Category Archives: Thơ

Hóa Thân

Tác giả: Cư sĩ Vĩnh Hảo

Từ khi hóa núi bên sông

Đứng trơ thiên cổ mơ mòng trời mây

Hóa thân em xuống nơi nầy

Hạt mưa nho nhỏ cũng đầy chiêm bao

Rồi em xuôi nước theo trào

Biền biệt xa mãi phương nào ai hay

Continue reading

Người Ôm Đại Dương

Tác giả: Bạch Xuân Phẻ

Kính tiễn Giác Linh Thầy
 
Hôm nay thân xác tro bụi của Thầy được hoà vào đại dương mênh mông. Ôi Thái Bình Dương sâu thẳm. Cổ mộ của những con người yêu quê hương dân tộc da diết; cõi của sự sống; sinh tử tử sinh–sự tiếp nối nhiệm mầu. Trời Nam se nắng, mây trắng bay, Thầy thong dong huyễn hóa. Trời Tây mưa gió, buồn hiu. Nhìn về bên kia Đại dương, nhớ thương Thầy, nhớ luôn lời nói giọng thơ của Người.
“Giăng mộ cổ
Mưa chiều hoen ngấn lệ
Bóng điêu tàn
Huyền sử đứng trơ vơ
Sương thấm lạnh
Làn vai hờn nguyệt quế
Ôm tượng đài
Yêu suốt cõi hoang sơ.”

Continue reading