Những ngày nắng cuối cùng của mùa khô đã qua đi . Đầu tháng tám trời đất đã giao mùa . Mưa đầu mùa chập chửng như đứa trẻ mới biết đi , có khi lưa thưa đầu trời một hạt , cuối bãi một vùng . Có khi ào ạt hung hãn rồi dứt hẳn . Gần đến trung thu thì mùa mưa đã hiện hiện rõ rệt , dai dẳng và ào ạt suốt ngày đêm . Đúng là mưa mùa , tuy có về sớm hơn so với mọi năm .
Trẻ con ngóng trung thu , chạy ra chạy vào mong trời tạnh . Tiếng trống ếch cứ bập bùng trong màn mưa trắng xóa , nghe thật lạc lỏng và tội nghiệp .
Hiền nghe mùa mưa đến với tất cả nỗi nôn nao của lòng mình . Năm học mới đã bắt đầu mà cô thì vẫn ngồi đây , trong căn nhà nhỏ của mình . Bạn bè trong xóm học đại học ở Sài gòn lại lục tục kéo nhau về trường sau mấy tháng hè . Có mấy đứa học sau Hiền một lớp , mới đậu đại học năm nay cũng đã đi từ lâu . Vào sớm để còn tìm chỗ trọ . Hiền nhìn họ ra đi như người sắp chết đuối nhìn những người khác lần lượt được cứu lên bờ , còn mình thì bị bỏ mặc chìm nghĩm dưới dòng nước chảy xiết .Cô không còn hy vọng gì tiếp tục việc học đã bỏ dở một năm . Giữa học kỳ một năm ngoái , Hiền đã phải khăn gói về quê vì hết tiền . Người ta thi đỗ đại học , làm tiệc mời bạn bè đến chung vui , Hiền đỗ đại học , hai mẹ con ngồi khóc . Làm sao để có thể vào Sài gòn học ? Câu hỏi thật khó trả lời . Với gia cảnh như Hiền , cha mất sớm chỉ còn mẹ và một đứa em nhỏ . Nhà chỉ có mảnh vườn nhỏ và đồng lương giáo viên tiểu học của mẹ . Tất cả cơ nghiệp chỉ có thế . Mẹ Hiền khóc chán rồi toan tính . Cuối cùng Hiền cũng vào Sài gòn với những món tiền còm cõi mà mẹ đã dành dụm bao năm , với hy vọng rồi Hiền sẽ tìm được việc làm thêm để trang trải việc học . Nhưng sự thật không phải dễ dàng như họ nghĩ . Thành phố rộng mênh mông nhiều cạm bẫy , một cô gái chân ướt chân ráo từ tỉnh lẽ như Hiền không dễ dàng gì kiếm được việc làm . Ba tháng sau hết tiền , Hiền đành xin nhà trường bảo lưu kết quả một năm rồi trở về quê hương . Một năm nữa trôi qua , kinh tế gia đình vẫn không có gì sáng sủa hơn , Hiền ngày ngày đối diện với những bế tắt của gia đình , nhìn tháng ngày lần lượt trôi qua . Rồi một năm nữa lại đến , lòng Hiền nôn nao như lửa đốt .