NHƠN LÝ
Quê hương có tự nghìn xưa,
Ngày hai mươi tuổi hôn người em môi đỏ ở Vũng Nồm, có đất, trời, mây,
nước chứng giám .
Hai mươi năm sau chia tay người bạn đời, lang thang quanh Hòn Sẹo với trái
tim tan nát tái tê.
Một ngày cuối hạ, đưa nhóm bạn về thăm Eo Gió . Phải chăng, thiên
nhiên là người mẹ hiền luôn tìm cơ hội hàn gắn những đau thương .