Gáo dừa mỗi gáo một hơi
Giếng quê tôi uống mấy đời vẫn trong
Như khúc nôi mãi ngọt lòng
Tự ngàn xưa đến vô cùng mai sau.
Trăng ngân giếng ngọc dãi dầu
Bên thềm ngã bóng cau trầu lặng soi
Tổ tiên còn mãi trong tôi
Mạch ngầm của đất nuôi người chân quê.
Đi đâu lòng cũng muốn về
Để thương nắng sớm để mê trời chiều
Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng{jcomments on}
Giếng quê ,Đi đâu cũng nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống ,nhớ cà dầm tương
Nhớ đêm trăng sáng sân vườn
Giếng trong mát rượi ,lung linh trăng ngà
………..
Rồi bạn hãy tiếp tục với những mối tình quê bên giếng nước và sân đình nữa nhé,lời thơ dễ thuơng của bạn làm mình tưởng tượng thêm đó nha,chúc vui
Ánh ơi ,
Đọc ” Giếng quê ” mà nhớ bao hình ảnh thân quen , chân chất đậm đà tình cảm quê hương quá . Là những người lớn lên từ ” gốc rạ ” đều cảm nhận đầy đủ tình yêu quê cũ trong từng giọt nước ” Giếng quê ” :
..” Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng ( PA )
Chúc Ánh vui !
Lãng mạn nhẹ nhàng dễ thương lắm Phạm Ánh .
Hình như bài thơ này bé Tuyết có đọc cho anh nghe hồi còn ở trung tâm của cô Nguyễn Nga ở gần chợ lớn thì phải ? Những câu thơ này lúc đó bé Tuyết xinh đẹp ” đổ vì chàng ” cũng phải mà !
Chúc vui nhé em trai .
Hình ảnh Giếng quê …tràn đầy cảm xúc của mỗi người trong chúng ta về một miền thôn dã …
Thảo ít vào Hx một tý…vì hơi bận lúc nào vào thì vào đụợc Đọc thơ mang lại cho Thảo cảm xúc yêu thu ơng thì comment cho các bạn một týBài tho dễ thung và làm thảo thèm nu ớc giếng quá anh Ánh ơi …
Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng(PA)
Ôi chao câu thơ tò trong anh hôm nay sử dụng tuyệt
Trong là tính từ màu sắc nuớc trong trong leo lẻo…
Mà trong cũng là giói từ nơi chốn… “tận chốn tâm hồn” Vận dụng khéo thật làm phong phú ý thơ , Thảo nói với sự hiểu biết cuả Thảo nếu có gì sai xin anh Ánh và các bạn bỏ qua nha
Đọc Giếng Quê của PA lòng mình bỗng bồi hồi với ký ức tràn về…Mình cũng từng ôm gáo dừa uống cạn, mát rượi thật đã cơn khát & mát cả tâm hồn ,nay kiếm đâu ra….
Nhắc đến giếng mình lại nhớ ngày đó mình trạc 10 nhà giếng bị cạn nước , mẹ bắt than cho mình xuống giếng vét cát lên…vì nhà không có con trai để làm việc này…mình còn nhớ mẹ nói con gái không được xuống giếng vì cữ kiêng,nhưng mình còn nhỏ ,sạch sẽ,nên mẹ mới cho xuống….chỉ mộtlần mà nhớ hoài đến giờ, chưa kể ai nghe, giờ đọc giếng quê tự nhiên lại kể cho PA người nghe chuyện bí mật này hi…hi…
Bài thơ nhiều cảm xúc,chân chất đậm đà tình yêu quê hương rất hay!Cám ơn PA đã cho mình ké một chút cảm xúc ký ức của tuổi thơ nơi quê nghèo…Chúc sức khỏe & vui nhiều nhé!
sorry mình viết thiếu chữ ; tuổi. là : 10 tuổi .
Đi đâu lòng cũng muốn về
Để thương nắng sớm để mê trời chiều
Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng
Đọc giếng quê của PA bổng nhớ tuổi thơ chi lạ
Hình ảnh giếng quê như sống lại trong ta hay lắm tác giả
Chào anh Phạm Ánh, Giếng quê rất ngọt, rất lành.Ngọt từ thuở ấu thơ cho đến tận giờ dù đi xa quê vẫn nhớ cái vị của gáo nước Giếng Quê phải không anh PA? Chúc anh vui.
Hi hi anh Phạm Ánh
Nước giếng ta đựng vào lu
Gáo dừa múc nước ta “tu” một lèo
Nhớ xưa còn mái tranh nghèo
Đêm trăng đáy giếng trong veo.. bóng Hằng
Nay dù trăm nẻo nhọc nhằn
Tuổi đời sắp cạn- cỗi cằn.. thời gian
Vẫn nhớ vị ngọt giếng làng
Những đêm trăng sáng ánh vàng lung linh
Gàu va mặt nước.. lay hình…
Bóng trăng vặn vẹo..ưỡn mình vỡ nhanh
Nơi đây mùa Hạ nắng hanh
Thèm gáo nước giếng trong lành quê tôi(SS)
Anh PA dọc dzui
Gáo dừa mỗi gáo một hơi
Giếng quê tôi uống mấy đời vẫn trong… PA
Mới đọc câu đầu đã thích rồi
Bài thơ hay quá, cám ơn Phạm Ánh đã gợi nhớ những ngày tuổi nhỏ, mỗi lần về quê ngoại chạy chơi trong vườn, khát nước là kéo một gàu từ giếng đá ong lên uống mới ngọt, mới đã khát làm sao!
Gáo dừa mỗi gáo một hơi
Giếng quê tôi uống mấy đời vẫn trong
Như khúc nôi mãi ngọt lòng
Tự ngàn xưa đến vô cùng mai sau.
Một bài thơ giàu cảm xúc thấm đẫm tình yêu quê hương.
Gáo dừa mỗi gáo một hơi
Giếng quê tôi uống mấy đời vẫn trong
Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng
Những câu thơ thật hay và đậm tình quê hương.
Trăng ngân giếng ngọc dãi dầu
Bên thềm ngã bóng cau trầu lặng soi
Tổ tiên còn mãi trong tôi
Mạch ngầm của đất nuôi người chân quê.
Quê hương luôn trong lòng mọi người.
Giếng quê giờ đã xa rồi/ Còn đâu ngày ấy ta ngồi bên nhau? Soi chung kỷ niệm tình đầu/ Để lâng lâng mãi cái màu sắt son …
( TDL) chia sẻ với Ánh bằng mấy câu cảm tác nhé
Gáo dừa mỗi gáo một hơi
Giếng quê tôi uống mấy đời vẫn trong
Công nhận nước gáo dừa uống ngon ghê.
cảm ơn quý anh chị chia sẻ
Đi đâu lòng cũng muốn về
Để thương nắng sớm để mê trời chiều
Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng.
Đi đâu lòng cũng muốn về,quê hương là nơi để nhớ để thương,để khi mỏi gối chồn chân quay trở về nhìn ,nương dâu.bến nước con sông,giếng nước bờ ao. Bài thơ nhẹ nhàng với tình yêu quê hương sâu sắc.Bái thơ hay quá khi nói đến lòng yêu quê hương.Chúc bạn vui khỏe và hạnh phúc .
Nước giếng quê trong vắt ngọt ngào và mát lạnh , múc lên đổ vô lu đậy lại , để cái gáo dừa ở phía trên khi đi đâu về khát nước múc một gáo uống mát lạnh từ miệng xuống đến dạ dày , thật không còn gì tuyệt vời hơn .
Đọc bài Giếng Quê của Phạm Ánh làm tôi nhớ quá quê mình mà ngày nay không cách gì dám uống vậy vì môi trường quá ô nhiễm đến nguồn nước . Hic…
Đi đâu lòng cũng muốn về
Để thương nắng sớm để mê trời chiều
Giếng sâu giếng cạn bao nhiêu
Đã trong tận đáy thương yêu tận lòng
Bài thơ nhẹ nhàng tình cảm với làng quê giếng nước làm mình nhớ quê hương của mình quá.
Chúc bạn vui khỏe hạnh phúc .