Lửa Đốt Đêm Say

Lửa Đốt Đêm Say — diễn ngâm: Sông Song
https://www.youtube.com/watch?v=k8MNX_MsWDQ

1

Ta bỏ đi vai mòn manh áo rách,

Ðể lại đời phó-mặc lũ ngu-ngơ.

Rừng âm-u như muôn ngàn trang sách.

Suối đá vàng mai nở bức tranh thơ.

2

Buổi chiều hoang đứng bên giòng uống nước,

Vượn và người soi bóng thấy như nhau.

Sông vẫn trôi giữa hai bờ lá biếc.

Lối chưa mòn khấp-khểnh bước chân đau.

3

Ta gọi người, nghe tiếng vang vọng lại.

Ðêm mung-lung thầm-kín giục ta về.

Ðào thanh kiếm bên ven bờ lau dại.

Ôn mộng đời vá-víu chút đam-mê.

4

Ở hay đi hỡi tên khùng bỏ cuộc?

Trận chiến này ta đánh với ngươi thôi.

Con vượn già trong một chiều say khướt

Ðốt thảo-lư, đang cháy ngất trên đồi.

5

Gã dị-hình làm lũ người trốn chạy.

Chỉ còn em nước mắt đẫm vui mừng.

Ai xót-xa khi lòng ta lửa dậy,

Trong đêm mài kiếm lạnh bóng trăng tan{jcomments on}.

 

0 thoughts on “Lửa Đốt Đêm Say

  1. Ngô Tín

    Bài thơ của anh NHLD làm tôi nhớ đến tâm trạng của hổ nhớ rừng của Thế Lữ và hình ảnh Mạc Đặng Dung mài kiếm dưới trăng .
    Mọi người bỏ đi tan tác chỉ còn lại mình đơn độc dưới trăng , chỉ còn ta và em một gã điên khùng ngây dại .
    Những giòng thơ xuyên suốt thân phận một con người lỡ vận . Cám ơn anh NHLD .
    Ngô Tín

    Reply
  2. Khoa Trường

    Những câu thơ diễn đạt một tâm trạng bế tắc, yếm thế nhưng vẫn toát lên được một khẩu khí nam tử hán, một ý chí nung nấu chưa chịu bỏ cuộc…Và may mắn thay “Chỉ còn em nước mắt đẫm vui mừng” cho ta một điểm tựa, để ta còn “Trong đêm mài kiếm lạnh bóng trăng tan” đón đợi một thời cơ…

    Reply
  3. Nguyên Lương

    Đồng ý với nhận xét của Ngô Tín và Khoa Trường, bài thơ của chàng Lãng Tử lần này có tâm trạng một Kinh Kha thời đại, có cái hào khí của một sĩ phu trước thế sự, nhưng đành thúc thủ thay vì như người xưa là mài kiếm chờ đợi thời cơ. Tiếng thơ chan hòa những ước mơ, những ước mơ không thành sự thật, trong đó không dấu được nỗi đau của người trai chưa muốn bỏ cuộc nhưng cũng đành:
    “Trận chiến này ta đánh với ngươi thôi”
    Cái tôi bị dằn xé, cái tôi bị khấp khểnh. Không còn ai bên cạnh, chỉ còn Em với nước mắt đẫm vui mừng vì từ nay Anh đã trở về với thực tế và xa những giấc mộng đội đá vá trời:
    “Chôn mộng cũ bên bờ lau sậy mọc
    Mắt môi xưa lồng lộng đến bao giờ”
    Thâm Tâm có sống lại chắc cũng tìm thấy ở đây những lời Tống Biệt.
    NL

    Reply
  4. Nguyễn Hoàng Lãng Du

    Cám ơn các anh Ngô Tín, Knoa Trường và Nguyên Lương rất nhiều Sau đây là chút tâm-tình chia sẻ cùng các anh.

    Bài thơ ghi lại mảnh đời quá-khứ của một gã muốn đội đá, vá trời… Rôi thực-tế không như gã tưởng: những tỵ-hiềm, ganh ghét, phe nhóm, phản-bội… là rào cản cao hơn núi lớn trùng trùng.
    Gà chán nản không còn tiếp-tục con đường mình đi….

    Nhưng …
    Cái hào-khí của lý-tưởng, sự bất-hạnh của những người đang cần gã là tiếng réo gọi gã trở về với đời sống.

    Gã “mài gươm” chấp-nhân sự đối đầu giữa sự ghẻ lạnh của đa-số thiên-hạ. Nhưng có một người vui mừng đón gã, chấp-nhận mọi hoàn cảnh xẩy tới, chỉ mong được đi cùng đường và chia sẻ cuộc dời với gã.

    Nỗi buồn của bài thơ này là sự thật trong cuộc đời.

    Reply
      1. Khoa Trường

        Vậy anh chỉ cần recom cho KM một chữ đáp lễ thôi : “Êm!!!”
        KM sẽ hiểu liền vì KM vốn… thông minh! há há… 😆

        Reply
          1. Khoa Trường

            Thưa anh NHLD!
            Tôi là thằng trẻ con nhiều…tuổi rất thích đùa. Tôi muốn và tôi luôn cố gắng tìm mọi cách để đến với nụ cười. Muốn góp phần làm cho trang HX lúc nào cũng có tiếng cười để mọi người có thể ít nhiều xả bớt những “xì trét” ngoài đời thực. Có thể sẽ có đôi lúc cảm nhận đối tượng vui đùa của tôi sẽ sai, trong trường hợp đó, tôi cũng sẽ…cười và “Xo dxi, xodzi!”.
            Mong là anh đồng cảm với KT nhé! 😛

          2. Nguyễn Hoàng Lãng Du

            Tôi thực sự mìm cười vui vẻ .
            Chúng ta cùng là hai đứa “trẻ con nhiều tuổi” nhé anh!

  5. TRAN KIM LOAN

    Đọc bài thơ rồi đọc comment của NHLD TKL đã hiểu hết nỗi niềm của tác giả, giờ chẳng còn gì để nói nữa …. chỉ biết nói rất hay & rất tuyệtvời ! Chúc có nhiều niềm vui trong cuộc sống!

    Reply
    1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      Chị Kim Loan thân mến,
      Chân-thành cám ơn chị .
      Vui hay buồn thì vần phải sống miễn sao đời sống có ý nghĩa thì thôi .

      Reply
    1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      Kính thưa chị,

      Được chị phẩm-bình là một điều rất quý . Chúc chị luôn an mạnh .

      Reply
  6. BXPhẻ

    MẶC
    Dùng lời của anh để gởi tặng anh.

    Bỏ đi
    lũ ngu-ngơ
    lũ ngu-ngơ
    suối thơ
    sông biếc

    đam-mê
    trận chiến này
    trận chiến này
    chiều say
    lửa dậy

    Reply
  7. nguyenhoanglamni

    Anh NGUYỄN HOÀNG LÃNG DU thân mến!
    Chúa cũng”vai mòn manh áo rách” ra đi,quyết để cho bọn “ngu ngơ” đóng đinh ngài trên thập tự giá,không vì thế mà ngài bõ cuộc và bỏ mặc nhân loại chúng sinh.
    Phật Thích Ca trước khi ngài hiển Bồ Tát,khi đi qua cánh rừng thấy Cọp mẹ và bầy Cọp con đang đói,ngài hiến thân mình cho chúng,để chúng được sống,được tồn tại,lòng từ bi của ngài tỏa đến muôn loài,muôn vật. Còn anh chỉ chiến đấu với bản thân mình:
    ” Ở hay đi hỡi tên khùng bỏ cuộc?
    Trận chiến này ta đánh với ngươi thôi”,phải mài một lưỡi gươm và còn có:”chỉ còn em nước mắt đẫm vui mừng”,vậy mà anh không chiến thắng nổi anh,anh cần sự xót xa của đồng loại:”Ai xót- xa khi lòng ta lửa dậy/ Trong đêm mài kiếm lạnh bóng trăng tan.”
    Thế mới biết đời quá dài,quá lớn,quá rộng mà sức người thì hữu hạn.Chúc anh vui.

    Reply
    1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      Anh Nguyễn Hoàng Lâm Nni thân mến,

      Chân thành cám ơn anh với lời phẩm bình .
      Lời anh làm tôi nhớ đã có những lúc trong cuộc đời ngây-ngất buồn :”Việc đời thì quá dài, quá lớn, quá rộng mà sức người thì hữu hạn” . Cầu mong mãi mãi chúng ta đững để tắt đi lòng nhiệt-thành và tình yêu thương. Phải không anh ? NHLD

      Reply
  8. nguyentiet

    Đọc bài thơ và các recomment của anh NHLN mới hiểu được hào khí và cái “lạ đời” của anh hiếm có trong cuộc sống hôm nay.NT tâm phục về cách diễn đạt nỗi niềm qua những câu thơ thật hay của anh.Đúng như KM đã cảm nhận “TUYỆT!” .

    Reply
    1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      Chị Nguyễn Tiết thân mến

      Bài thơ viết trong lúc u-uất tưởng phải phủ rêu xanh theo ngày tháng mà vẫn còn người đọc . Cám ơn chị nhiều . NHLD

      Reply
      1. Nguyên Lương

        Anh NHL Du,
        Có một bài thơ còn già và ủ mốc lâu hơn bài thơ Anh nhiều, viết năm 1973, trong đó có mấy câu:
        “Giữa đám âm binh ta dại khờ làm chiến sĩ
        Nên nửa đời đành ném giáp, vức xà mâu
        Giữa bầy ngạ qủy ta ngu đần mơ thi sĩ
        Nên suốt đời đành ôm lấy thương đau
        ….
        Ta đã bao năm đò lỡ chuyến
        Sầu xây Kinh Bắc, mộng Giang Nam
        Ngày tàn chén rượu chùng tay nhấm
        Đêm lụn điếu cày rát cổ ôm
        ….
        Ta đã đi về vẹt gót chân
        Đã xây mộng ước giữa dương trần
        Đã mòn con mắt, cay xè lệ
        Và mỏi bàn tay… vẫy cố nhân
        ….
        Chúc vui
        NL

        Reply
        1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

          Anh Nguyên Lương,
          Anh cũng biết nói đùa sao?
          Thơ của anh đã hòa trong điệu nhạc, đà lắng trong hồn bạn bè thì ủ mốc làm sao được ?

          Reply
          1. Nguyên Lương

            Anh NHL Du,
            Ủ mốc ở đây là chỉ viết cho chính mình, không đưa ra ánh sáng, không ai biết vì riêng tư qúa, nên ủ mốc. Những bài thơ đã chia xẻ với bạn bè thì không còn là của riêng mình nữa. Cũng như Anh, có những bài thơ mình chỉ viết để:
            “Ôn mộng đời vá-víu chút đam-mê”.
            Lâu lâu nhớ lại những bài thơ này nó vẫn còn đó những suy tư của một thời rất xa. Nhưng cũng nhờ những bài thơ như thế mình mới nhớ lại là mình đã từng “cháy ngất trên đồi”một thời. Nay đọc lại như đọc chuyện cổ tích của chính mình.
            NL

          2. Nguyễn Hoàng Lãng Du

            Anh Nguyên Lương,
            Anh nói đúng. Thơ chia sẻ với bạn bè thì không còn là của mình nựa
            Những bài thơ như Trong Đêm Cuồng Nộ, Vỗ Khúc Từ Ly,Vang Vang Lời Gọi, Biển Đông Sóng Giục,… một thời không còn là của tôi .
            Người bạn quý nhận là của mình vào Văn Khoa tìm vợ . Tôi không dám nói gì. Sau khi hắn lấy được vợ mới chịu trả lại “bản quyền cho tác giả” . Nghĩ lại kỷ-niệm xưa cũ, thấy thương yêu làm sao !

        2. RB

          Anh NHLDu và anh NLương,

          Hai bài thơ của hai anh hay quá — người 1.2 lượng; người 1.2001 cân! RB xin chúc mừng và chúc hai anh luôn vui khỏe và có những lời comments thân thương. RB không có gì hơn, xin mượn hai câu thơ hay của nhà thơ Lam Nguyên mà RB rất thích tặng đến hai anh.

          Rượu ngon cứ uống đi thôi,
          Lẽ nào ta tỉnh giữa đời đang say!

          Thân mến chào hai anh!
          RB

          Reply
          1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

            A/C RB ơi,
            Đời có lúc vui, lúc buồn . Có lúc không uống cũng say. Có lúc uống hoài mà không say được .

            Cám ơn a/c RB nhiều . RB nói “không cói gì hơn” . Tôi vào đọc nhừng giòng về SÔNG, về BIỂN của RB mà không có rượu vần say đấy . Thơ của a/c hay lắm .

  9. Quốc Tuyên

    Hai bài thơ của anh Nguyễn Hoàng Lãng Du và của anh Nguyên Lương rất hay cho thấy được hào khí một thời…của các anh, những mộng ước của những chàng trai 20 thuở nào.

    Reply
    1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      Thưa chị Quốc Tuyên,

      Cám ơn chị nhiều .
      Kinh nghiệm của tôi: Càng nhiều hào-khí càng bị roi đời đập nặng. Càng yêu-thương người càng bị thù ghét bởi tà ma.
      Nhưng phải công-nhận một điều : đó là bài học làm người khá tốt

      Reply
  10. Dạ Lan

    Ta bỏ đi vai mòn manh áo rách,

    Ðể lại đời phó-mặc lũ ngu-ngơ.

    Rừng âm-u như muôn ngàn trang sách.

    Suối đá vàng mai nở bức tranh thơ.

    Dù rằng có bỏ thêm mấy con chữ hung tợn đi nữa thì chất thơ vẫn đẹp ngọt ngào/

    Reply
  11. Thu Thủy

    Hình như anh NHLD rất nhiều hoài bão, một trong những hoài bão đó là : mượn kiếm cung trừ gian diệt bạo mà hình như bị thất bại phải không anh ?.

    Reply
    1. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      Chị Thu Thủy thân mến,
      Cả đời tôi chỉ là một giấc mơ . Nhưng thực-tế phũ-phàng không dễ như mộng tưởng, lên cao thì it, hoạn nạn thì nhiều. Tôi cũ

      Reply
    2. Nguyễn Hoàng Lãng Du

      … Tôi cũng có một thời gian dài làm thầy . Trong giáo-dục cũng nhiều tà ma. Không hạ được mình thì họ hạ những giáo sư khác tận tụy quen minh … Nỗi đau nào hơn . Họ có tội tình gì ngoài được học trò yêu mến và hy sinh để làm một người thầy tốt .
      Có nhà thơ gửi cho tôi bài thơ viết về đời chị:
      … Đời xô ta xuống, ta không ngã,
      Vẫn đứng hiên ngang đứng thẳng người
      NMH
      Buồn hay vui, thành công hay thất bại thì cũng vẫn phải sống nhưng sống cho tốt chị ạ .
      Cám ơn chị đã hỏi .

      `

      Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.