như gió & mưa trong buổi nhạt nhòa nắng của một mùa đông ẩm ướt, rét mướt.
Như thể là CHƯA BAO GIỜ!
Như thể là LÓE LÊN để rồi tắt lịm, khôn nguôi!
Chị biết KT nói về điều gì chưa?
Là GIỌNG THƠ của chị í!
Và đó cũng là cảm nhận của KT khi đọc VIẾT CHO MÙA ĐÔNG (Quá khứ ?) của chị.
Theo KT, đây là một bài thơ hay với ngôn từ là lạ, tê tê… 😛
À, quên nữa – xin thêm dấu * sau nickname KT để khỏi lộn dzí Nẫu nào đó trên trang nhà nhen!
Là dzầy : KT* , hihihiiii… 8)
Thì gọi là KT bông đi!
Tự nhiên “KT bông”!
“KT*” hông địp & ngắn gọn hơn à?
Dzô…”dziên” gốm, cái ông 8888 nài! hẹ hẹ hẹ… 😀
Cảm ơn KT# đã có nhận xét rất tinh tế …
Giọng thơ?…AP chẳng nghĩ giọng thơ như thế nào chỉ biết chuỗi theo cảm xúc …là con chữ tự nó buông …
Chúc vui nhiều !
Thơ của Anh Phương rất hay mà rất lạ.
“nói với anh không biết mùa đông ,tháng hạ
chỉ biết lần đầu . .chập chững nên run . . .
mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi! Trống ngực vỗ tưng bừng
Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa”AP
Hay lắm Anh Phương!
” mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi ! Trống ngực vỗ tưng bừng …”
Bây giờ AP cũng đang rất vui vì lời khen của anh HN Tín .
Chúc anh vui !
một bài thơ thử sức đột phá mới .đọc khá ngoạn mục xin chia sẻ .chúc vui chị nhé
Cảm ơn HT đã đọc và chia sẻ
Chúc vui !
Sáng nay đọc bài thơ Viết Cho Mùa Đông của Anh Phương hay quá đã gây cho tôi thật nhiều rung cảm! Một bài thơ hay, trữ tình, lãng mạn đến bật ngờ:
“…cơn bão chưa nguôi . . . lời buồn sách vở
buổi thanh tân em ướp nồng trong ấy…”(Viết Cho Mùa Đông -AP)
Có lẽ mùa Đông đã gây cho AP thật nhiều xúc cảm. Mùa Đông của “lần đầu, chập chững nên run”, mùa đông “đang dụi mắt trên hàng cây khua lá” chao ôi sao mà dễ thương và đáng yêu chi lạ:
“nói với anh không biết mùa đông ,tháng hạ
chỉ biết lần đầu . .chập chững nên run . . .
mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi! Trống ngực vỗ tưng bừng”(Viết Cho Mùa Đông -AP)
Rồi những cái dại khờ đáng yêu của ngày xưa và cả cái lạnh của mùa đông hôm nay nên cô muốn mua một ít “than nồng” về sưởi ấm tâm hồn mà có lẽ bây giờ đang chập chùng và ngút ngàn trong nỗi nhớ:
“…Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa
ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố…”(Viết Cho Mùa Đông -AP)
Dầu mùa Đông bây giờ có khác, có lạnh hơn những mùa Đông xưa, đã làm cho cô nhớ mãi về những cơn mưa và những cánh chuồn chuồn lạc loài ướt đẫm như trong cỗ tích:
“Mùa đông!
mưa . . .! mưa . . .! mưa!
Chuồn chuồn ướt áo mang cả trời cổ tích . . . “(Viết Cho Mùa Đông -AP)
Một bài thơ thật hay, thật thấm thía vì những ngôn ngữ cô sử dụng tuyệt vời và tâm hồn cùng ý thơ thật sâu lắng…!!!
https://www.youtube.com/watch?v=GhrDNEDaLgM
Xin thưởng thức bản nhạc “Nỗi Nhớ Mùa Đông” của Phú Quang do Thu Phương biểu diễn để chia sẻ một chút nỗi lòng với bài thơ Viết Cho Mùa Đông thật hay của Anh Phương nhé!
Cám ơn và mến chào,
ltmk
Chào anh Lêtrongminhkha!
Đọc lời ” còm” của anh Minh Kha AP cũng rất xúc động bởi những đồng cảm sẻ chia …
” ai cũng có một thời để yêu ,để nhớ … ” Thuận Hữu
– Mưa bay giờ ướt áo ngày xưa ….
Rất cảm ơn anh đã cho AP thưởng thức một bản nhạc thật hay !
Chúc anh vui !
Quá hay!Rất có trách nhiệm trong việc đọc, nghiền ngẫm để viết nên lời bình vô cùng sâu sắc.
Hứ? 😕 😕 😕
Nói ai mờ… “trống vắng” dzẫy bạn “giòa”?
“Đờ” (Đề) nghị sửa sai liền đi nhong! Please!
hê hê hê… 😆
Anh HN Tín,
Cám ơn anh luôn luôn có những nhận xét rộng lượng và thật dễ thương với những lời bình của mình. Đúng như anh nói mình bình thơ trước hết là bằng những xúc cảm trong tâm hồn và hơn nữa còn có trách nhiệm với thân hữu của Hương Xưa và bạn đọc nữa!
Quí mến, ltmk
Còn không vậy mùa đông,
Xếp nhớ nhung vào trong,
Xôn xao dâng ngập lòng,
Tình hồng!
Cảm ơn anh Locbach đã đọc và để lại cảm nhận bằng thơ đầy cảm xúc
Chúc anh nhiều sức khỏe !
A đang thực tập làm theo lối thơ 17 chữ một bài của Kim Chức đề xướng đó mà:
“Mới hôm qua bên đó,
Đứng say ngó dáng em,
Hôm nay về bên đây,
Nhớ ghiền!”
Vui…
Anh Phương vừa trải qua một ký ức xưa đẹp lạ lùng . Một mùa đông nồng ấm của thơ : Ai bán than hồng
Em mua về sưởi ấm dại khờ xưa !
Lãng đãng như say giữa mùa đông , hay quá .
“Anh Phương vừa trải qua một kí ức xưa đẹp lạ lùng .” Quế Anh
Vâng Kí ức thọc trò bao giờ cũng đẹp anh ạ !
Chúc anh vui nhiều !
Hãy cứ nói mải đi Anh Phương…
Vâng ! Nói bằng thơ nha …!
Chúc Thiên Di vui !
Bài thơ thật hay, thật dễ thương AP ơi!
Rất cảm ơn những lời động viên của chị .
AP chúc chị vui và nhiều sức khỏe !
Em về
nhớ lại mùa đông
Mắt anh ngời
rực ấm nồng ngày xưa
Em về
ướp cả chiều mưa
Tình hồng khơi bếp
cho vừa nhớ nhung…
Chào anh Bùi Hoài Vân !
Cảm ơn anh đã đọc và chia sẻ bằng thơ
Chúc anh vui !
Mùa đông của những người đang yêu thật dễ thương.
Là những hoài niệm… ,
Mến chào !
Chào Anh Phương, bài thơ VIẾT CHO MÙA ĐÔNG hay quá! Một sự rung động rất thật, một tình yêu rất thật, hai mùa Đông cách xa nhau cũng rất thật, thật đến mềm lòng người đọc. Cám ơn chị đã đưa tôi trở về những rung động đầu đời và cái lạnh của những mùa Đông nầy.
Cám ơn AP cho đọc một bài thơ hay.
Thân mến
Chào Nguyenhoanglamni !
Chỉ có rung động thật và cảm xúc thật thì con chữ mới mềm anh ạ ! Không gì sung sướng bằng đánh thức được ai đó mang nỗi niềm …và đồng cảm được .
Cảm ơn anh đã đồng cảm bài thơ .
Thân ái !
VIẾT CHO MÙA ĐÔNG bài thơ hay vừa lãng mạn vừa đáng yêu – vừa nữ tính , đẹp như tranh của trường phái ấn tượng ,chúc mừng Anh Phương .
Chào anh Đinh Văn Quế !
” bài thơ hay vừa lãng mạn vừa đáng yêu , vừa nữ tính …” ĐVQ
Những cái ” vừa …” của anh khen đã là được bao gồm tất cả rồi …!
Cảm ơn anh rất nhiều ! Chúc anh vui !
Anh Phương viết cho mùa đông- Bài thơ tình tự với ngôn từ rất lạ, rất trữ tình . . cho người đọc miên man trôi trong dòng ký ức.. ” mùa đông trong mắt anh” với mối tình tuổi dại khờ xưa. .
Mùa đông!
mưa . . .! mưa . . .! mưa!
Thật tuyệt vời…KT đã đọc được một bài thơ rất hay! cảm ơn Nàng thơ Anh Phương.
Không ai chối bỏ được quá khứ…? Và kí ức đẹp của một đời người là tuổi đầu đời …phải không KT ?
Cảm ơn đã chia sẻ – Dzui
Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa
ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố
và anh
làm sao nỗi nhớ chẳng giăng màn . . .
Mùa đông!
mưa . . .! mưa . . .! mưa!
Chuồn chuồn ướt áo mang cả trời cổ tích . . . .
em ôm cảm giác thật thà
bừng dậy một tin yêu…
Thơ hay quá, mùa đông của Anh Phương thật tuyệt!
“Mưa …! Mưa…! Mưa ….!
chuồn chuồn ướt áo mang cả trời cổ tích “
Những ngày đông cái cảm giác ấy như chùng xuống ….
Vui nha Quốc Tuyên !
Đông về lại ngập tràn những kỷ niệm xưa thật tuyệt của Anh Phương!
Những sợi mưa như là sợi nhớ và chút lạnh như se lòng…
Chúc vui !
Chia sẻ với Anh Phương một bài thơ hay hay.Ý Tứ Từ lạ.Thích nhất những câu này:. Nói với anh
lời xưa buổi hẹn
những yên ngoan thức giấc một tay cầm
vai dấu vừa một lọn tóc câm
buổi trăng cười rất lạ
nói với anh không biết mùa đông ,tháng hạ
chỉ biết lần đầu . .chập chững nên run . . .
mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi! Trống ngực vỗ tưng bừng
Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa
ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố
và anh
làm sao nỗi nhớ chẳng giăng màn . . .( AP )
Chúc Anh Phương vui,khỏe và thơ tuôn như suối nguồn…
Được anh khen bài thơ : ” Ý – TỨ – TỪ”…vậy là quas trọn vẹn cho một bài thơ.
AP rất vui và cảm ơn anh đã viết lời động viên …
Chúc anh sức khỏe !
Thơ mùa đông của bạn rất đẹp.
Cảm ơn bạn đã đọc . Rất vui !
Thân ái !
Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa
ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố
và anh
làm sao nỗi nhớ chẳng giăng màn . . .
Mùa đông!
mưa . . .! mưa . . .! mưa!
Chuồn chuồn ướt áo mang cả trời cổ tích . . . .
em ôm cảm giác thật thà
bừng dậy một tin yêu…
Mua dong em dem voi biet bao niem vuiva am ap.
Thời tiết thường làm cho con người ấm lạnh … . ? ! Nên cảm xúc cũng bắt nhịp Thu Thuỷ à !
Chúc vui !
Những ngôn từ lạ lẫm trôi trong mùa đông. Những yên ngoan, một tay cầm, lọn tóc câm làm thức tỉnh “buổi trăng cười rất lạ”. Tất cả những rung động ấy cho buổi mùa sinh sôi cảm giác…Miên man, miên man ” trống ngực vỗ tưng bừng” từng cánh gió đi lạc giữa mùa đông, mùa đông xa xưa ấy hay mùa đông đang hiện hữu quanh đây? Mưa…!mưa…!mưa! Từng từ như điệp khúc triền miên mà tác giả đã lồng vào để ướt cánh chuồn để đưa về một trời cổ tích để bừng dậy một thật thà tin yêu.
Bài thơ rất dễ thương cho một mùa đông đáng yêu.
Cẩm Ái đã đi qua bài thơ như người thưởng ngoạn nhưng lại lưu dấu rất sâu sắc trong lời ” còm” …Cảm ơn nhiều nha !
“Viết cho mùa đông” của AP là khúc giao mùa thật đẹp, trong khoảnh khắc giao mùa ấy, dòng hoài niệm lại trở về:
“Em nhớ mùa đông trong mắt anh xưa
cơn bão chưa nguôi . . . lời buồn sách vở
buổi thanh tân em ướp nồng trong ấy
nụ hôn vội vàng
không là chiêm bao “ (AP)
Bài thơ hay quá chị ơi! chị đã sáng tạo và kết hợp những ngôn từ vừa lạ, vừa đẹp, rất phong phú làm cho bài thơ vừa gợi cảm, vừa quyến rũ:
“buổi trăng cười rất lạ
nói với anh không biết mùa đông ,tháng hạ
chỉ biết lần đầu . .chập chững nên run . . .
mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi! Trống ngực vỗ tưng bừng” (AP)
Từng cơn gió đầu đông len lỏi vào da thịt, nỗi nhớ chùng chình..kỷ niệm chợt ùa về trong khoảnh khắc giao thời:
“Nói với anh mùa đông lạc trên từng sợi gió
ai bán than hồng
em mua về sưởi ấm dại khờ xưa
ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố
và anh
làm sao nỗi nhớ chẳng giăng màn . . .”
Và có một mùa đông của AP như cổ tích.
Chúc chị AP vui nhiều nha!
Bài thơ nào của AP cũng được KĐ nhận xét rất tinh tế và sâu sắc …AP đọc thấy ấm áp lòng người trong cảnh rét mùa đông …
Chúc KĐ có những ấm áp mùa đông !
một khúc thơ quá dễ thương, chúc mừng AP.
Một lời ” comf ” rất dễ cảm ….Chúc vui !
Hay thật,không biết vì sao hay nhưng đúng là rất hay.
Toàn bài đều hay nhưng CT. thích nhất cách biểu cảm mới lạ trong những câu thơ này:
“Nói với anh
lời xưa buổi hẹn
những yên ngoan thức giấc một tay cầm
vai dấu vừa một lọn tóc câm
buổi trăng cười rất lạ…”
…”mùa đang dụi mắt trên hàng cây khua lá
khôn nguôi ơi! Trống ngực vỗ tưng bừng”
“ngày gió, ngày mưa bàn chân mềm phố
và anh
làm sao nỗi nhớ chẳng giăng màn . . .”
“Mùa đông!
mưa . . .! mưa . . .! mưa!
Chuồn chuồn ướt áo mang cả trời cổ tích . . .”
Lâu lâu vào thăm HX. tình cờ đọc được bài thơ này, rất thú vị.Bài thơ hay,gây ấn tượng và gợi nhiều cảm xúc,ngôn từ mới và đẹp. Chúc mừng bạn ,Anh Phương .