Các bài đăng của tác giả Cẩm Tú Cầu.



Chuyến Đi Ngàn Dặm

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Chúng tôi đến cửa khẩu Lệ Thanh 6 giờ 30, lúc ấy trời đã sáng rõ, mặt trời núp sau đồi, cửa khẩu Lệ Thanh nằm trên một ngọn đồi khá cao. Chờ đến giờ nhân viên cửa khẩu đi làm, ông xã tôi vào làm thủ tục giấy tờ, chuyến đi này có vợ chồng tôi, cô em gái, con dâu và đứa cháu nội chín tuổi. Em gái tôi mua một sim Campuchia để khi cần gọi về nhà, đổi ít tiền Riel, cứ một triệu đồng VN, đổi được một trăm tám mươi ngàn Riel.Thủ tục giấy tờ xong, xe từ từ qua cửa khẩu, bên kia hàng rào là đất nước bạn, cảm giác sao gần gũi, sao thân quen… ông xã tôi còn làm thêm một đợt giấy tờ tại cửa khẩu Campuchia rồi mới lên đường.

Continue reading

Nhớ Mẹ

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

……Lớn lên mẹ đi học, có lẽ thời gian nầy là thời gian mẹ được thảnh thơi, thời gian hoa mộng nhất trong cuộc đời của mẹ, mẹ học rất giỏi và thông minh. Ông ngoại thường tiếc mẹ là con gái, nếu con trai ông cho ra Hà Nội học trường Bưởi như cậu Ba. Mẹ xuống tận Qui Nhơn thi đậu bằng Primaire (tiểu học bây giờ) rồi ông ngoại viện lẽ con gái không nên học nhiều, mẹ thi Sage-femme (nữ hộ sinh) cũng đậu, nhưng mà phải ra tận Huế học nên ông ngoại không cho vì con gái đi học xa vậy là mẹ phải ở nhà hái dâu chăn tằm, một cuộc sống cực khổ đè sẽ nặng thêm lên đôi vai mẹ. Continue reading

Nghìn Trùng Xa Cách

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Hơn nữa thế kỉ qua, anh chị sống đầm ấm, hạnh phúc bên nhau. dù trãi qua bao biến cố, bao vất vả, khó khăn, anh chị cũng cố gắng đưa các con ăn học thành tài. Giờ đây các con anh chị rất thành đạt, cuộc sống mỹ mãn, các con đã tặng anh chị chiếc xe du lịch nhỏ, anh chở chị đi uống cafe ăn sáng, mỗi lần đi đâu anh lo mang giày, mang tất, sữa soạn, chuẩn bị cho chị hàng giờ…v…v.., được chăm sóc chị, anh cảm thấy là niềm vui, là tình yêu, là cuộc sống của anh, vì cơ thể chị rất yếu bịnh hoạn liên miên, đã nhiều lần chị bệnh thập tử nhất sinh, . Những lần ấy anh túc trưc bên chị, anh dỗ dành bón cháo, bón cơm, an ủi, chăm lo cho chị từng li từng tí, khi chị khỏe, anh ở nhà cùng chị hủ hỉ bên nhau như đôi chim liền cánh bên tổ ấm. êm đềm… Continue reading

Anh Đưa Em Đi Đến Hết Cuộc Đời

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Thường ngày ông lo việc đút cơm cho bà, vì chỉ có ông mới đút cho bà ăn hai chén cơm lưng lưng. Bà bị bịnh đã hai mươi lăm năm, ông lo chăm sóc bà rất tận tình, chu đáo, ai cũng ngưởng mộ lòng chung thuỷ và thương vợ của ông, mỗi lần đút cơm cho bà ông ngọt ngào dỗ dành: “Em ráng ăn cho ngoan nhé” hoặc “em giỏi quá, cố gắng lên, em ráng ăn thêm một muỗng nữa, một muỗng nữa thôi…”. Cứ thế, ông dỗ dành bà ăn trong niềm vui phơi phới của lòng bà. Những lời nói ngọt ngào đầy thương yêu của ông, bao giờ cũng làm nét mặt bà rạng rỡ, đôi mắt bà nhìn ông đầy ắp niềm tin cậy và rạng ngời. Tuy bà không nói được nhiều, bà phát âm rất khó khăn, nhưng bà hiểu được và nghe được, những lúc ông đi vắng, bà ở nhà, tuy có con gái ở gần đến chăm sóc, nhưng bà buồn lắm, bà thường đưa cặp mắt mong mỏi nhìn ra phía cửa, đợi chờ như ngóng trông một hình bóng thân yêu duy nhất trong trái tim bà. Continue reading

Mùa Xuân Của Mẹ

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Mùa Xuân Của Mẹ

Chồng bà ra đi vĩnh viễn từ khi bà mới 27 tuổi, hụt hẫng đau buồn, mất mát đến tê dại cỏi lòng, tất cả rồi cũng qua đi, qua đi trong nỗi buồn sâu lắng mênh mang vô tận Bà có một con trai 4 tuổi, bà quyết tâm, tự dặn lòng nhất định ở vậy thờ chồng nuôi con. Nhưng vì sắc đẹp đằm thắm, dịu dàngcủa bà đã là động lực làm cho bà không giữ tròn tâm nguyện. Bao nhiêu trái tim của đấng mày râu xao động vì bà, người có vợ, người chưa vợ, kẻ góa vợ rất nhiều, rất nhiều người, theo đuổi bà, bà đều từ chối. Duyên nợ xui khiến sao bà lại có tình cảm với một người có vợ mà không con. Người nấy không những theo bà mà cả người vợ trẻ cũng theo năn nỉ chiều chuộng bà, để bà bằng lòng đi bước nữa cùng ông.
Hai ông bà hứa sẽ xem cháu Nam con trai riêng của bà như là con ruột của mình
Ngày qua tháng lại bà xiêu lòng. Continue reading

Tình Yêu Không Nói Bằng Lời

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Từ khi anh không còn nữa, chị ngày đêm lo lắng chẳng bao giờ yên tâm. Công việc của chị khá bận rộn, với cái rẫy cafe và công việc ở xã, chị thu nhập cũng đủ trang trải cho cuộc sống một mẹ ba con. Nhưng đều bất an của chị là đứa con trai út.
Anh chị ngày đó đặt cho nó cái tên Thanh Bình mà nó chẳng thanh bình chút nào, ba tuổi nó mới biết đi, cơ thể nó bẩm sinh yếu đuối, hay ốm đau, anh chị đưa con đi các nơi, vào Nam, ra Bắc, nhưng cuối cùng cháu lớn dần, lớn dần, đến tám tuổi thì anh chị đành phải chấp nhận sự thật đau lòng. cháu không thể nghe và cũng không thể nói được, Niềm xót xa của cha mẹ làm sao nói hết …. Nhất là người mẹ, có bao nhiêu tình yêu thương, mẹ đều dồn hết cho con, đứa con tật nguyền. Rồi một ngày mùa đông anh ra đi vĩnh viễn, bỏ lại chị với ba con nhỏ, nhất là đứa con bị bệnh khiếm thính, nỗi đau như nhân lên gấp nhiều lần, chị cố gắng bình tĩnh sống, sống vì con. Những đêm mưa gió bão bùng, nhà xa trạm xá mà con lại bệnh, cậu bé chỉ nhìn mẹ bằng đôi mắt đầy nước, rồi chỉ vào chỗ đau, bặm môi chịu đựng, chị nhìn con gan ruột như bị ai xé ra nhiều mảnh vụn, không thốt nên lời, chị chỉ biết nguyện cầu một phép mầu, một đều kì diệu xảy ra, chị mơ, mơ sự bình an cho con trai mình, mơ trong nước mắt…  Continue reading

Thăm Lại Chốn Xưa

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

THĂM LẠI CHỐN XƯA
Hôm nay ngày cuối tuần sẵn có mấy người bạn ở Huế vào thăm, những người nầy trước đây cũng từng ở Kontum cách đây hơn năm mươi năm. Chúng tôi rủ nhau đi Kontum chơi, trời thu mát mẻ không có nắng Vừa ra khỏi thành phố Pleiku con đường hoa hướng dương trải dài vàng rực rỡ dưới nắng ban mai của ngày nào không còn nữa, giờ đây đã nhường chỗ cho nhà cửa san sát nhau. Thỉnh thoảng mới có vài bụi hoa còn sót lại đang khoe sắc. Continue reading

Mái Trường Xưa

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Ngôi trường chỉ cách biển một con đường. Hồi đó – những năm 1961, 1962 tôi học tại đây, trường có tên là Tân Bình, chính là tiền thân của trường Nữ Trung Học sau nầy.  Khi đến đây học tôi nghe nói trường của ông Ngô đình Cẩn, em út của đương kim Tổng Thống Ngô đình Diệm. Diện tích trường rất rộng.  Sân trường  trồng những cây phượng còn  thấp, mỗi hố  có cắm hai cây chéo nhau và cột chặt vào thân cây để gió khỏi lay gốc.  Chung quanh gốc phượng cỏ dại mọc lan đầy, phần nhiều là cỏ bò sát đất, chỉ nhô lên những cánh hoa nhỏ xíu màu hồng hồng và rải rác những cánh hoa vàng nho nhỏ.  Cách xa cột cờ là những bụi hoa tầm xuân màu tim tím rất đẹp.  Trường có một dãy lầu hai tầng,  tường rào thấp nên từ ngoài nhìn vào thấy ngôi trường thật nổi bật với màu trắng ngà. Continue reading

Buổi Sáng Pleiku

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

Sáng nay ngủ dậy, nhìn ra bầu trời không thể tin vào mắt mình, cũng những mãng sương mù thường ngày, nhưng hôm nay sao nó đẹp não nùng, nó quyến rũ vô bờ bến, tôi nhìn mãi, nhìn mãi không chớp mắt, trong lòng đầy thổn thức đắm say
Từng mái nhà trong tầm mắt tôi, núp dưới màn sương diễm ảo, cây trong vườn đứng im lìm, cành lá ươn ướt những giọt nước mưa từ đêm rồi còn đọng lại từ từ rơi ra những viên thủy tinh trắng ngần trong veo. Continue reading