Xưa em hỏi tóc anh sao sớm bạc?
Anh cười đùa (vì) tiếc nuối chuỗi ngày qua.
Tiếc những buổi trưa hè dưới bóng tre ngà ,
trên chiếc võng đu đưa,
hai đứa cùng hòa bản tình ca bất diệt.
***
Nhưng than ôi!
Thời gian qua, có phút giây oan nghiệt ,
đã cướp đi mộng đẹp ngày xưa.
Và giờ đây, trăm tiếc nuối bằng thừa….
Thêm nuối tiếc , tóc anh thêm trắng bạc.
***
Nay có người hỏi tóc anh thêm bạc trắng ?
Anh nghẹn ngào…chết lặng với tình xưa !
Mái tóc điểm sương ngày xưa, nay có khác.
Tình yêu trong anh chẳng gì khác,
Vẫn như xưa.!{jcomments on}