Tác giả: Nhà Giáo Trần Hoài Thư
Trở về đây. Tôi trở về đây
Đồi xưa tôi gọi đồi không hay
Ai đi bỏ lại hoàng hôn lạnh
Đỏ ối đồi xưa ôm lấy mây Continue reading
Tác giả: Nhà Giáo Trần Hoài Thư
Trở về đây. Tôi trở về đây
Đồi xưa tôi gọi đồi không hay
Ai đi bỏ lại hoàng hôn lạnh
Đỏ ối đồi xưa ôm lấy mây Continue reading
Tác giả: Trần Viết Dũng
Thành phố em chẳng có muồng vàng
Chắc không hay mùa Thu đang tới
Thời gian xa chẳng làm rêu mái ngói
Chim sẻ xưa xây tổ trú hiên người Continue reading
Tác giả: Huệ Thu
Cũng như ngựa đã quen chuồng
Đi đâu… rồi cũng về đường cũ thôi!
Tôi không xa được vườn tôi,
Tôi thương mấy đóa mồ côi hoa hồng… Continue reading
Tác giả: Quế Anh
người đi
bỏ lại xiêm y
bỏ cơn gió thoảng thầm thì cùng ta
còn đây
nửa mảnh trăng ngà
nửa cơn hoang dại còn la liệt bày Continue reading
Tác giả: Nam Thi
Cứ gọi ta là tên lãng tử
Mãi miết đi về hướng chân trời
Càng đi chân trời càng lùi xa
Vẫn đi như ai đó chờ ta Continue reading
Tác giả: Hạ Quốc Huy
1*
Bà phù thủy xõa tóc
Đêm trừ tịch
Cưỡi chổi vật vờ lượn bên sông tả ngạn
Bay qua vùng giới hạn
Còn lại cán chổi xác xơ
Đã một ngàn năm Continue reading
Tác giả: Từ Kế Tường
Ta làm bạn với sớm mai
Tiếng chim gọi cửa bóng dài nắng lên
Hương trà mùi vị lãng quên
Cà phê ngọt đắng như tên một người Continue reading
Tác giả: Quan Dương( DỊCH THƠ VIỆT SANG TIẾNG VIỆT)
Sáng nay thu lanh nặng
Cây rũ cánh buôn huyền
Nhìn trời anh hoi hỏi
Lá nào rung nặng thêm Continue reading
Tác giả: Hạt Dưa
Đêm, đêm nhớ người
Nhớ dài như đám ma
Nhớ xanh như lá chuối.
Nhớ tròn như nốt ruồi
Nỗi nhớ buồn hiu Continue reading
Tác giả: Trần Vạn Giã
( Bài thơ viết năm 17 tuổi)
Người bỏ đi có nghĩa là xa tất cả
Lá me bay qua ngã Sáu Nhà Thờ
Đành thế thôi không được duyên thì nợ
Tháp Bà rêu phong mình tôi đứng bơ vơ Continue reading