Thơ : Nguyên Lương
Nhạc : Nguyễn
Trình bày : Tuyết Phương
Hình ảnh : Tuyết Phương
Uống gìùm anh giọt lệ buồn
Cho vơi mấy nẻo đoạn trường đã qua
Uống cho cạn hết xót xa
Trăng treo đỉnh nhớ, gió ca lời sầu
Vá lành những vết chém đau
Tiếng đàn vỡ, tiếng mưa mau đầm đầm
Uống mừng mình đã kết thân
Rượu ngon uống với môi gần bên môi
Nát lòng, chưa nát nổi đời
Lẫn trong mất mác còn đây khối tình
Bao năm rượu uống một mình
Hôm nay ta uống tử sinh cùng người
Em ơi! nắng đã lên rồi
Rượu ta chưa uống đã ngầy ngật say
Uống cùng anh hết đời này
Mai kia rượu cạn còn đây bạn tình
Đêm về giọt rượu lưu linh
Sáng ra giọt lệ in hình hai ta
Belgium, tháng 1,9, 2002{jcomments on}
Em ơi! nắng đã lên rồi
Rượu ta chưa uống đã ngầy ngật say
Uống cùng anh hết đời này
Mai kia rượu cạn còn đây bạn tình
Đêm về giọt rượu lưu linh
Sáng ra giọt lệ in hình hai ta
Thơ say thật đẹp…..
Hay lắm anh NL
Khảo Mai lúc nào cũng rất rộng lượng với bạn thơ. Khi nào có dịp chúng ta uống rượu cùng viớ bè bạn cho vui nghen. Lâu lắm không được uống rượu Bầu Đá quê hương. Lần sau về sẽ say cho đỡ nhớ.
NL
Đọc bài thơ anh nghe lâng lâng hồn như đang nồng say men rượu,men tình.
Lực ở Saigon thì chắc dễ gặp. Lần sau về sẽ tìm đến Cương, Lực, Dzạ Lữ, N X Đóa…. để uống cho đã đời. Còn nếu ai qua được Mỹ du lịch thì cho bọn này biết. Mình sẽ miờ qúi bạn đến nhà, ngồi trên nhà thủy tạ, nhìn bóng liễ rũ trên hồ, ta lai rai. Mình sẽ đãi qúi bạn rượu Vang của Napa Valley California (loại Carbenet Sauvignon) 5 tuổi trở lên, uống mềm môi luôn.
Hứa đấy!
NL
Uống cùng anh hết đời này
Mai kia rượu cạn còn đây bạn tình
Đêm về giọt rượu lưu linh
Sáng ra giọt lệ in hình hai ta.
Hay lắm anh Nguyên Lương.
nghe chị Phương hát bài này rồi;hay tuyệt!
Bao năm rượu uống một mình
Hôm nay ta uống tử sinh cùng người
Em ơi! nắng đã lên rồi
Rượu ta chưa uống đã ngầy ngật say
Uống rượu hai mình thi vị lắm hả anh Lương hèn chi bài thơ rất đẹp .
Giáng Hương,
“Rượu ta chưa uống đã ngầy ngật say”. Say tình trước, say rượu sau. Hai th ứnày “trộn” vào nhau thì đã lắm. Ai đã thử biết mình muốn nói gì. Giáng Hương hôm nào thử đi, thấy ngay sự màu nhiệm của hơi men. Ở Mỹ, mỗi cuộc họp hành vui chơi của công ty, người tổ chức thường cho mỗi người 1 ly cocktail, hay Vang, Bia… trong khi chờ đợi khai mạc. Rượu vào, bụng đói, ai cũng thấy lâng lâng. Những bạn cùng sở ngày thường mình không ưa nhìn, bây giờ tự nhiên thấy “dễ thương” hẳn ra. Người lạ còn thế, huống chi người trong cuộc phải không?
NL
Bài thơ hay quá Nguyên lương à! được NS Nguyễn phổ nhạc với giai điệu thật trữ tình ! & đặc biệt do Tuyết Phương trình bày với chất giọng nghiệp dư nhưng nghe rất ấm áp ,tròn trịa đằm thắm mượt mà truyền cảm rất hay!
Tuyết Phương là bạn của TKL đó NL à! nhưng tội nghiêp hiện nay TP đang bệnh nặng hiện sống ở Đồng Nai….
Cám ơn NL đã cho thưởng thức một ca khúc rất hay!
Chị Loan,
Không ngờ ta lại biết nhau qua gia đình Ngọc Tân. NL rất yêu thích gia đình văn nghệ này. Từ hai vợ chồng, em rể, em dâu, con trai, con gái đều hát hay. Họ sống đạm bạc nhưng nặng tình nghĩa, hết lòng với bè bạn. Mấy năm anh Tân còn ở Trảng Bom, nhìn thấy trong hình của anh gởi sang có cây đàn Piano qúa cũ kỹ mà buồn. Năm sau, NL và anh Lê Công Dzũng góp tiền mua tặng anh cây đàn, anh thích lắm và rất nhiều bài thơ của anh Dzũng và NL đã được sáng tác thành nhạc trên cây đàn này. Nghe tin Chị nói là chị Tuyết Phương đang bị bệnh. Để L hỏi anh Tân thế nào rồi gởi cho Chị TP thuốc uống, nhân chuyến anh Duz4ng sắp về VN thnág 12 này. Lương có toa thuốc dân gian trị được bệnh GOUT rất hiệu qủa, để đưa lên HX cho mọi người cần thì dùng. Chị bảo là Chị TP bị bệnh thấp khớp, hay là GOUT. Hai bệnh này khác nhau.
Cảm ơn Chị đã đồng cảm, như mọi lần.
NL
Bài thơ hay giọng hát Tuyết Phương lại rất hay nhìn hình rất trẻ mà chị bệnh gì vậy chị Loan, chúc chị Tuyết Phương mau lành bệnh.
TP bị bệnh tim & khớp , thiếu máu cơ tim hay bị xĩu & đau khớp đi đứng yếu !nên không dám đi đâu chỉ ra vô lẩn quẩn trong nhà thôi Bích Vân à!
Tuyết Phương là em gái chị Ngọc Anh, một giọng ca trong trẻo không có tuổi của Hương Xưa . Bao lâu nay tiếng hát ngọt ngào của Tuyết Phương đã làm thăng hoa cho ca khúc của nhạc sĩ Nguyễn , không ngờ nay biết tin thì người nữ tài hoa ấy đã mang bệnh nặng.Từ nay con chim vành khuyên sẽ không còn líu lo tiếng hát để làm đẹp cho đời, cho người.
Xin Ơn trên ban phước lành cho Tuyết Phương sức khỏe và mọi điều may mắn nhất .HX
Bệnh thì bệnh nhưng giọng hát chắc vẫn còn hay ! TKL không ngờ là em của chị Ngoc Anh,là em vợ của NS Nguyễn,giờ mới biết ,Cám ơn HX.
Hay lắm nguyên Lương,thơ nhạc và cả tiếng ca .
Những bài thơ mình thích đều muốn bạn bè phổ nhạc ,ở đây tôi cũng chơi vui như vậy đó anh.
Cả thơ nhạc và lời ca đều truyền cảm như đang say say với rượu vậy đó!
Cám ơn anh Nguyên Lương đã cho thưởng thức một ca khúc rất hay!
Cũng nhờ QT và ĐT mà anh em văn nghệ gặp nhau mỗi ngày trên diễn đàn này. Ai có bệnh trầm cảm vào đây là hết ngay. Dĩ nhiên lúc thì phải say tuý lúy với nhà thơ “bợm nhậu”, lúc thì lãng đãng theo mây gió với PMT, lúc thì sâu lắng như NTT, lúc thì tỉ tê, rỉ rả như cô giaó dạy toán NT, khi thì chèo đò trên sông với VT, Chán thì theo RÊU đi lang thang rồi nhìn MƯA đổ lệ. Còn không muốn nữa thì leo lên lưng cho chàng Cương cong lưng cõng mình đi dạo phố… ôi! biết bao nhiêu thứ để vui, để cười và cũng có khi để khóc thầm vì có người hiểu và cùng tâm trạng với mình. Nếu còn chán nữa thì tìm hết mấy bài thơ của HNN, Pha Chường, những bài thì bấm nút của MK, HNT, …đọc say sưa là hết ngay. Đúng là một therapy kỳ diệu.
Cảm ơn muội nghen,
NL
NT rất thích đọc những comment của anh NL, hay , sâu sắc , tinh tế , dí dỏm và có một chút “nịnh khéo” rất thân thiện và dễ mến.
Đêm về giọt rượu lưu linh
Sáng ra giọt lệ in hình hai ta
Câu thơ hay quá anh Nguyên Lương ơi. Chúc anh khỏe, vui.
UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
Có say mới dám tỏ thật lòng
Túy lúy mềm môi chén rượu trong
Liêu xiêu khẩu khí còn thêm nữa
Chìm một đời ta giữa bến không
Ta uống bởi đời quá mỏng manh
Non cao vời vợi dấu tình xanh
Uống say để thấy người trong rượu
Nào có hay đâu rượu vắng tình
Ta uống cho người bớt đảo điên
Vì ai lấm bụi nét trang nghiêm
Say đi chấm hết đời nghiêng ngã
Rượu hóa phong ba trước cửa Thiền
Có là mưa chẳng ướt áo ai?
Hương xưa ngày cũ đã nhạt phai
Uống rượu chia tay sao đắng nghét
Nửa ngọn tình sầu trĩu hai vai
Một chén rồi thêm chén khú bù
Say cho ảo mộng biến thiên thu
Khi say ai cũng mềm như bún
Ngã hết rượu cay bóng tối mù
Kinh Kha chẳng làm nên nghiệp lớn
Thái Tử tan tành chuyện đế vương
Yên Cơ đành đoạn lìa tay ngọc
Gẫm chuyện xưa nay cạn chén buồn.
Cảm ơn các bạn đã đọc và nghe bản nhạc phổ thơ của Nguyễn. Bài thơ này viết lại một kỷ niệm thật với người bạn đời lúc mới quen nhau. Đó là lần đầu tiên mình qua Belgium thăm VC, rủ nhau đi ăn trưa, tại một nhà hàng lộ thiên bên bờ hồ có liễu rũ, có thiên nga bơi lội, rất tình. Đang ăn uống thì trời bỗng đổ mưa, thực khách bỏ chạy hết vào trong. Bên bờ hồ chỉ còn cái bàn hai đứa ngồi uống rượu mà quên hết là trời đang mưa. Rồi mưa cũng tạnh, trời lại đẹp, ta lại uống tiếp, đến chiều. VC chỉ đường mình đưa cô ta về nhà, nhưng sao càng đi càng thấy lạ hoắc, không giống con đường lúc đến, mình đâm ra nghi ngờ độ sáng suốt của người bạn “rượu” của mình. Thế là phải vận dụng trí nhớ, lúc đó cũng đã ngà ngà say, lần đầu đến Bỉ nên có biết mô, tê. Thế mà rồi cũng đưa được nàng về nhà. Sau này nghĩ lại mình thật là “ngu”. VC muốn tiếp tục cuộc vui, muốn đi mãi trên con đường tình đấy, nào có muốn về nhà sớm đâu. Thế mà mình không biết, cứ tưởng nàng say. Đàn bà ở Châu Âu quen uống rượu vang lúc ăn cơm nên không dễ làm cho các nàng say đâu.
Về lại nhà, viết bài thơ này để kỷ niệm lần nhậu say đó. Rồi cũng tìm mua cho được căn nhà có hồ nước lớn, nuôi một đôi thiên nga, trồng một hàng liễu rũ bên bờ hồ để nhớ lại cái cảnh buổi chiều hôm đó.
Anh Ngoc Tân đã phổ bản nhạc này với cùng tâm trạng người “say tình”. Rất buồn là chị Kim Loan vừa cho biết là Tuyết Phương, em vợ của Anh Tân, người trình bày xuất sắc bản nhạc này đang bị bệnh. Cảm ơn MƯA cho một bài thơ họa thật hay và hào khí. Nhưng mà tại sao lại:”Khi say ai cũng mềm như bún.Ngã hết rượu cay bóng tối mù” Người ta bảo:”Nam vô tửu như kỳ vô phong” cơ mà. Mềm như bún thì làm được cái nỗi gì. Chẳng phải mỗi lần đi uống rượu với bạn bà xã thường dặn: “uống thì uống mà phải để dành một ít cho em đó nha” Uống như Huynh thì lần sau làm sao còn được phép đi uống ruợu với bạn nữa.
Một lần nữa, cảm ơn các bạn đã đồng cảm.
NL
Thật tình ndt chưa từng quen biết với Nguyễn Lương huynh đệ nên có đôi chút ngại ngần. Nhưng đọc “đôi lời” trên, ndt thấy cần chia sẻ với người anh em vì “cái ngu” thật đáng yêu mà hình như gã đàn ông nào có chút máu “quân tử tàu” cũng đều ít nhiều phạm phải! [Tất nhiên là “khi người ta còn trẻ” thôi!]
Không biết bên Belgium có cây “vừa MÙ vừa U” như ở VN không? Nếu có Nguyễn Lương nên kiếm trồng một cặp để:
“Trưa trưa ra gốc mù u
Tòn teng treo võng nằn ngu bốn mùa” [ndt]
😛 😆
Gởi NDT
Trước lạ sau quen, lo gì. Gì gì thì khôn chứ với đàn bà con gái thì không ngu cũng gỉa ngu, là người khôn đấy. Cũng như khi cãi lộn với vợ, cãi một chặp rồi mình nên chịu thua, cuối cùng nàng cho mình thắng, mà là thắng đậm mới “sướng” chứ. Chắc cái mảng này NDTrinh giỏi hơn mình rồi. Nhà ở quê mình có cây mù u. Lúc về thăm nhà thấy nó tàn tạ, mình viết câu thơ:
“Cây mù u góc rào chít hoa tang trắng”
Còn cây để “tòn ten” như NdTrinh nói thì chưa trồng. Nhưng mà cần gì. Mình đã “nằm ngu bốn mùa ” rồi còn gì!
NL
😆 😆 😆
Uống gìùm anh giọt lệ buồn
Cho vơi mấy nẻo đoạn trường đã qua
Uống cho cạn hết xót xa
Trăng treo đỉnh nhớ, gió ca lời sầu
Cam on Nguyen Luong bai tho hay qua da duoc anh Ngoc Tan pho nhac va voi giong ca truyen cam cua Tuyet Phuong rat thanh cong, chuc mung Nguyen Luong nhe.
Đêm về giọt rượu lưu linh
Sáng ra giọt lệ in hình hai ta
Thơ hay, nhạc hay và lòng người cũng đang say vì những lời thơ quá đẹp.
Cô giáo có uống được rượu không? Uống Rượu chứ không phải Bia. Trong nước có phổ biến bài hát, dựa trên bài Huyền Thoại Mẹ của TCS, có tên là Rượu và Bia, trong đó có mấy câu rất vui : “Ai trên đời chẳng uống rượu. Uống Rượu thì phải say. Rượu mà uống không say. Thì không hay uống rượu….. Ai trên đời chẳng sợ vợ. Chẳng sợ vợ thì sợ ai. Hồi còn bé thì sợ Ma. Khi làm Cha thì sợ vợ. Vô sinh viên thì sợ nợ. Sợ thì sợ, mà chơi thì chơi… ” ấy ! nhạc người ta viết thế mình chỉ biết nghe và theo thôi nghen cô giáo.
NL
NT chỉ uống được rượu nếp và rượu nho nhưng chưa bao giờ say, nhưng đôi lúc cũng muốn mình được say.Vì nghe người ta nói “người điên không biết nhớ và người say không biết buồn”.
Cô giáo uống chưa đủ đô đó thôi. Rượu gì, uống nhiều, uống lâu, uống đã, đều say tất. Nhưng khi say thì vui bao nhiêu, lúc rượu tan thì buồn bấy nhiêu. Rồi lại lấy rượu ra uống, rồi lại say… bỡi thế nên có người nghiện rượu. Mình chỉ uống với bạn thân thôi. Rượn ngon không có bạn hiền. Không mua không phải không tiền, không mua, là đấy!.
NL
Seo có ngừ diễm phúc ghơ ta được uống rượu cùng anh? có say thì anh đỡ.
Linh này,
Liệu lúc đó chàng đã chuếnh choáng rồi thì có đỡ nổi không. Thân mình còn lo không nổi thì đỡ cho ai?
NL
Thấy mấy người uống rượu thèm quá nào cụng ly bà con .