Chiếc Lá Thuộc Bài

Tác giả: : Nguyên Hạ_Lê Nguyễn

Mỗi ngày Tài hay chạy sang nhà Lệ để hai đứa chơi đồ hàng với nhau, măc dù nó không thích thú gì với những trò chơi của con gái nhưng ngày nào nó cũng chạy sang vì nhà con nhỏ ấy có cây khế ngọt sau vườn , khi sang chơi với nhỏ thì nó được tự do leo lên hái bất cứ lúc nào.và thích nhất là được con nhỏ sai bảo và thốt lời khen ngợi nó, điều mà nó không bao giờ thấy những người xung quanh cho nó bao giờ.
_Tài ơi hái chùm ba trái cho Lệ làm đồ cúng nghen
_Bữa nay chơi cái gì hã???
_Bữa nay mình chơi trò vợ chồng nhà có đám giỗ
_Dzẫy chồng làm gì?
_Thì Tài làm chồng chớ làm gì, nhà có đám giỗ thì chồng lo chùi bàn thờ rồi đật mâm quả, chồng bưng lên cúng… Continue reading

Nhớ Mẹ

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Hôm ấy rất may tôi về kịp, được nhìn mẹ lần cuối cùng, mẹ nằm đó, như đang ngủ, tay chân lạnh lẽo cứng đờ, cũng nơi này cách một tuần trước tôi đã ôm mẹ, mẹ mân mê cánh tay tôi và nói “Đứa nào đây, ăn cơm chưa?”.
Ôi! lời nói tuy yếu ớt, không được rõ lắm, nhưng nó làm cho lòng tôi ray rứt, xúc động vô bờ, chứng tỏ lòng người Mẹ, luôn lo cho con, từng miếng ăn, giấc ngủ, dù đã gần đất xa trời, trên đời này chỉ có mẹ là luôn luôn lo lắng cho ta. yêu thương ta vô cùng, là người bạn trung thành nhất với ta…. Continue reading

Người Ruồi

Tác giả: Ngu Yên

Kẹp thùng dầu lửa giữa hai đầu gối, bà lấy gân vặn nắp thùng. Không rục rịch. Lấy gân lần nữa, những sợi gân nổi lên như những con trùn xanh bò quanh quẹo từ cổ tay xuống các ngón, bấu chặt miệng nắp. Nín hơi. Vặn. Không nhúc nhích. Chà, bạn bà nói đúng, vừa qua tuổi bảy mươi, tự nhiên yếu đi.
Không chịu thua. Đi lấy kềm lớn và bao tay. Tao ăn thua đủ với mày. Ráng chặt cứng nghen. Lão già ngoan cố kia tao còn bẻ cổ được, huống hồ chi mày. Chờ một chút. Bà đi ngang qua đồng hồ, liếc nhìn. Chưa tới giờ. Bà không muốn kéo thúng rác ra đường, tội nghiệp, sợ làm ồn anh hàng xóm đi làm đêm còn ngủ chưa dậy.
Continue reading

Hóa Thân

Tác giả: Cư sĩ Vĩnh Hảo

Từ khi hóa núi bên sông

Đứng trơ thiên cổ mơ mòng trời mây

Hóa thân em xuống nơi nầy

Hạt mưa nho nhỏ cũng đầy chiêm bao

Rồi em xuôi nước theo trào

Biền biệt xa mãi phương nào ai hay

Continue reading

Người Ôm Đại Dương

Tác giả: Bạch Xuân Phẻ

Kính tiễn Giác Linh Thầy
 
Hôm nay thân xác tro bụi của Thầy được hoà vào đại dương mênh mông. Ôi Thái Bình Dương sâu thẳm. Cổ mộ của những con người yêu quê hương dân tộc da diết; cõi của sự sống; sinh tử tử sinh–sự tiếp nối nhiệm mầu. Trời Nam se nắng, mây trắng bay, Thầy thong dong huyễn hóa. Trời Tây mưa gió, buồn hiu. Nhìn về bên kia Đại dương, nhớ thương Thầy, nhớ luôn lời nói giọng thơ của Người.
“Giăng mộ cổ
Mưa chiều hoen ngấn lệ
Bóng điêu tàn
Huyền sử đứng trơ vơ
Sương thấm lạnh
Làn vai hờn nguyệt quế
Ôm tượng đài
Yêu suốt cõi hoang sơ.”

Continue reading