Category Archives: Truyện, Ký sự

Nghìn Năm Còn Vọng

Truyện kí của Nhà Giáo Nguyễn Đoan Tuyết

Câu chuyện bắt đầu từ những món quà nhỏ mà tôi đã mang từ Phố Núi ra tận một vùng quê xa xôi ở miền Bắc thuộc ngoại thành Hà nội, một chuyến đi vì nghĩa tình hơn là đi tham quan du lịch. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được đặt chân đến vùng đất nghìn năm văn hiến này và cũng là lần đầu được biết mặt một bà bác dâu -theo cách gọi của người miền Trung quê tôi đối với bà vợ của ông bác do ông đã làm rể ở đất này – còn bà bác thì có lí do rất riêng để không theo về quê chồng như phần đông các bà vợ có chồng tập kết ra Bắc. Continue reading

Buổi Sáng Ở Thị Trấn Phú Phong

Tác giả:: Nhà Giáo Tống Văn Thụy

Gửi Phan Phước Hiệp (LH-HTK)

Tình cờ, theo bạn thăm Phú Phong. Bạn về trường cấp 3 Tây Sơn gặp lại đồng nghiệp, học trò cũ sau 40 năm rời xa trường lớp. Ban mai rảnh rỗi, tôi đi một vòng phố thị.

Phú Phong cách Qui Nhơn 45km về phía Tây Bắc, trên đường 19 nối Qui Nhơn-Pleiku, là thị trấn huyện Tây Sơn, tên cũ Bình Khê. Từ Phú Phong lên An Khê, miền Tây Sơn thượng đạo, chừng 40km. Hôm qua, từ quốc lộ 1, chúng tôi cắt đường băng qua miền tây Phù Cát để về Phú Phong. Continue reading

Mùa Thu Xứ Nầy

Tác giả: Nhà Giáo Võ Sư Phan Siêu

 

Mùa mát mẻ! Cho những ai thích đi dạo dưới rừng phong: “
Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san
( Nguyễn Du.)

Có lá vàng rơi, có gió heo may thổi bồng tóc lộng của tình yêu nam nữ! Hay họ thích nhìn mặt nước hồ ONTARIO mênh mông sóng gió trong ngũ đại hồ! Thường lăn tăn gợn sóng như hồ OKANAGAN ở Kelowna BC.khó quên, nơi bước chân đầu tiên chúng tôi đến đấy! Continue reading

Lá Hoa Duyên

Tác giả: Tống Văn Thụy

Rong ruỗi trên những nẻo đường đất nước, lần đầu tiên, tôi nghe tên hoa dã hương. Từng nhánh dã hương sà thấp, lấm tấm từng chùm hoa nhỏ  màu vàng mơ như hạt kê, hương thoang thoảng trong gió heo may trên con đường 4A nối Cao Bằng-Lạng Sơn.

Khác với những cung đường trên cả nước vừa được phát quang mở rộng, chạy tít tắp, thênh thang, không một bóng cây, đường 4A men theo núi đồi-thung lũng, có lúc uốn khúc qua đèo. Đèo Bông Lau xuôi về Đông Khê, Thất Khê, mở ra Chiến dịch Biên Giới 1950 năm xưa. Cách trung tâm thành phố Cao Bằng chừng 60km, hướng Lạng Sơn, nghĩa trang Liệt sĩ Chiến Dịch Biên Giới trên đồi quy tập mộ phần những chiến sỹ…   Chiều nghĩa trang/Đồi trung du/Bia trắng như bầy cò đậu. ( Quang Dũng.Chiều nghĩa trang). Bia mộ san sát, thẳng hàng, cùng kích cỡ, bia ghi vô danh hay đầy đủ tên tuổi, quê hương, bản quán, dân tộc, nhiều nhất người Tày. Tất cả đặt dấu chấm hết năm 1950 trong chiến dịch Biên Giới. Con người chỉ bình đẳng khi chết. ( Jean d’Ormesson). Ý tưởng trên thoáng qua khi đi thăm các nghĩa trang dọc đường 4A , Điện Biên Phủ, Trường Sơn, Biên Hòa hay xa hơn, dọc bờ biển Normandie, Pháp, nơi quân Đồng Minh đổ bộ cách đây hơn70 năm. Những nấm mộ trắng, thánh giá  trắng, xếp  thẳng hàng trên thảm cỏ xanh, xa xôi ngoài kia đại dương sóng vỗ. Chiến tranh qua đi, còn lại an hòa, bình đẳng. Chỉ khác một điều, trên  đường 4A vẫn  còn lưu dấu binh lửa, hoa dã hương rủ mình trên những nấm mồ. Khi khép lại cổng nghĩa trang hoen rỉ vì thời gian, người quản trang, một chiến binh già chỉ nói vừa đủ nghe : Năm nay, giá rét, dã hương ra hoa muộn . Continue reading

Hương Mùi Qua Mấy Nẻo Đường.

Tác giả: Tống Văn Thụy

Ký ức từ những chuyến đi nhiều khi không chỉ đóng khung nơi phong cảnh mình đến, mấy điểm tham quan, những người đã gặp mà còn lan tỏa đến tận cùng mọi giác quan, làm thành dư vị khó quên.

Người bạn quê miền Trung lần đầu tiên đi Sapa trong gió mùa Đông Bắc đang tràn về, anh nhớ mãi cái rét len lỏi qua từng lớp áo, cảnh phụ nữ người Dao đầu quấn khăn đỏ thấp thoáng trong sương , tháp nhà thờ thoắt ẩn, thoắt hiện cùng mây và lạ thay anh cứ vương vấn hoài cái mùi hình như là ẩm mốc của mùa đông dài Sapa. Cái mùi mơ hồ và kỳ lạ ấy thoang thoảng nơi quán ăn Mimosa rất dễ thương nằm khuất bên trong con đường chính đưa vào phố núi. Ngay khách sạn Victoria Sapa, bếp lửa có bập bùng nơi lò sưởi  góc sảnh tiếp tân, các phòng ngủ, từng góc khuất được chăm chút, khử mùi, vẫn như phảng phất cái mùi lưu cửu ấy. Sapa vì thế mà gần với Huế qua cảm nhận từ khứu giác. Vẫn cái mùi vừa lạ vừa thân rất Huế ấy sau những ngày mưa dầm dai dẳng, qua những cơn mưa phùn lâm thâm dùng dằng chờ đón nắng xuân sang.   Continue reading

« Nơi Quán Cà Phê Của Tuổi Trẻ Lạc Lối »

Tác giả: Tống Văn Thụy

Nhân mùa nhà giáo Việt Nam , BBT Hương Xưa thân gởi Thầy Giáo Tống Văn Thụy những bông hoa tươi thắm xinh đẹp nhất . Thân chúc  gia đình Thầy vạn sự lành. HX

Là nhan đề cuốn truyện của Patrick Modiano, nhà văn Pháp, giải Nobel Văn Chương 2014. Vào truyện, tác giả dẫn người đọc vào quán cà phê Le Condé, tả ngạn sông Seine. Theo bước chân Louki, nhân vật nữ  xuyên suốt cuốn truyện và quán cà phê, tôi thấy nàng như chiếc bóng, lặng lẽ lướt vào quán, lướt đi trong  chuyện kể như  hình nhân đang bay trong tranh Chagall. Xa vắng và hoài niệm.Tôi đọc « Nơi quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối », gấp cuốn truyện, mà nhớ một thời tuổi trẻ.

« Về đây khi mái tóc còn xanh xanh ». Tôi về Huế đầu tháng 10 năm 1969 một ngày mưa trắng trời, hơn một năm sau biến cố Mậu Thân. Huế vẫn còn bàng hoàng sau mùa xuân tang tóc. Nhịp cầu xưa đã gãy. Cầu phao tạm bập bềnh nối đôi bờ. Bên nầy sông, trường Văn Khoa, Sư Phạm, cà phê Tổng Hội, Cư Xá sinh viên Xavier. Bên kia sông là…phố. « Bát phố » là sang bên kia sông Hương. « Chiều một mình qua phố »( TCS),  ghé vào rạp ciné Châu Tinh, Tân Tân, đứng xem Lê Vinh vẽ áp phích phim…hay lang thang theo một hình bóng đâu đó ở Thành Nội, Gia Hội.

Thưở ấy, thế giới sinh viên vốn chật hẹp, quanh quẩn có mấy con đường. Đường Lê Lợi nối Viện Đại Học, trường Luật, Văn Khoa và Sư Phạm. Vòng qua Trương Định là cà phê Tổng Hội và lối vào trường Khoa Học. Đi thêm dăm phút là đường Lý Thường Kiệt, cà phê Bưu Điện, Cư Xá sinh viên Xavier, nơi cưu mang tôi bốn năm đại học. Không khí chiến tranh lởn vởn, bất an. Sinh viên thường kè kè trong ví thẻ căn cước, thẻ sinh viên, giấy hoãn dịch… Suốt những năm tháng ấy, chuyến đi chơi xa nhất là theo bạn ra…Quảng Trị dịp sinh viên bãi khóa xuống đường năm 1969.

Continue reading

Nơi Gặp Gỡ…


Xin tặng tất cả những ai yêu “Văn hóa cà phê”



Ở Phố núi Pleiku, không biết từ bao giờ, hẹn gặp nhau tại quán cà phê để trò chuyện, tâm tình, đôi khi còn để bàn bạc, giải quyết công việc v.v…đã trở thành một thói quen. Tùy vào mục đích của cuộc hẹn mà chọn một nơi đến phù hợp hoặc có khi cũng chỉ do sở thích của từng người .
Nói đến tên gọi để phân biệt quán này với quán kia, là cả một chuyện thú vị. Có lẽ không có loại quán xá nào mà tên quán có lắm sắc thái cảm xúc, nên thơ và lãng mạn như quán cà phê.

Continue reading