Category Archives: Hồn xưa

Ngã Nguyện Vô Cùng

Tác giả: Vĩnh Hảo

* Qua sự giới thiệu của cô giáo Vương Thúy Nga, admin được làm quen với Cư sĩ Vĩnh Hảo và được Cư sĩ cho đăng bài nầy , viết trước khi Thầy Tuệ Sỹ viên tịch 2 ngày. Trân trọng cám ơn Cô Giáo cũ và Đại Sư Huynh. HX

Tâm chí nhỏ thì nhìn thấy cuộc đời trong phạm vi trăm năm, thấy mục đích sống trong vòng gia đình, xã hội, tôn giáo, quốc gia. Tâm chí rộng hơn thì hướng đến lợi ích của nhân loại, của thế giới, trong hiện tại và nhiều thập niên hay thế kỷ tương lai.

Giới hạn nhỏ, lớn là ở nơi không gian và thời gian. Mục tiêu nhỏ, lớn thì đặt nơi lợi ích của cá nhân hay số đông. Nhưng dù ngắn hạn hay dài hạn, con đường tất yếu của đời sống nhân loại là giáo dục. Con đường của Phật giáo ở cuộc đời này cũng không ngoài lãnh vực giáo dục, thuật ngữ thiền môn gọi là giáo hóa, hóa độ, hoằng pháp. Continue reading

Tưởng Niệm Nhạc Sĩ Trần Quang Lộc

Hương Xưa vừa nhận tin buồn :

Nhạc sĩ Trần Quang Lộc vừa qua đời lúc 17h30 chiều ngày  7-6 -2020 tại nhà riêng ở Bà Rịa – Vũng Tàu, sau một thời gian dài chống chọi với ung thư bàng quang và ung thư phổi.

 HƯƠNG XƯA THÀNH KÍNH CHIA BUỒN CÙNG GIA ĐÌNH NHẠC SĨ XIN ĐƯỢC THẮP NÉN TÂM HƯƠNG  TIỄN NHẠC SĨ VỀ NƠI YÊN NGHỈ CUỐI CÙNG! NGUYỆN CHO HƯƠNG LINH NGƯỜI QUÁ CỐ ĐƯỢC PHIÊU DIÊU NƠI MIỀN TIÊN CẢNH!

Continue reading

Vô Cùng Thương Tiếc- Nhà Văn, Nhà Thơ Nguyễn Mạnh Dạn

Người viết: Nguyễn Quốc Tuyên Hương Xưa vừa nhận tin buồn : Anh Nguyễn Mạnh Dạn tức nhà văn Nguyễn Mạnh An Dân, đã đột ngột ra đi vào lúc 11.50 phút ngày 7 / 9 / 2019 tại Houston , TX . Hưởng thọ 74 tuổi . HƯƠNG XƯA THÀNH KÍNH CHIA BUỒN CÙNG GIA ĐÌNH NHÀ THƠ Ở HẢI NGOẠI HƯƠNG XƯA THÀNH KÍNH CHIA BUỒN CÙNG GIA ĐÌNH NHÀ THƠ NGUYỄN THÚC LUYỆN Ở VIỆT NAM XIN ĐƯỢC THẮP NÉN TÂM HƯƠNG  TIỄN NHÀ THƠ VỀ NƠI YÊN NGHỈ CUỐI CÙNG! NGUYỆN CHO HƯƠNG LINH NGƯỜI QUÁ CỐ ĐƯỢC PHIÊU DIÊU NƠI MIỀN TIÊN CẢNH! Mời đọc tác phẩm của nhà văn Nguyễn Mạnh An Dân Continue reading

Một Mảnh Đời Hồ Dzếnh

Tác giả: Trần Mộng Tú

Vào năm 1954, gia đình tôi mới di cư vào Nam thì nhận được một lá thư của Hồ Dzếnh (thời gian đầu của năm 1954-1955 Bắc-Nam còn nhận được thư).Lúc đó tôi còn bé chưa biết ông là một thi sĩ, Ba tôi nói: Có người đàn ông Trung Hoa muốn lấy thím Phương. Thím Phương của chúng tôi là vợ góa của chú Trần Trung Phương, người có tập Thơ cho học trò Mấy Vần Tươi Sáng, mà từ nhỏ anh chị em chúng tôi đã thuộc lòng nhiều bài trong đó. Khi học ở Tiểu Học được học lại ở trong lớp như những bài Học Thuộc Lòng.
Chiều qua trăng ngã xuống hồ
Bầy sao nghịch ngợm đổ xô xuống tìm
Trên không có mấy con chim
Vội vàng đâm bổ đi tìm bóng trăng. (Vội Vàng- TTP) Continue reading

“Trường Phái” Thơ Đinh Cường: Vẽ Kỷ Niệm Bằng Ngôn Từ Hiện Thực

Tác giả: Hà Khánh Quân

 

@

 

“làm thơ trường phái Đinh Cường
chân thành súc tích dễ thương vô cùng…”

(Luân Hoán – Ba Trời Lục Bát)

Thơ là môn chơi dễ nhất trong mọi bộ môn sáng tác. Có lẽ gần hầu hết những người sinh hoạt Văn Học Nghệ Thuật, đều khởi đầu bằng vọc qua vần điệu. Chỉ kể trong lãnh vực cầm cọ thành danh, chúng ta gặp được những tên tuổi lộng lẫy: Văn Cao, Tạ Tỵ, Võ Đình, Nghiêu Đề, Trịnh Cung, Đinh Cường, Khánh Trường, Hồ Thành Đức, Thanh Trí… Dĩ nhiên sẽ còn sót, bởi sự quen biết của tôi hạn hẹp. Trong số tên tuổi kể trên, có chừng năm người tôi đã lạm dụng làm đề tài, trong hai cuốn sách Dựa Hơi Bè Bạn trước đây. Nhưng lần đó tôi không níu thơ của họ để lẽo đẽo theo chơi. Hôm nay, tôi chọn một người thân quen đã ra đi, để làm công việc này: Họa sĩ Đinh Cường. Continue reading