Nhớ Trăng
Đời bỗng quay cuồng trong gió lốc.
Bút nghiên ngày cũ hết tung-hoành.
Làm sao em hiểu ta ngày trước
Cơm áo không cần, ngủ dưới trăng.
Trăng Viễn Xứ
Ta vẫn còn trăng, trăng viễn-xứ;
Vần còn ngày cũ sống trong mơ.
Vẫn cả cười vang câu thế-sự,
Vẫn trời, vẫn đất, vẫn bơ-vơ.{jcomments on}