thừa bàn tay
thọc túi quần
gặp em
vấp ngọn núi sừng sững nghiêng
đứng kề bên lá-thuốc-tiên
sao nghe tâm bệnh
đảo điên hơn nhiều{jcomments on}
thừa bàn tay
thọc túi quần
gặp em
vấp ngọn núi sừng sững nghiêng
đứng kề bên lá-thuốc-tiên
sao nghe tâm bệnh
đảo điên hơn nhiều{jcomments on}
Cô đọng -hay quá anh LUÂN HOÁN Ơi
đứng kề bên lá-thuốc-tiên
sao nghe tâm bệnh
đảo điên hơn nhiều.
Thật thâm thúy và thật điêu luyện cả ý và từ.
“thừa bàn tay
thọc túi quần”LH.
Tôi thật tình hiểu nhầm câu này khi vừa đọc tới,xin lỗi anh LH hay quá!!
XA
trái tim mất
một giọt tình
xa em
thơ thẩn một mình nhớ thương
đi đâu cho hết cơn buồn
loanh quanh từng bước
nghe hồn hắt hiu
thừa bàn tay
thọc túi quần
gặp em
vấp ngọn núi sừng sững nghiêng
đứng kề bên lá-thuốc-tiên
sao nghe tâm bệnh
đảo điên hơn nhiều!(LH)
Chỉ 4 câu thôi mà cô đọng nỗi niềm- tuyệt lắm anh LH ơi!
Thật ngưỡng mộ, hay quá anh Luân Hoán ơi!
GẶP- cô đọng và rất hay .
Thơ hay đâu cần viết nhiều.
Thơ anh Luân Hóan thâm thúy – ý nhị – hay lắm.
Sư phụ Luân Hoán ngẫu hứng lục bát hay quá.Bái phục.
Cảm ơn Hương Xưa vẫn đăng thơ, cảm tạ các bạn vẫn thương thơ LH.
LH
http://luanhoan.net