Author Archives: admin

Hóa Thân

Tác giả: Cư sĩ Vĩnh Hảo

Từ khi hóa núi bên sông

Đứng trơ thiên cổ mơ mòng trời mây

Hóa thân em xuống nơi nầy

Hạt mưa nho nhỏ cũng đầy chiêm bao

Rồi em xuôi nước theo trào

Biền biệt xa mãi phương nào ai hay

Continue reading

Người Ôm Đại Dương

Tác giả: Bạch Xuân Phẻ

Kính tiễn Giác Linh Thầy
 
Hôm nay thân xác tro bụi của Thầy được hoà vào đại dương mênh mông. Ôi Thái Bình Dương sâu thẳm. Cổ mộ của những con người yêu quê hương dân tộc da diết; cõi của sự sống; sinh tử tử sinh–sự tiếp nối nhiệm mầu. Trời Nam se nắng, mây trắng bay, Thầy thong dong huyễn hóa. Trời Tây mưa gió, buồn hiu. Nhìn về bên kia Đại dương, nhớ thương Thầy, nhớ luôn lời nói giọng thơ của Người.
“Giăng mộ cổ
Mưa chiều hoen ngấn lệ
Bóng điêu tàn
Huyền sử đứng trơ vơ
Sương thấm lạnh
Làn vai hờn nguyệt quế
Ôm tượng đài
Yêu suốt cõi hoang sơ.”

Continue reading

Sinh Nhật Của Mẹ

Tác giả: Thảo Linh Chi – Hơ Y Lang

SINH NHẬT CỦA MẸ
Những đoá hồng tươi kính Mẹ hiền
Nhân ngày sinh nhật mở từng niên
Cùng nhau chúc tuổi tràn viên kiện
Giữa tiệc mừng thơ bớt muộn phiền
Gió lạnh thương hoài mưa buổi tiễn
Miền xanh luyến mãi cảnh thần tiên
Tình yêu đượm thắm công trời biển
Kỉnh trọng lời mang thấu cửu tuyền.
TLC 19/7/2023

Continue reading

Đi Hết Một Mùa Trăng

Tác giả: Tống Văn Thụy

Chuyến đi cùng 5 khách Québécois rong ruổi từ Nam ra Bắc cuối cùng khép lại trung tuần tháng 3/2020 khi đại dịch Covid-19 bắt đầu. Đành nghỉ chơi, nằm nhà đọc sách chờ đợi một ngày mai tươi sáng hơn, biết đâu có thể lại dọc đường gió bụi. Năm tháng trôi nhanh, tuổi trẻ bay vèo, chân bước thấy mỏi… nhưng nỗi nhớ những dặm đường lữ thứ vẫn còn đó. Nhớ lần dừng chân bên bờ sông Đà trong bóng chiều nhập nhòa phố thị Lai Châu, nhớ bóng cây gạo hoa màu xác pháo, lẻ loi trên đoạn đường mùa xuân Yên Minh đi Hà Giang, nhớ mấy bản làng mất hút nơi thung lũng xanh đen trong khói lam chiều miền xa Bảo Lạc, Cao Bằng…

Mùa hè 2022, khi những quy định phòng chống dịch bớt khắc nghiệt, giám đốc một công ty du lịch ở Sài Gòn điện thoại thăm hỏi luôn tiện đề nghị tôi có thể dẫn một đoàn khách Pháp khá đông đi xuyên Việt, tập trung hai vùng Tây Bắc-Đông Bắc, trong khoảng 25 ngày. Tôi từ chối vì tự lượng sức mình không kham nổi. Sang thu, cô lại điện thoại. Lần này, tôi nhận lời vì muốn thoát vòng cương tỏa phong kín đời mình trong gần ba năm dịch giã. Tôi thèm trời rộng sông dài. Mơ những chuyến đi.

Continue reading