Category Archives: Thơ

Người Ôm Đại Dương

Tác giả: Bạch Xuân Phẻ

Kính tiễn Giác Linh Thầy
 
Hôm nay thân xác tro bụi của Thầy được hoà vào đại dương mênh mông. Ôi Thái Bình Dương sâu thẳm. Cổ mộ của những con người yêu quê hương dân tộc da diết; cõi của sự sống; sinh tử tử sinh–sự tiếp nối nhiệm mầu. Trời Nam se nắng, mây trắng bay, Thầy thong dong huyễn hóa. Trời Tây mưa gió, buồn hiu. Nhìn về bên kia Đại dương, nhớ thương Thầy, nhớ luôn lời nói giọng thơ của Người.
“Giăng mộ cổ
Mưa chiều hoen ngấn lệ
Bóng điêu tàn
Huyền sử đứng trơ vơ
Sương thấm lạnh
Làn vai hờn nguyệt quế
Ôm tượng đài
Yêu suốt cõi hoang sơ.”

Continue reading

Sụp Lạy Núi Bà

Tác giả: Nguyễn Hữu Sơn

Ta về sụp lạy Núi Bà.
Một mùa nắng rụng
Một ta điên khùng.
Đất nghèo lòng mẹ bao dung.
Nuôi con từng lát khoai sùng cõng cơm.
Ta về lạy trước thảo thơm.
Một giang hồ vặt chiều hôm nhớ nhà !
Nguyễn Hữu Sơn

Continue reading