* Ảnh của Lê Huy
Trường ơi ! Tôi về đây
Nhớ tôi không ? Mà gió xuống sân đầy
Cây có hay gì mà lung linh lá
Hành lang dài như dang đôi tay…
–
Một mình ôm hết không gian xưa
Thầy ,bạn bè đâu,chẳng về chia ?
Chia ra trời đất cho nhỏ lại
Để bớt mênh mông một buổi chiều .
–
Trường vẫn xưa và người rất mới
Có ai nhìn tôi như khách xa
Tôi lạc vào chính nơi thân thiết nhất
Mình ngồi,mình đứng , những phôi pha
–
Xưa ngồi làm thơ trên lá
Đứng nhìn lá rơi tóc ai
Ngày ấy có người đi giữa hai tà áo
Tôi thấy thơ mình cùng ,trước ,sau ,bay
–
Áo học trò như bông gạo trắng
Thả sân trường làm mây lung lay
Tôi đi thay đổi bao màu áo
Áo xưa mình mặc –trắng hôm nay…{jcomments on}
Áo học trò như bông gạo trắng
Thả sân trường làm mây lung lay
Tôi đi thay đổi bao màu áo
Áo xưa mình mặc –trắng hôm nay…
Lời thơ hoài niêm tuổi học trò hay và dễ thương quá
Lời thơ dịu dàng đong đầy nỗi nhớ về tuổi học trò ngày xa xưa triều mến hay lắm
Cả bài thơ bàng bạc một nỗi nhớ những kỷ niệm tuổi học trò rất dễ thương, hay lắm!
Chị cũng có cảm nhận như TT dzậy ! rất dễ thương & hay!
Thân chào : Khảo Mai, camtucau, Trầm Tưởng-NCM,Tran kim loan!
Phan Thanh Cương(PTC) làm thơ từ khi còn nhỏ, sau đó không viết nữa, cho đến 35 năm sau, tình cờ gặp cô bạn củ cùng học lớp cô ấy nói: vô cùng tiếc khi PTC từ bỏ thơ, bạn ấy nói nhiều lần, mềm lòng PTC làm thơ lại, bài đầu tiên như nấu canh quên gia vị, nuốt không nỗi, PTC tiếp tục viết tiếp cho đến bài thứ 15 thì cô ấy nói rằng gần đạt như xưa. Như vậy thơ PTC đã nằm ngủ yên trong thùng rác hết khoản 5 bài.
Vừa rồi anh Nguyễn Tấn Lực bạn cùng trường, giới thiệu trang mạng Hương Xưa, thấy trang mạng này như có phép màu làm cho con người trẻ ra, PTC đã gởi ít bài, được những comment hết sức dễ thương, thân thiết.
Vậy PTC ghi ít giòng này thay lời cảm ơn đến các anh chị đã chia sẻ, động viên người viết như trên.
Thân ái.
Cảm ơn BBT HX đã đăng bài, Quốc Tuyên đã gởi mail cho PTC,cảm ơn ảnh của Lê Huy.
Trường vẫn xưa và người rất mới
Có ai nhìn tôi như khách xa
Tôi lạc vào chính nơi thân thiết nhất
Mình ngồi,mình đứng , những phôi pha
Tôi cũng có cảm giác như vậy khi về trường cũ.
Xưa ngồi làm thơ trên lá
Đứng nhìn lá rơi tóc ai
Ngày ấy có người đi giữa hai tà áo
Tôi thấy thơ mình cùng ,trước ,sau ,bay
Thật dễ thương.
“Một mình ôm hết không gian xưa
Thầy ,bạn bè đâu,chẳng về chia ?
Chia ra trời đất cho nhỏ lại
Để bớt mênh mông một buổi chiều.PTC”
“Đầy ắp nỗi niềm muốn sẻ chia,
Không gian sầu lặng những hẹn thề,
bạn xưa người cũ tìm đâu nữa,
Còn chút ngượng ngùng gió lay đưa” BXL.
Khách:
Về trường, các em thấy người lạ vội khoanh tay cúi đầu:chào thầy ạ! PTC gật đầu mà không biết nói sao?..
Tú Nhân:
Áo dài có hai tà áo, có gió tà áo nào cũng bay hết, khi còn thiếu niên thì tưởng thơ mình bay chứ.
BachXuanLoc :
“Đầy ắp nỗi niềm muốn sẻ chia,
Không gian sầu lặng những hẹn thề,
bạn xưa người cũ tìm đâu nữa,
Còn chút ngượng ngùng gió lay đưa” BXL.
Về trường xưa không nên về một mình, phải rủ nhiều người,PTC khi ấy không biết rủ ai, nên đành “một mình ôm hết không gian xưa” mai mốt không dám về trường một mình nữa.
Cảm ơn Khách, Tú Nhân, BachXuanLoc đã sẻ chia.
Trở về tìm lại không gian xưa – mái trường ngày cũ – nơi in dấu của một thời tuổi trẻ với bao náo nức bồi hồi tưởng như cảnh vật chào đón bước chân người trở về
Trường ơi ! Tôi về đây
Nhớ tôi không ? Mà gió xuống sân đầy
Cây có hay gì mà lung linh lá
Hành lang dài như dang đôi tay…
Mái trường xưa vẫn dang tay chào đón nhưng thầy, bạn cũ giờ chẳng biết nơi nao
Trường vẫn xưa và người rất mới
Có ai nhìn tôi như khách xa
Tôi lạc vào chính nơi thân thiết nhất
Mình ngồi,mình đứng , những phôi pha
Cho dù thời gian có phôi pha nhưng kỉ niệm với người ngày ấy vẫn không thể phai nhòa…
Xưa ngồi làm thơ trên lá
Đứng nhìn lá rơi tóc ai
Ngày ấy có người đi giữa hai tà áo
Tôi thấy thơ mình cùng ,trước ,sau ,bay.
Bài thơ dễ thương chi lạ!
Chị Tuyên viết lời bình hay quá, cảm xúc dạt dào. Cho em ké dzí nghen vì em cũng có cùng cảm nhận như chị . Năm học lớp 12 nguyentiet cũng học ở dãy phòng học trong hình đó anh PTC ơi!
Trường vẫn xưa và người rất mới
Có ai nhìn tôi như khách xa
Tôi lạc vào chính nơi thân thiết nhất
Mình ngồi,mình đứng , những phôi pha
Ngậm ngùi quá PTC.
Áo học trò như bông gạo trắng
Thả sân trường làm mây lung lay
Tôi thích nhất hai câu thơ này của bạn…chỉ có áo dái trắng là được “nẫu “nhắc tới nhiều nhất trong thơ văn…
Chắc bữa nào rủ cả đám bạn HX. cùng nhau may áo dài trắng mặc lại thử một lần nữa coi sao???
Chắc bây giờ đứa nào cũng già rầu …coi hổng được 🙂 🙂
Thơ hay và có nhiều sắc thái mới ha ha .
Trở về trường xưa
trường bây giờ rất mới
Chỉ có tôi xưa với bao kỷ niệm ùa về , tất cả đã phôi pha nhưng trong tôi chất ngất đong đầy thuở ” Áo học trò như bông gạo trắng – Thả sân trường làm mây nắng tung bay “
tất cả ngậm ngùi chia xa , trong tôi đầy tiếc nhớ .
Cám ơn tác giả đã thay lời muốn nói cho nhiều người .
bà có buồn không ?
Quốc Tuyên:chị bình thơ như từ trong bụng PTC bình ra.giống Hoài Thanh, Hoài Chân quá.
nguyentiet: Năm học lớp 12 nguyentiet cũng học ở dãy phòng học trong hình đó…! Vậy NT nên cảm ơn ảnh của anh Lê Huy nhé.
Kiều Thanh : Ngậm ngùi chung cho những ai khi xa trường, có dịp trở về lại, KT ơi!
Bagialotzen: Chị và bạn bè cứ mặc áo dài trắng, thứ nhất là để nhớ về thủơ học sinh, thứ hai giống những tín đồ đạo Cao Đài trông hiền lắm, nhớ ghi hình cho PTC một tấm nhé.
Thanh Nga:”Thơ hay và có nhiều sắc thái mới ha ha .”Tại TN không không chịu viết chứ có gì đâu hay và có nhiều sắc thái mới, đề tài này muôn nơi và muôn thưở mà.
bagiakhoua +onggiakhoua : Nghe cái tên đã thấy hạnh phúc rồi, PTC chẳn thấy gì khó ưa cả, nghe nói mấy người già nhớ trường, lớp hơn mấy người trẻ, Phải vậy không ongbagiakhoua?.Nhưng ai biết chắc ongbagiakhua là già thật?
Thân ái cảm ơn: Quốc Tuyên,nguyentiet, Kiều Thanh,Bagialotzen, Thanh Nga, bagiakhoua,onggiakhoua đã đồng cảm, sẻ chia.
Đây chỉ là những cảm xúc của mình trước một bài thơ hay thôi mà,nói vậy mấy bạn cười cho xấu hổ lắm hổng dám nhận đâu.
Thì cứ nhận đi có ai cười chị đâu nà , xấu hổ làm gì ! 😛
Xưa ngồi làm thơ trên lá
Đứng nhìn lá rơi tóc ai
Ngày ấy có người đi giữa hai tà áo
Tôi thấy thơ mình cùng ,trước ,sau ,bay
Những câu thơ dễ thương quá, HT rất thích.
Hoa Tím thích mà có xin không? Nếu xin PTC biếu luôn, như vậy bài bài thơ còn lại 16 câu, và 4 câu xin,cho Hoa Tím để đâu?
Thân mến.
Thích lắm nhưng không ích kỉ xin làm của riêng đâu PTC ui! Để lại cho mọi người cùng thưởng thức chứ còn HT lâu lâu lại vào mở ra đọc. Cám ơn PTC nhiều nha!
Mỗi lần về trường xưa Thủy cũng bâng khuâng ngậm ngùi.
Kỷ niệm thân thương lại ùa về mỗi lần ghé thăm trường xưa!
Xa rồi ngày tháng thơ ngây
Còn đâu áo lụa tung bay thưở nào!hu..hu..