Category Archives: Tâm thơ, nhạc

Horoscopes for character traits. Discover about your true self or others

Lá Rụng – Mùa Thu Chết

Thu về,  phải nhắc bản nhạc bất hủ của Thu
nổi danh thế giới là Les Feuilles Mortes /
Autumn Leaves, thơ Jacques Prévert (1900-1977),
Joseph Kosma phổ nhạc năm 1945.
Trình diễn đầu tiên và hay nhất do danh ca
Pháp Yves Montant trong phim Les Portes de la Nuit, năm 1946.

 

 

Chịu ảnh hưởng văn hóa Pháp, chúng ta có :
Mùa Thu Chết, thơ L’ Adieu ! (Guillaume Apollinaire-1880/1918),
Phạm Duy phổ nhạc với lời Việt, Julie Quang hát….

 

 

{jcomments on}

Hoài Thu

Mời thưởng thức hai nhạc phẩm

Hoài Thu – Tiếng Xưa

Nhạc sĩ : Văn Trí – Dương Thiệu Tước

và ngắm hơn 200 ảnh đẹp về

mùa thu trên khắp thế giới….

{jcomments on}


Serénata

Cuối tuần mời các bạn và quý thân hữu

thư giản vớ nhạc phẩm SÉRÉNATA của

Enrico Toselli qua tiếng vĩ cầm của Nguyễn.

Chúc các bạn, quý thân hữu và gia đình vạn sự an lành.

 

{jcomments on}

Sáu mươi sáu câu làm chấn động thiền ngữ thế giới

Sáu mươi sáu câu làm chấn động thiền ngữ thế giới

1. Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.

2.Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng
không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông
xuống nỗi.

3.Anh hãy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho mình.

4.Anh phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho chúng sanh, cho dù họ
xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương anh, anh phải buông bỏ,
mới có được niềm vui đích thực.

5.Khi anh vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng.
Khi anh đau khổ, anh hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.

6.Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.

7.Anh có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.

8.Đừng lãng phí sinh mạng của mình trong những chốn mà nhất định anh sẽ ân hận.

9.Khi nào anh thật sự buông xuống thì lúc ấy anh sẽ hết phiền não.

10.Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.

11.Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương, chỉ khi
nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có thể
thay đổi người khác.

12.Anh đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, anh phải quay về kiểm
điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính
anh.

13.Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng
họ sẽ không bao giờ được thanh thản.

14.Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ
không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.

15.Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời,
xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình”.

16.Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa anh là ai? Giả
sử anh bị chó điên cắn anh một phát, chẳng lẽ anh cũng phải chạy đến
cắn lại một phát?

17.Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người anh
không hề yêu thích.

18.Mong anh đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan
ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.

19.Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao anh lại chứa độc dược? Cùng
một mảnh tâm tại sao anh phải chứa đầy những não phiền như vậy?

20.Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ,
chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó.
Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó
vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.

21.Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi
tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người
không có chân.

22.Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút
tâm lực phản tỉnh chính mình, anh hiểu chứ?

23.Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.

24.Mỗi người ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được
điều đó, thậm chí trân quý mạng sống của mình hơn. Người không hiểu
được mạng sống thì mạng sống đối với họ mà nói chính là một sự trừng
phạt.

25.Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp anh mới được tự tại.

26.Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.

27.Khi anh thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối anh.

28.Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người
khác là kẻ đê tiện.

29.Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác, đó là một sự bố thí vô hình.

30.Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu anh không phán
đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ
thường tình.

31.Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của
họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.

32.Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.

33.Người không tắm sửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh
tiếng và tôn quý đến từ sự chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.

34.Thời gian sẽ trôi qua, để thời gian xóa sạch phiền não của anh đi.

35.Anh cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế anh
sẽ rất đau khổ.

36.Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.

37.Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để
đắp vào, cần gì khổ như vậy?

38.Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện gì, thì chẳng khác gì
kẻ phạm tội ăn trộm.

39.Quảng kết chúng duyên, chính là không làm tổn thương bất cứ người nào.

40.Im lặng là một câu trả lời hay nhất của sự phỉ báng.

41.Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính mình.

42.Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.

43.Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên anh cần phải “ tùy
duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên”.

44.Từ bi là vũ khí tốt nhất của chính anh.

45.Chỉ cần đối diện với hiện thực, anh mới vượt qua hiện thực.

46.Lương tâm là tòa án công bằng nhất của mỗi người, anh dối người
khác được nhưng không bao giờ dối nổi lương tâm mình.

47.Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.

48.Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi mình, chúng ta đang đeo đuổi cái gì?
Chúng ta sống vì cái gì?

49.Đừng vì một chút tranh chấp mà xa lìa tình bạn chí thân của anh,
cũng đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.

50.Cảm ơn thượng đế với những gì tôi đã có, cảm ơn thượng đế những gì
tôi không có.

51.Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó mới là từ bi.

52.Nói năng đừng có tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài
cán của mình, đừng phô điều xấu của người, tự nhiên sẽ hóa địch thành
bạn.

53.Thành thật đối diện với mâu thuẩn và khuyết điểm trong tâm mình,
đừng lừa dối chính mình.

54.Nhân quả không nợ chúng ta thứ gì, cho nên xin đừng oán trách nó.

55.Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị
người dối.

56.Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối anh nhất thời,
nhưng nó lại gạt anh suốt đời.

57.Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một
người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.

58.Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh
chỉ có mỗi thứ này, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội
chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của
mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức
độ nào đó mà thôi.

59.Nếu anh có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là một
phúc phần rồi. Biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng
thái dương của ngày mai, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành tàn
phế, biết bao nhiêu người hôm nay đã đánh mất tự do, biết bao nhiêu
người hôm nay đã trở thành nước mất nhà tan.

60.Anh có nhân sinh quan của anh, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi
không dính dáng gì tới anh. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được
anh. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.

61.Anh hi vọng nắm được sự vĩnh hằng thì anh cần phải khống chế hiện tại.

62.Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người
ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh
càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh.

63.Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại
chúng ta, đánh chúng ta, hủy báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế
mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh
hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.

64.Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó
cảm thông cho người khác. Anh muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì
trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.

65.Thế giới vốn không thuộc về anh, vì thế anh không cần vứt bỏ, cái
cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta,
nhưng không thuộc về ta.

66.Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng
ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi
và tâm trí huệ.{jcomments on}

Những năm tháng còn lại trong cuộc đời …

Bài viết của một tác giả không nhớ rõ tên, có một nội dung quá thâm
thuý, dành cho những ai trong tuổi Cao Niên nếu muốn có một đời sống
hạnh phúc trong những ngày còn lại trên trần gian này, trước khi thân
xác trở về cát bụi thì nên suy luận những điều được nêu ra trong bài
viết này.
NHỮNG NĂM THÁNG CÒN LẠI TRONG CUỘC ĐỜI

Đời người thật ngắn ngủi. Nhớ lại vào lứa tuổi đôi mươi, chúng ta lang
thang trong khuôn viên trường đại học, vui cười vô tư và bây giờ đã
hơn 40 năm trôi qua rồi. Đời người thoáng chốc đã già !
Bây giờ, những năm còn lại trong cuộc đời của một người, chúng ta cần
sống thanh thản, sống thoải mái, sống hạnh phúc vì qua một ngày, chúng
ta đã mất một ngày. Vì vậy, một ngày đến, chúng ta vui một ngày. Vui
một ngày…rồi không biết được bao nhiêu ngày nửa. Hạnh phúc là do chính
mình tạo ra, vui sướng cũng do chính mình tìm lấy vì những niềm vui ấy
đã ẩn chứa trong những sự việc nhỏ nhặt xãy ra trong đời sống.

Hạnh phúc là những gì hiện đang ở chung quanh chúng ta, trong tầm tay
chúng ta. Nhà nho Nguyễn Công Trứ quan niệm “ Tri túc, đãi túc, tiện
túc, hà thời túc. Tri nhàn, đãi nhàn, tiện nhàn, hà thời nhàn”…

Tiền rất quan trọng trong đời sống của con người nhưng tiền không phải
là tất cả. Đừng quá coi trọng đồng tiền và cũng đừng lệ thuộc vào đồng
tiền, mặc dù biết rằng nếu không có tiền thi làm sao chúng ta sống,
làm sao để được thoải mái.

Ta vẫn biết khi ta ra đời, ta đâu có mang nó đến và khi ra đi, chúng
ta cũng không mang nó theo.
Đồng tiền có thể mua một lâu đài to lớn nhưng đồng tiền không mua được
mái ấm gia đình.
Đồng tiền giúp chúng ta mua được nhiều thứ tiện nghi trong cuộc sống
nhưng đồng tiền không mua được sức khỏe cũng như hạnh phúc trong đời
sống.
Quảng đời còn lại thì quá ngắn ngủi, ta phải sống những ngày tháng cho
đáng sống, ta phải làm cho cuộc đời thêm phong phú .
Những gì cần ăn thì cứ ăn, cần mặc thì cứ mua sắm, muốn đi du lịch thì
cứ đi. Tập cho mình có nhiều đam mê, tự tìm niềm vui cho chính mình.

Vào trong internet để gửi thư cho bạn bè, để chia sẻ một tin hay, một
chuyện vui, một bản nhạc, đọc những bài viết có giá trị, hay “chat”
với người quen biết. Chúng ta cần trao dồi bộ óc để trí nhớ vẫn còn
sáng suốt. Nếu có người bạn cần giúp, ta cứ mở lòng nhân ái, tốt bụng
với mọi người. Rảnh rổi đi làm những việc từ thiện xã hội, giúp một
tay tại những nơi tôn kính như nhà Chùa, nhà Thờ,… lấy việc giúp người
làm niềm vui, đó là những thú vui trong tuổi già.
Hơn nửa đời, chúng ta dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho
con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho chính
mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho thanh thản, vui vẽ. Việc gì
muốn thì làm, ai nói sao thì mặc kệ vì mình đâu phải sống để người
khác thích hay không thích, nên sống thật với mình. Sống phải năng
hoạt động nhưng đừng quá mức, ăn uống quá kiêng cử thì không đủ chất
bổ dưởng, quá nhàn rổi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu…

Cuộc sống tuổi già thật đa dạng, nhiều màu sắc nên ta cần có nhiều bạn
bè, nhiều nhóm bạn bè hoặc tham dự vào những sinh hoạt trong các Hội
đoàn ái hữu lành mạnh. Gặp bạn, nói ra những điều phiền muộn cho nhau
nghe. Hãy tìm cách gặp gở bạn bè và người thân vì không còn nhiều thời
gian nửa.
Một người lớn tuổi, sống cô đơn, biệt lập, không đi ra ngoài, không
giao thiệp với bạn hữu, thế nào cũng đi đến chổ tự than thân trách
phận, bất an, lo âu, ủ dột và tuyệt vọng. Từ đó bắt nguồn của bao
nhiêu căn bệnh. Đừng bao giờ nói, hay nghỉ là: “ Tôi già rồi, tôi
không giúp ích được cho ai nửa”. Đừng nói những lời hay những tư tưởng
có ý tuyệt vọng.
Người già chỉ sảng khoái khi được có bạn tâm giao, đó là một liều
thuốc bổ mà không Bác sĩ nào có thể biên toa cho ta mua được.
Ở tuổi hiện tại, chúng ta đừng nghỉ đến đồng tiền, đừng nghỉ đến giàu
hay nghèo nửa và cũng đừng than trách hay hối hận vì những lầm lỗi
trong quá khứ và cũng đừng tự hỏi là tại sao bây giờ ta không có nhiều
tiền. Đừng nói ta không có tiền.

Có những thứ hiện đang chung quanh ta rất quí giá mà có nhiều tiền
cũng không mua được, đó là người phối ngẩu của chúng ta.

Nếu có chút ít đồng tiền thì cứ tiêu xài những gì ta cần vì sẽ có lúc
chúng ta để lại cho người khác xài. Nếu hôm nay ta còn khoẻ mạnh, còn
ăn được những món ăn ta thích và ăn biết ngon là ta đã có một khối tài
sản to lớn trong tuổi già.

Rồi ta tìm đến những người bạn cùng nhau uống tách trà nóng, ly cà phê
buổi sáng, kể chuyện năm xưa hay trao đổi những kinh nghiệm trong cuộc
sống hiện tại.
Cuối tuần, hẹn nhau với người bạn đi câu cá, hưởng không khí trong
lành của thiên nhiên và cũng để cho tâm tư lắng đọng, tinh thần thanh
thản. Đó là những niềm vui trong cuộc sống cuả tuổi già.

Tứ khoái của tuổi già là: Ăn, ngủ, thể dục và du lịch.

Ăn được ngủ được là Tiên. Ăn và ngủ đi đôi với nhau. Người lớn tuổi có
nhiều thì giờ nghỉ ngơi, cần có chế độ ăn uống bổ dưởng, cung cấp đủ
calories cho cơ thể. Sự luyện tập thể dục là thỏi nam châm của cuộc
sống và là kim chỉ nam của tuổi thọ. Đi du lịch để cho cuộc đời thoải
mái, trí óc thanh thản và vui sống.

Khi về già, chúng ta thường hay sống về quá khứ, hay nhớ lại chuyện
xưa. Sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói, xa vời.
Hẹn nhau trong những buổi họp mặt để ta có nhiều người bạn tâm tình,
kể lại những kỷ niệm đẹp trong quá khứ…vui cười thích thú.
Vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau, luôn luôn yêu thương người bạn đời,
gắn bó với nửa kia của mình, là điều mà chúng ta mong ước. Đưa các
cháu đi học, đi ăn, chơi đùa với các cháu… là thú vui của tuổi già. Ta
phải làm thế nào tuổi già mà tâm không già, thế là già mà không già.
Nụ cười là liều thuốc bổ quí nhất.
Chúng ta cần tránh đi những sự cải vã, tranh dành hơn thua từng lời
nói hoặc những tranh chấp vô ích với bất cứ ai.

Chính những lúc cải vã, giận dữ đó đã đánh mất đi những niềm vui trong
cuộc sống, không thích hợp trong tuổi chúng ta, nhất là những người
đang đau yếu. Chúng ta phải đối diện với bệnh tật một cách lạc quan,
tự tin, đừng quá lo âu. Khi đã làm hết khả năng theo tầm tay, sẽ có
thể ra đi mà không hối tiếc. Hãy để Bác Sĩ chăm sóc, luôn luôn giử
bình an trong tâm hồn.

Chúng ta có thể nói là mình có hạnh phúc thật sự khi có sức khỏe tốt,
chịu đi tập thể dục, có cơ hội du lịch thường xuyên, ngủ ngon, ăn uống
ít kiêng cử khi vào tuổi hoàng hôn.

Thiên đàng không phải đi tìm đâu cho xa mà thiên đàng do ta dựng lên
và chui vào đó mà hưởng hạnh phúc. Sự sung sướng và hạnh phúc trong
cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất
quí trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát
hiện thêm ý nghiã của nó làm cho cuộc sống vui hơn, giầu ý nghiã hơn.

Hoàn toàn khoẻ mạnh, đó là thân thể khoẻ mạnh, tâm lý khoẻ mạnh và đạo
đức khoẻ mạnh…Tâm lý khoẻ mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết
giao tiếp; Đạo đức khoẻ mạnh là có tình yêu thương, sẵn lòng giúp
người, có lòng khoan dung.

Người thích làm điều thiện sẽ sống lâu. Con người là con người xã hội,
không thể sống biệt lập, bưng tai, bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt
động công ích, hoàn thiện bản thân trong xã hội, thể hiện giá trị cuả
mình đó là cách sống lành mạnh.

SINH, LÃO, BỆNH, TỬ là qui luật ở đời, không ai chống lại được. Khi
thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng, không hổ
thẹn với lương tâm và cuối cùng cuộc đời của một người cũng chỉ là con
số không to lớn.{jcomments on}