Lưng đèo hoa rụng nhặt thưa
Vườn xưa cau cũng già nua lắm rồi
Người về… nắng đã qua đồi
Bờ sương khói lạnh sông phơi bóng tà
Những mùa mưa bão quê xa
Đi qua… có để phù sa bãi bồi
Mà Mua vẫn tím ven đồi
Sắc màu da diết nửa đời xa quê.
Mây ngàn theo gió sơn khê
Người đi…đi mãi… lối quê mịt mờ
Hoa Mua cùng với tuổi thơ
Chỉ còn trong những giấc mơ nửa chừng
Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê
Có hoa Mua tím bốn bề
Ru cho tròn giấc người về trăm năm
…
Bến chiều nằm nhớ xa xăm
Cội tre già cũng trầm ngâm mấy mùa
Ngậm ngùi nhặt cánh hoa Mua
Ngờ trong sắc tím… ngày xưa lại về.{jcomments on}
Hoài niệm về quê hương dấu yêu thật đẹp không bao giờ phai nhòa trong ký ức tác giảhay lắm pMT ui.
Cám ơn chị Mộng Cầm đã đọc và chia sẻ cùng MT.
Hoa Quê không chỉ nói lên nỗi lòng của riêng mình chị mà còn diễn-tả nỗi-niềm của những người viễn-xứ như tôi…
Tôi thích bài thơ trác-tuyệt của chị. Bốn câu mơ rằng một mai làm ngọn cỏ trên lung đồi Quê-Hương với ngàn hoa Mua Tím thât là thơ mộng
Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê
Có hoa Mua tím bốn bề
Ru cho tròn giấc người về trăm năm
Cám ơn chị
Không thể một lần tắm lại trên dòng sông tuổi thơ, thì chỉ còn biết mơ ước làm ngọn cỏ quê thôi anh.
Cám ơn anh Nguyễn Hoàng Lãng Du đã thích bốn câu trên. Chúc sức khỏe anh.
Thơ em gái lúc nào cũng đầy nỗi niềm.Chia sẻ nhé Thu
Lâu rồi mới gặp lại anh Lữ. Chúc sức khỏe và mong anh sẽ nguôi ngoai bớt nỗi buồn.
Xin chào Phản Mạnh Thu . Bài thơ Của bạn thắm tình quê đủ làm ấm lại lòng những người con đi xa và yêu thêm nơi mình đã sinh ra và lớn lên .
Tại MT xa quê quá lâu nên nỗi nhớ dồn nén lại đó chị Cao Kim Chi. Chúc chị vui.
BV rất thích màu tím hoa Mua đó PMT.
Vậy là mình có thêm một người đồng điệu rồi, MT thích hoa Mua từ hồi còn bé lận Bích Vân ơi.
Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê
Có hoa Mua tím bốn bề
Ru cho tròn giấc người về trăm năm(PMT)
Lâu quá không được đọc thơ em ! vẫn mượt mà & chan chứa bao nỗi niềm nhớ về qê hương dấu yêu của mình…với ước mơ giản dị mai này thành cát bụi…cũng mong được làm ngọn cỏ nơi bìa rừng thật la thơ mộng ! hay lắm em! chúc PMT luôn có nhiều sức khỏe nhé!
Em cám ơn chị Kim Loan nhiều. Mong nụ cười luôn trên môi chị nhé.
Bài thơ hay lắm với nổi nhớ thương quê hương với hoa mua môc mạc ở ven đồi.Chc1 bạn luôn hạnh phúc với tình yêu quê hương tha thiết của mình.
Cám ơn những lời chúc tốt đẹp của Thiên An. Vui nhé.
Bến chiều nằm nhớ xa xăm
Cội tre già cũng trầm ngâm mấy mùa
Ngậm ngùi nhặt cánh hoa Mua
Ngờ trong sắc tím… ngày xưa lại về.
Hoài niệm về ngày xưa nơi quê nhà có hoa Mua Rất hay, rất dạt dào tình cảm Cám ơn PMT đã cho đọc một bài thơ hay
Em cám ơn chị Cẩm Tú Cầu. Chúc sức khỏe đến chị.
Người về… nắng đã qua đồi
Bờ sường khói lạnh sông phơi bóng tà
…….
Bến chiều nằm nhớ xa xăm
Cội tre già cũng trầm ngâm mấy mùa
Ngậm ngùi nhặt cánh hoa Mua
ngờ trong sắc tím …Ngày xưa lại về
Đọc những câu thơ của Phan Mạnh Thu nghe lòng rưng rức , hoài niệm về quê hương luôn làm thổn thức bao trái tim xa quê .
Chị rất thích những câu thơ trên.
Chúc PMT nhiều niềm vui .
Em thích thơ chị Cẩm Ái, trong những bài thơ của chị em bắt gặp mình trong đó.
Những mùa mưa bão quê xa
Đi qua… có để phù sa bãi bồi
Mà Mua vẫn tím ven đồi
Sắc màu da diết nửa đời xa quê.
Mây ngàn theo gió sơn khê
Người đi…đi mãi… lối quê mịt mờ
Hoa Mua cùng với tuổi thơ
Chỉ còn trong những giấc mơ nửa chừng
Bài thơ mênh mang buồn, chị cũng rất thích sắc tím của loài hoa Mua. Chúc Thu luôn vui khoẻ nhé.
Dạo chị Quốc Tuyên đi Mỹ Sơn không gặp hoa Mua có lẽ không đúng mùa, nó chỉ nở vào cuối xuân sang hè, qua mùa thu thì tàn rồi.
Em mong sẽ được đọc thêm nhiều những lời Tự Vấn của chị.
Chúc chị vui.
Từ lúc biết Thu mang mấy cây Hoa Mua từ quê vào Saigon trồng nhưng hoa không sống, và lòng của Thu nhớ về quê nhà cũng chết theo hoa. Bên trời Tây anh cũng yêu Hoa Mua, đi về tận Florida đem về một cây. Hoa vẫn nở hằng năm vào mùa hè, nhưng sắc hoa không đậm, màu tím nhạt qúa, không đủ “nhuộm” đời anh.
Bài hát của Phú Quang: “Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím” nếu mai kia anh có hát, nhớ bài thơ này của Thu, anh sẽ đổi lại là “Em không phải Hoa Mua mà nhuộm anh đến tím”
Thơ nhớ quê của Thu, mỗi lần đọc lên anh thấy gần gũi như chính mình viết cho mình. Hình ảnh quê nhà, nơi gần bìa rừng, có hoa Mua, hoa Sim tím một vùng trời. Mùa Sim chín ăn trái sim cũng tím cả miệng môi. Rồi đến mùa mưa có trái Trâm, trái Chà Là nữa, tất cả đều một màu tím. Màu Tím tuổi thơ đó theo anh đến tận trời Tây. Trong vườn nhà, đủ loại hoa, nhưng những hoa màu Tím được ông chủ nâng niu nhất, vì nhìn hoa, nhớ màu của quê xưa. Nhớ những ngày thơ dại, nhớ mái tranh nghèo và nhớ cánh đồng hoa Mua tím ngát. Anh nhớ quê, nhất là những ngày này.
Cảm ơn Thu đã mang một phần quê nhà đến cho Anh hôm nay.
Chúc vui.
NL
LIKE! 😛
Không ngờ anh Nguyên Lương còn nhớ những lời MT kể gần hai năm về trước trong bài thơ đầu tiên gởi HX.
Chúng ta đồng cảm với nhau chính là tình yêu đối với quê hương và hoa Mua.
Anh có biết mỗi lần nghe những câu hát này MT đều nghe nghèn nghẹn.
Vô rừng, Nhặt cánh hoa sim
Nghe bầy chim quốc, Khóc đêm, Nhớ nhà.
Xuống thành, Giữa chợ hát ca.
Người đi, Đi mãi. Người xa, Chưa về.
Gởi Thu,
Anh có nhiều kỷ niệm với HX từ ngày gia nhập nhóm bạn văn nghệ này, mà kỷ niệm đáng nhớ nhất là những gì PMT kể về Hoa Mua. Gần 2 năm sau, nay lại đọc bài thơ Hoa Mua, trong những ngày này, anh không khóc ra nước mắt mà khóc thầm trong lòng. Tháng Tư, nơi xứ người, nhìn về trời Tây, dõi theo hướng ánh mắt trời lặn mà chìm theo, cho dến khuất.
Chúc sức khỏe.
NL
Tháng tư này ba mươi chín năm trước MT chẳng bao giờ quên.
Xin chia sẻ những nỗi niềm này cùng anh NL khi tháng tư về.
Chúc sức khỏe anh cùng Vân Các.
…Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê…PMT
Thương nhớ quê, nhớ kỷ niệm, yêu hoa mua quê mình để thành thơ thì dễ thương biết mấy, duy chỉ có câu thơ PTC vừa trích, nghe xót xa quá.Thơ hay, chúc PMT vui.
Ngày mai chỉ mong được về với Chậu Quê của mình thôi cậu.
Lưng đèo hoa rụng nhặt thưa
Vườn xưa cau cũng già nua lắm rồi
Người về… nắng đã qua đồi
Bờ sương khói lạnh sông phơi bóng tà
Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê
Có hoa Mua tím bốn bề
Ru cho tròn giấc người về trăm năm
Bài thơ viết về nỗi nhớ quê xưa hay và làm xúc động lòng người .Chị cũng rất yêu thích màu tím và rất thích bài thơ Hoa Quê của em nhất là hai khổ thơ trên, nỗi nhớ da diết và thật ngậm ngùi.Đọc lại nhiều lần vẫn thấy hay thấy thích lắm PMT ơi!
Nhiu tủi mà xưng “Chị” ngọt xớt dzậy ta? 😆
Đi đâu lâu dữ dzậy PC? Ơ , mà kệ chị em nẫu ,”Nhiu tủi” hỏi chi dzậy cà! 😛
Chị Tiết ơi! Em cám ơn những tình cảm mà chị dành cho bài viết của em. Chúc chị niềm vui và sức khỏe.
bài thơ buồn quá giai diệu buồn ý tuởng buồn chìm sâu… xin chia sẻ với chị PMT chúc chị an lành vui nha
Lần đầu chúng ta gặp nhau ở nơi đây, cám ơn những lời chúc của Hiếu Thảo. Vui nhé.
Bài thơ thật hay! Lời thơ đẹp dịu dàng và thấm đẫm hồn ngưởi.
“Mây ngàn theo gió sơn khê
Người đi…đi mãi… lối quê mịt mờ
Hoa Mua cùng với tuổi thơ
Chỉ còn trong những giấc mơ nửa chừng
Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê
Có hoa Mua tím bốn bề
Ru cho tròn giấc người về trăm năm.”
Được nhận những lời nhận xét của chị Cổ Tích là MT vui rồi.
Chúc sức khỏe anh chị.
Hi hi Phan Mạnh Thu
Em là loài “Dã Mẫu Đơn” (hoa Mua)
Không hay đua sắc thiệt hơn với đời
Là màu hồng tím tuyệt vời
Cái màu chung thủy..chẳng dời đổi thay
Hoa Mua mặc gió mưa lay
Sương sa nắng dội..tháng ngày đồi xa
Nửa đời đất khách bôn ba
Vẫn nhớ sắc tím mặn mà hoa Mua(SS)
PMT đọc dzui 😛 😆
MT ngưỡng mộ tốc độ họa thơ của chị. Đã đọc nhiều bài họa của chị SS, rất hay!
Chào Mạnh Thu!
Thu có…mạnh không? 😛
Lâu rồi mới gặp lại. Cám ơn KT đã hỏi thăm, MT vẫn thường.
Thơ hay,gợi nhớ cho những người xa quê về loài hoa mộc mạc bình dị,đâu cũng thấy
Xa quê luôn nhớ hương nhà
Mua ,sim tím ngắt chiều tà ven sông
Tuổi thơ tắm mát gió đồng
Cánh diều cao vút , bềnh bồng trời xanh
Rồi:
Mây ngàn theo gió sơn khê
Người đi …đi mãi…lối quê mịt mờ
Hoa mua cùng với …tuổi thơ
Chỉ còn trong những giấc mơ nữa chừng
…..
Thơ PMT luôn đong đầy những hoài niệm về quê hương như: Chiều quê, Nhớ khúc Sông quê, Ký ức mùa mưa bão hay là Nỗi người xa xứ…. Nỗi nhớ quê hương mỗi ngày dường như cứ đọng lại trong những vần thơ PMT:
“Lưng đèo hoa rụng nhặt thưa
Vườn xưa cau cũng già nua lắm rồi
Người về… nắng đã qua đồi
Bờ sương khói lạnh sông phơi bóng tà” (PMT)
Hoặc là một nỗi nhớ da diết triền miên:
“Mây ngàn theo gió sơn khê
Người đi…đi mãi… lối quê mịt mờ
Hoa Mua cùng với tuổi thơ
Chỉ còn trong những giấc mơ nửa chừng” (PMT)
Chia sẻ nỗi niềm này với PMT, bài thơ giàu cảm xúc, KĐ thích bài này. Chúc vui.
Những câu thơ của Phạm Nam Sinh đã nói hộ dùm những điều mình chưa nói hết. Cám ơn bạn nhé. Chúc vui.
Kim Đức còn nhớ được những cái tựa của mình thật ngạc nhiên.
Chúc sức khỏe bạn và anh Bửu Châu. Mina viết bài dễ thương lắm.
Chào Phan Mạnh Thu , mình mới viết Màu tím hoa mua viết về rừng năm 75 ,nay đọc HOA QUÊ ( MUA )hoài niêm của bạn sâu sắc , giọng thơ nhẹ nhàng ,hay lắm ,thấy mua của mình góc cạnh không dám gởi HX rồi . Chúc vui khỏe .
Anh Quế khiêm tốn quá đó thôi. Mong sẽ được chiêm ngưỡng hoa Mua của anh.
Hoài niệm về quê hương yêu dấu tràn đầy cảm xúc trong lòng người đọc thơ PMT, rất tình cảm và hay lắm:
Mây ngàn theo gió sơn khê
Người đi…đi mãi… lối quê mịt mờ
Hoa Mua cùng với tuổi thơ
Chỉ còn trong những giấc mơ nửa chừng
Rồi mai cát bụi về rừng
Xin làm ngọn cỏ lưng chừng đồi quê
Có hoa Mua tím bốn bề
Ru cho tròn giấc người về trăm năm
Chúc em sức khỏe và hạnh phúc nhé Phan Mạnh Thu.