Con vẫn biết bóng cha như bóng núi
Lặng lẽ nuôi con, lặng lẽ đau đời…
Ơn dưỡng dục làm sao mà quên nổi
Dù bây giờ con ngoài tuổi sáu mươi ?
Vì cơm áo, cha lặng lẽ lên đồi
Nơi phố núi rất mù sương Đà Lạt
Ngày mẹ mất, cha không sao về kịp
Chỉ có con vuốt mắt mẹ mình thôi !
Khi trở lại, làm gà trống trong đời
Nuôi chúng con bằng tình cha lao khổ
Là nho sĩ ,nên không đành thất thố
Với ơn sâu nghĩa nặng chốn quê nhà…
Đâu ngờ rằng , một mùa xuân nở hoa
Cha âm thầm ra đi, không trăn trối
Con chợt mồ côi cả cha lẫn mẹ
Ai chia lìa mình như rứa hở cha ?
Mất cha rồi, sầu ngày tiếp tháng qua
Sự nghiệp ,công danh con đành bỏ dở
Phương-Nam-Hành ! Kẻ giang hồ lìa xứ
Chiều ba mươi gõ nón hát cuồng ca…
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?{jcomments on}
Chào anh Trần Dzạ Lữ!
“Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?”
Ngoài 60 mới làm thơ cho cha, nghe ngậm ngùi lắm!
Bài thơ hay lắm anh TDL, cám ơn anh đã cho đọc.
Chúc anh khỏe.
Anh Lữ,
Uớc gì mình đọc được bài thơ này của Anh trước hôm về quê dịp Tết cúng sinh nhật 100t của ông Cụ thì ý nghĩa biết bao. Những năm ông còn sống ông thường nói đùa: “Cả đời Cha không bao giờ làm sinh nhật, nếu sống được đến 100t thì làm luôn”. Cha mất những năm thời bao cấp, nghe tin mà mình không về dự tang lễ được. Nhớ lời Cha, hôm Tết về đúng 100t của Cha. Lạ nữa là hôm đó tính nhẩm lúc Cha tiễn mình đi vào Nam mùa Xuân năm 75, đúng 61t cái tuổi của mình.
Nay đọc bài thơ viết cho Cha của Anh mình thấy thấm lạ thường. Thơ Anh, nhất là những bài thơ viết cho người thân, đọc nghe gần gủi, tưởng không phải là của một Trần Dzạ Lữ phóng túng, bất cần trong thơ Tình. Những người Cha, nhất là người Cha miền Trung, thường không bao giờ để lộ tình cảm ra ngoài. Có buồn đau đến mấy cũng nuốt nước mắt vào trong mà chịu. Mình nghĩ chắc Cha Anh cũng thế. Cha của mình mất đã hơn 20 năm mà ngày càng thấy nhớ ông và nghĩa về ông nhiều hơn. Khi còn bé thì yêu Mẹ, khi lớn lên thì nhớ Cha, đó là lẽ đời thường phải không Anh?
NL
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?
Cám ơn anh Lữ đã cho đọc bài thơ viết về cha rất cảm động và hay quá!
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?
Bài thơ viết cho Cha hay quá anh TDL.Đọc bài thơ lòng xúc động vô cùng.Cám ơn anh.
Cảm ơn Nguyenhoanglamni đã đọc và đồng cảm bài thơ.Ngoài sáu mươi
mới viết cho cha bài thơ.Nỗi ân hận muộn màng…
Nguyên Lương ơi! Tiếc hôm NL về SG mình bận quá, nếu gặp thì đã đọc bài thơ ấy rồi.Những cảm nhận ở trên rất chính xác.Cha là bóng núi lặng thầm ,bền bỉ với thời gian …nhất là những người cha miền Trung khó mà quên được! Rất vui khi bạn chia sẻ đó hí.Cảm ơn nhiều.
Cảm ơn em gái đồng hương QT đã chia sẻ bài thơ viết cho cha của anh.Đoạn thơ cuối em trích là những câu rất ưng ý của anh khi nghĩ về cha.
Cảm ơn lời còm của bạn.Đúng như suy nghĩ của RB, nỗi nhớ thương trong ăn năn muộn màng là chất xúc tác cho bài thơ ra đời.Nỗi đau
của ngày cha mất nén lại đến chừ đó bạn.
Cảm ơn Nguyễn Tiết đã thấu hiểu tâm trạng anh khi viết bài thơ cho cha năm ngoài sáu mươi tuổi đó tề!Viết xong bài thơ thấy nhẹ lòng đôi chút vì mình luôn mắc nợ Mẹ, Cha ,ơn sâu nghĩa nặng mà ta không làm sao trả nổi…Chúc em vui nhé
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?
Bài thơ chân tình và đầy cảm xúc.Cảm ơn anh đã cho Mộng Vân những giây phút lắng lòng.
Anh Trần Dạ Lữ,
Bài thơ cảm ơn Cha thật hay, xúc động và thật thấm thía. Tháng 7 năm ngoái, em cũng về Việt Nam chịu tang Cha. Khi cha còn sống thì đi biền biệt, chẳng biết nhớ thương. Đến lúc Cha mất đi mới thấy cây cổ thụ che bóng mát cho mình cả một đời đã không còn nữa, đến bây giờ mới ngồi ôn lại, nhớ lại những lời khuyên bảo, dặn dò, những yêu thương đầy ắp của Cha!
Đọc bài thơ anh mà em không cầm được nước mắt! Khóc từ đầu bài thơ đến cuối bài thơ, coi như đây là những lời thơ anh nói hộ giùm em. Tình mẹ bao la như biển cả, còn tình Cha thì cao như núi, mênh mông như rừng! Khóc mẹ những giọt nước mắt cứ tuôn trào ra ngoài, khóc Cha những giọt nước mắt cứ chảy ngược vào hồn, cho đến bây giơ mới tuôn bùng ra như thác! Thương Cha một đời hy sinh thầm lặng! Cám ơn anh, cám ơn bài thơ như là một nhắc nhở cho em và có lẽ cho nhiều người khác nữa về TÌNH CHA thật cao vời vợi!
Em, Lê Công Dzũng
Rất cảm ơn Lê Công Dzũng đã bày tỏ lòng mình khi đọc bài thơ của anh.Nỗi niềm về cha khó nói ra được như nói về mẹ.mà nói ra được sẽ thấy nhẹ lòng, đúng không Dzung? Chúc em và gia đình luôn an vui
anh Trần Dzạ Lữ
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?(TDL)
Ngoài 60 anh TDL mới làm thơ cho Cha- vẫn hơn có người cả một đời không viết được cho Cha Mẹ lời nào- dù rằng “họ” rất yêu rất quí các đấng thiêng liêng ấy. Vì vậy SS xin chúc mừng anh đã nói được qua bài thơ..dù giờ đây Cha không còn nữa. Chúc anh vui.
Anh cảm ơn cảm nhận về bài thơ CAC của Sông Song.Rất vui khi SS
xuyên suốt nỗi niềm này va thấy nhẹ lòng khi giải bày được qua thơ.Chúc em an lành nhé
Qua bài Cảm Ân Cha mới hay anh TDL vắng bóng 2 đấng sanh thành, bài thơ chan chứa ân tình và nỗi đau mất mát, để:
Phương-Nam-Hành ! Kẻ giang hồ lìa xứ
Chiều ba mươi gõ nón hát cuồng ca…
Cảm ơn TVD phu nhân đã trích hai câu thơ rất “giang hồ vặt ” của mình.Những năm tháng ấy phải cuồng ca thôi!
Ngoài sáu mươi mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình, cha che chở đời con (TDL)
Chúc mừng anh đã nói hộ cho nhiều người qua bài thơ Cám Ân Cha .
Cảm ơn Ái đã cảm nhận và trích thơ hí.Rất vui.Chúc cô chủ cà phê Gia Nguyễn luôn để cho anh thèm… cà phê LCA mà kiếm cách về QN hí
Cảm ơn anh , bài thơ viết cho Cha hay và thật cảm động.
Cảm ơn lời khen của em trai nhé Tín.Lâu chưa về lại VN hở ?
Anh Lữ,
Xa quê, rồi mất Cha, đọc thơ anh nghe lòng rưng rức! Chết lặng người và nỗi nhớ thương Cha bùng vỡ! Kha thích nhất hai câu này của anh:
Phương Nam Hành! Kẻ giang hồ xa xứ
Chiều ba mươi gõ nón hát cuồng ca
Kha vẫn còn nghe đâu đây một chút khí phách, ngang tàng, một thời ngang dọc của anh, đúng không anh Trần Dạ Lữ?
Rất mến. LTMK
Cảm ơn cảm nhận của Lê Trọng Minh Kha hí.Chính xác những điều bạn nói đó.Vẫn tiềm ẩn cái ngang dọc một thời chứ , sao mà quên được?.
Mình bất hạnh hơn người là song sinh qua đời lúc mình mới 13 tuổi.Phải tự thắp đuốc mà đi đó.Cho nên thơ mình tai sao luôn khao khát tình cảm là thế.Chúc bạn mình vui, khỏe và hạnh phúc nhé
Mất cha rồi, sầu ngày tiếp tháng qua
Sự nghiệp ,công danh con đành bỏ dở
Phương-Nam-Hành ! Kẻ giang hồ lìa xứ
Chiều ba mươi gõ nón hát cuồng ca…
Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha
Con không khóc nhưng tim mình lệ ứa
Tìm đâu được người kính yêu xưa nữa
Bóng núi tình , cha che chở đời con ?
Bài thơ chứa chan cảm động, ân cha chưa một ngày báo hiếu, hình ảnh cha hết lòng vì con thì canh cánh bên lòng,chỉ biết:”Chiều ba mươi gõ nón hát cuồng ca…”. Nỗi nhớ thương day dứt, chẳng biết thổ lộ cùng ai.
” Ngoài sáu mươi, mới làm thơ cho cha” thời gian không là gì cả khi bóng hình của cha luôn có trong tim, có người cả đời không viết được chữ nào cả thì sao. Bài thơ tri ân cha đã nói hộ cho nhiều người . Xin cám ơn anh.
cam on em gai dong huong cua anh da dong cam va chia se bai tho CAC
hi.Nhat la em trich nhung cau tho goi tron noi niem cua anh trong do.Rat vui.Chuc em gai luon an vui va hanh phuc nhe
Tình con trong bóng núi tình cha quá thiết tha.