Đêm Trăng Trên Vịnh Hạ Long

 

Thơ : Nguyên Lương

Nhạc : Võ Tá Hân

Trình bày:Thùy Dương

Hình ảnh: Lương – Vân Các

Viết tặng Trần Bích Thủy và Vũ Đình Long

nhớ lần đi chơi trên Vịnh Hạ Long

Em là nước, là mây trời biển lớn
Là nắng chiều trên sóng gợn hình mây
Thuyền ra vịnh chở hai ta đi mãi
Gió tung buồm theo hướng mắt xa xôi

Mênh mông qúa như tình em vô tận
Xa bến bờ, em hỡi! ta về đâu?
Làn tóc xõa che ấm chiều sương lạnh
Đôi môi hồng em khẽ nói: yêu thôi!

Giữa trời nước dưới mây, trên sóng
Vui hôm nay đâu cần biết ngày mai
Giữa trùng dương mọc lên trăm đảo nhỏ
Giữa đời anh, em đã đến không hay

Chim hải âu bay ngày đêm mỏi cánh
Anh giang hồ về qụi gối bên em
Tay tha thiết vuốt trôi đời mệt nhọc
Nụ cười tươi như cánh cửa nhà quen

Em là nước từ rừng cao triền núi
Mát lòng anh ngụp lặng đáy sông sâu
Chảy ra biển mặn trôi giòng nước mắt
Như giọt tình ta chia sớt cho nhau

Vịnh Hạ Long dưới nắng chiều rơi rớt
Đỉnh núi cao che khuất bóng hoàng hôn
Em ru nhẹ: chờ trăng lên đánh thức
Biển trùng trùng, sao hôm mọc chênh vênh

Thuyền đi lạc giữa trăm ngàn đảo nhỏ
Đêm về khuya trăng sáng rọi biển đen
Thuyền ơi thuyền đưa ta về Cẩm Phả
Quê em nghèo nhưng tình em mông mênh{jcomments on}

 

0 thoughts on “Đêm Trăng Trên Vịnh Hạ Long

  1. TRANKIMLOAN

    Vịnh Hạ Long dưới nắng chiều rơi rớt
    Đỉnh núi cao che khuất bóng hoàng hôn
    Em ru nhẹ:Chờ trăng lên đánh thức
    Biền trùng trùng,sao hôm mọc chênh vênh

    Thuyền lạc đi giữa trăm ngàn đảo nhỏ
    Đêm về khuya trăng sáng rọi biển đen
    Thuyền ơi thuyền đưa ta về Cẩm Phả
    Quê em nghèo nhưng tình em mênh mông
    Hình ảnh đêm trăng Hạ Long lung linh đẹp vô cùng !Võ tá Hân đã phổ nhạc với giai điệu nhẹ nhàng êm diệu được trình bày với giọng ca Thùy Dương mượt mà ,ấm áp rất trữ tình như ru….thấm đẫm vào lòng người ! Cám ơn Nguyên Lương đã cho thưởng thức một ca khúc rất hay & cám ơn NS Võ tá Hân cùng ca sĩ Thùy Dương!

    Reply
    1. Thu Thủy

      Đọc hết mấy cái còm và cũng đã nghe mấy lần bài hát và cũng toát mồ hôi như anh Nguyễn Xuân Đóa…Ca từ làm rung động đến tận cùng tâm hồn người đọc vậy mà sao cô Thủy kia không cảm động cho được. May mà TT còm sau nếu không cũng chen chân không kịp với mọi người. Anh Nguyên Lương được mọi người mến mộ quá xá, có lẽ là nhân vật hot nhất trang rồi đó anh ạ . Chúc mùng anh.

      Em là nước từ rừng cao triền núi
      Mát lòng anh ngụp lặng đáy sông sâu
      Chảy ra biển mặn trôi giòng nước mắt
      Như giọt tình ta chia sớt cho nhau

      Reply
  2. Nguyên Lương

    Cảm ơn Chị Kim Loan đã mở hàng. Sẵn đây NL kể Chị nghe về câu chuyện và sự ra đời bài thơ này. Số là 20 năm trước NL đi công tác Hà Nội thường xuyên, có quen với một đại gia tên Long xứ Hà Thành. Anh giàu có, thế lực và có rất nhiều bồ nhí. Lần đó rảnh, anh rủ đi chơi Vịnh Hạ Long. Anh nhờ cô bồ tên Thủy tìm cho một cô bạn gái cùng đi chơi cho có cặp, nhưng Thủy không tìm. Đến Hạ Long, trời đã về chiều và trên thuyền, ngoài tài công, cặp Thủy-Long và mình. Hai anh chi gặp nhau quấn qúit như đôi sam, còn mình thì đứng uống bia trò chuyện cùng tài công. Không có ai làm bạn, uống không biết bao nhiêu bia mà vẫn không thấy say. Thấy hai người trình diễn hạnh phúc, trước cảnh đẹp và trời nước mênh mông, chạnh lòng, nhẩm nhẩm bài thơ. Về lại Singapore, anh Long gọi qua nhờ làm cho bài thơ để anh riêng tặng cho cô bồ và L đã viết bài thơ này cho anh ký tên tặng cho Thủy. Lúc nhận bài thơ Thủy tưởng là do chính anh Long làm thơ tặng mình, cô sướng rêm người. Vài tháng sau cô mới biết là bài thơ đó do mình viết, cô gởi thư qua Sing, gọi mình bằng Thầy, xưng em, và nói sỏ dĩ hôm đó cô không rủ thêm bạn gái đi chơi chung vì cô muốn mình chỉ để ý đến cô thôi.
    Về sau cặp đôi Long-Thủy không còn là của nhau nữa, cô học trò Thủy cứ thư thường xuyên cho Thầy L, bảo là lần sau có về Hạ Long chơi cô sẽ dành cho thầy nhiều ngạc nhiên. Từ đó không bao giờ L có dịp về Hạ Long chơi nữa, và hình ảnh cô chân dài, đẹp như người mẫ trong lịch Bích Thủy cũng mờ dần trong trí nhớ ngổn ngang của thầy L.
    Năm 93-94 Festival Hạ Long, đài phát thanh Quảng Ninh cho hát liên tục cả tuần bài hát do nhạc sĩ V T Hân sáng tác với giọng ca Thùy Dương.
    20 năm rồi tưởng chừng xa lắc, nay nghe lại bài hát hình dung đến những con sóng nhỏ vỗ vào mạn thuyển. Nhớ lại một thời cô đơn trên quê hương lạ cảnh lạ người. “Em là Nước” là tên cô Thủy đó. “không biết nay cô còn nhớ đến tôi ?” Cũng một thời có nhiều kỷ niệm vui, buồn.
    NL

    Reply
    1. TRANKIMLOAN

      Dzậy bài hát này đã ra đời được 20 năm rồi ! cũng khá lâu ….mà công nhận giọng ca Thùy Dương hay quá phải không NL !hình như thơ của NL Võ tá Hân phổ nhạc cũng nhiều lắm ! cứ lâu lâu NL cho ra một bài mà bài nào cũng hay ! Chúc mừng NL nhé! & chúc mừng ông thầy NL nhờ không có dịp trở lại Hạ Long nữa nên hình ảnh cô chân dài bị mờ dần trong đầu ông Thầy L chứ không thì ông thầy dám bị bắt giò lắm ! Nhờ thế nên giờ được hạnh phúc bên nàng Vân Các phải không ! TKL phải chúc mừng thêm lần nữa cho hạnh phúc hiện tại của NL nhé!

      Reply
      1. Nguyên Lương

        Chị Loan,
        Cái gì nó không là của mình chẳng bao giờ là của mình. Có mấy lần cầm nhầm, bỏ vào túi rồi nó cũng ra đi. NL và VTH có một thời ở Singapore rất thân. Anh Hân chưa bao giờ phổ thơ thành nhạc trước đó. Những khi gặp nhau, hai anh em thường uống rượu nói chuyện, mình thường đọc thơ và giải thích cho anh nghe. Nghe riết anh mê thơ. Trong máu anh Hân cũng đã có sẵn chất thơ, vì anh là chaú gọi Minh Đức Hoài Trinh là Cô. Anh tồt nghiêp thủ khoa trường Quốc Gia Âm Nhạc, chơi đàn Guitar, Piano tuyệt vời. Anh phổ của NL 10 bài thơ thành CD Tình Đông Phương, HX đã cho đăng gần hết rồi. Sau này gặp Nhạc Sĩ Nguyễn, anh cũng chắp cánh cho gần 8 bài thơ của NL bay lên cao. Nay thì gặp Ngô Tín, hai đứa gặp nhau như diều gặp gió. Những người dễ cảm gặp nhau họ như nam châm khác cực, hút liền.
        Nhờ thế mình thấy đời đáng yêu lắm.
        Bây giờ bảo NL đổi cô chân dài Quảng Ninh cho cô VC chắc là phải bù nhiều lắm mà chưa chắc chịu, vì “nghiện” rồi!
        NL

        Reply
        1. TRANKIMLOAN

          ha….ha…. chúc mừng NL đã có duyên cùng với những nhạc sĩ ! & chúc mừng với cơn “nghiện “hạnh phúc nhé!dzui nhe NL !

          Reply
    2. RB

      Một “kỷ niệm” thật đẹp anh Lương! Chúc mừng anh có bài thơ nhạc HAY để đời. Đúng là “tình chỉ đẹp khi còn dang dở, Tình vui hơn khi vẹn câu thề”. Việc này thì RB tin như lời anh tâm sự; nhưng anh HNT có tin không thì chờ anh vào “hạ hầu phân giải” hihi.


      Thuyền đi lạc giữa trăm ngàn đảo nhỏ
      Đêm về khuya trăng sáng rọi biển đen
      Thuyền ơi thuyền đưa ta về Cẩm Phả
      Quê em nghèo nhưng tình em mông mênh

      Hay lắm! Chúc anh luôn vui. Have a nice Monday!

      Reply
      1. Nguyên Lương

        RB,
        Cô chân dài chỉ là cái cớ. Dạo đó mình buồn cô đơn, thấy ai âu yếm nhau tình tự mình buồn lắm. Bỡi như mình nói, tất cả tâm tình đã nằm trong lòng, chỉ chờ dịp tuôn ra. Bài thơ có 4 câu chắc ít ai để ý:
        “Chim hải âu….cánh cữa nhà quen” Nó nói lên cái ước mơ của người đàn ông được qụi gối trước nàng để được vuốt ve, để được đón chào như cánh cữa rộng mở mời mọc mình. Đó là ước mơ chung hết cho cánh đàn ông. Đi làm mệt nhọc về nhà thấy người vợ miệng cười tươi như hoa nở, bao mệt nhọc như chảy trôi đi hết.
        NL

        Reply
        1. nguyentiet

          Tay tha thiết vuốt trôi đời mệt nhọc
          Nụ cười tươi như cánh cửa nhà quen
          Cũng chính hai câu thơ trên mà em cứ ngỡ anh đi vịnh Hạ Long cùng với vợ .Hì hì…

          Reply
    3. nguyentiet

      Còm xong giờ đọc sự ra đời của bài thơ, dzậy là NT cảm nhận bài thơ lạc ý rồi!Hu hu…

      Reply
      1. Nguyên Lương

        Không sao đâu cô giáo. Câu chuyện trên chỉ là cái cớ, còn những gì cô gíao nói đúng là nỗi lòng của tác gỉa. Đúng y bon luôn.
        NL

        Reply
  3. bagiakhoua

    khoua chưa đi Vịnh Hạ Long nhưng đọc bài thơ Đêm Trăng Trên vịnh Hạ Long của anh Nguyên Lương và nghe bản nhạc du dương thì mơ ước có một ngày được ngắm Vịnh HL
    Giữa trùng dương mọc lên trăm đảo nhỏ
    Giữa đời anh , em đã đến không hay .

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Bagiakhoua dành thì giờ đi chơi HL một chuyến. Nhớ là phải đi có cặp, và đi buổi chiều. Trăng ở đâu cũng đẹp nhưng trăng ở HL thật là huyền ảo.
      Ra đó BGKU nhớ là không đi một mình, rất dễ “trúng gió” vì không có ai ôm.
      NL

      Reply
      1. bagiakhoua

        Hic…kiểu này chắc không bao giờ được đi, nếu trúng gió chỉ còn một con đường về đưới huhu….

        Reply
        1. nguyentiet

          Đừng khóc BGKU ơi! Rồi hôm nào đó ta và bà cùng rủ nhau đi sẽ có cặp mà!hic…

          Reply
  4. nguyentiet

    Đọc bài thơ anh Nguyên Lương làm em chợt nhớ lại ngày xưa có một lần em đến vịnh Hạ Long cùng ông xã.Đứng trên thuyền giữa trời nước mênh mông , ngắm cảnh thiên nhiên bao la mà lòng dấy lên một cảm xúc nao nao khó tả.Hôm đó thuyền đang tiến về phía “Hòn gà chọi” hai đứa em tranh luận gì đó , các bạn trong nhóm đồng thanh hô to lên “chọi đi, chọi đi, coi gà nào thắng” và cuối cùng “gà trống” đã nhường cho “gà mái” thắng!Hồi đó “gà trống” cũng dễ thương, cũng khéo nịnh đầm như ANH trong bài thơ này vậy, rất nồng nàn tha thiết.
    Em là nước, là mây trời biển lớn
    Là nắng chiều trên sóng gợn hình mây

    Mênh mông qúa như tình em vô tận
    Xa bến bờ, em hỡi! ta về đâu?
    Làn tóc xõa che ấm chiều sương lạnh
    Đôi môi hồng em khẽ nói: yêu thôi!

    Em là nước từ rừng cao triền núi
    Mát lòng anh ngụp lặng đáy sông sâu
    Chảy ra biển mặn trôi giòng nước mắt
    Như giọt tình ta chia sớt cho nhau
    Bài thơ này anh viết để tặng bạn nhưng trong đó hình như em thấy tình yêu của anh dành cho vợ thật ngọt ngào.Là nỗi lòng của anh, là tâm tư của anh , có Em bên đời anh không cần biết ngày mai ra sao. Tất cả đã dành trọn cho nhau hôm nay .
    Giữa trời nước dưới mây, trên sóng
    Vui hôm nay đâu cần biết ngày mai

    Reply
    1. bagiakhoua

      nguyentiet nói hay quá anh Nguyên Lương chắc xúc động lắm , không biết bà xã đọc chưa? kiểu này chắc ảnh ” được thưởng ” nữa …

      Reply
  5. nguyentiet

    Dạo trên vịnh Hạ Long bằng chiếc du thuyền xinh xắn để ngắm cảnh đẹp trên quê hương mình thì thú vị vô cùng phải không anh? Nhất là được ngắm cảnh vịnh vào khoảnh khắc hoàng hôn khi nhìn những vạc nắng chiều màu hồng vàng nhạt in trên nền trời lãng đãng bóng mây và vào đêm khi ánh trăng soi trên mặt nước long lanh, nhấp nháy chẳng khác nào đôi mắt của Em đang tình tứ trao cho Anh cái nhìn triều mến yêu thương, làm mát lòng Anh biết bao.
    Anh NL đã mang tình đan xem vào tả cảnh đẹp vịnh Hạ Long trong bài thơ làm cho phong cảnh vịnh Hạ Long càng thêm thi vị.Được thả tầm mắt, thả hồn giữa mênh mông của đất trời bên người mình yêu thương và “Giữa trời nước dưới mây, trên sóng”,giữa “Giữa trùng dương mọc lên trăm đảo nhỏ
    Giữa đời anh, em đã đến không hay”
    “Em ru nhẹ: chờ trăng lên đánh thức
    Biển trùng trùng, sao hôm mọc chênh vênh

    Thuyền đi lạc giữa trăm ngàn đảo nhỏ
    Đêm về khuya trăng sáng rọi biển đen” thì còn gì hạnh phúc bằng!
    Vừa đọc thơ vừa nghe nhạc thích thú làm sao.Bài thơ được anh Võ Tá Hân phổ nhạc mang giai điệu dân ca Huế thật ngọt ngào với giọng ca của ca sĩ Thùy Dương nghe mượt mà ,lãng mạn và rất trữ tình.
    Và hai câu thơ cuối chính là cái tình chân thành của tác giả.Dù đi đâu , dù ở bất cứ nơi nào, dù có giàu sang bao nhiêu cũng không quên được quê hương mình. Quê hương dù nghèo nhưng tình yêu người vẫn mãi mênh mông.
    Thuyền ơi thuyền đưa ta về Cẩm Phả
    Quê em nghèo nhưng tình em mông mênh.

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Cô giáo toán bình thơ hay tuyệt vời. Cô hiểu hết ý anh rồi. Đúng là bài này không viết cho riêng ai. Thủy là nước, mà cũng là nước non quê mình. Hình ảnh người con gái đứng trước mũi thuyền, xỏa tóc bay bay, như trong phim Titanic, đẹp lắm. Trời cho anh em mình khi bị “xúc” là “động” ngay (chữ của BGKU) nên khi viết bài thơ, nay đọc lại dù 20 năm sau vẫn thấy nó đẹp và nên thơ lắm. Vịnh HL không dành cho riêng ai, câu chuyện Hòn Gà Chọi của cô giáo dễ thương lắm. Anh thích nhất là hai tảng đá lớn hôn nhau, không biết có phải đó là hình ảnh cô giáo muốn nói không? . Thấy cảnh này ai cũng muốm chúm môi hôn. Dễ thương lắm. Anh hứa với vợ khi nào có dịp sẽ ra đây chơí một lần nữa xem lại cái cảm giác khì còn độc thân và bây giờ có khác nhau trước cảnh trời nước mênh mông.
      NL

      Reply
      1. nguyentiet

        Người ta gọi “Hai tảng đá lớn hôn nhau” đó là Hòn Gà Chọi vì nhìn từ xa nó giống như hai chú gà đang chấu đầu lại chọi với nhau đó anh NL ơi!

        Reply
  6. Minh Nguyên

    “Em là nước, là mây trời biển lớn
    Là nắng chiều trên sóng gợn hình mây
    Thuyền ra vịnh chở hai ta đi mãi
    Gió tung buồm theo hướng mắt xa xôi”NL
    ………………………………
    “Em là nước từ rừng cao triền núi
    Mát lòng anh ngụp lặng đáy sông sâu
    Chảy ra biển mặn trôi dòng nước mắt
    Như giọt tình ta chia sớt cho nhau”NL
    Bài thơ quá hay và thêm chút xuất xứ mới thấy cái thần của Nguyên Lương trong cảm tác tuyệt vời nầy:
    Em là nước qua 2 tứ thơ trên để nhắc đến người con gái tên Thủy rất nhân văn,đẹp tuyệt.
    “Vịnh Hạ Long dưới nắng chiều rơi rớt
    Đỉnh núi cao che khuất bóng hoàng hôn
    Em ru nhẹ: chờ trăng lên đánh thức
    Biển trùng trùng, sao hôm mọc chênh vênh”NL
    Tứ thơ nầy càng làm xao động lòng người khi đưa Vinh Hạ Long đẹp vào tác phẩm .Chuc! Nguyên Lương vạn sự như ý trong năm mơi.

    Reply
  7. Nguyên Lương

    Cảm ơn Minh Nguyên,
    Có mấy lẩn mình suýt bị nhầm giữa Minh Nguyên và Minh Kiên vì hai người có lối cảm nhận thơ giống nhau. Chỉ khác là MN là dân tóc ngắn nên nhìn cảnh, nhìn người giống mình hơn. Còn mấy cô thì thường hay thấy cái “bề trái của đồng tiền”, họ thâm thúy lắm. Khi đọc lời com của qúi Chị, Em mình bỗng giật mình vì có những điều mình không nghĩ ra. Quả đúng là có âm phải có dương thì mới trọn vẹn phải không Minh Nguyên.
    Gần đây Minh Nguyên hay xuất hiện, chịu khó đọc, chịu khó bình. Nhờ đọc những lời bình, cảm xúc tự đáy lòng, chính người viết bài thơ cũng thấy sướng rung đùi luôn. Đời chúng ta chỉ cần có thế!
    NL

    Reply
  8. Quốc Tuyên

    Đọc thơ, nghe nhạc hay quá anh Nguyên Lương ơi!
    QT cũng đi vịnh Hạ Long rồi mà đi với Thu Thủy và cả trường nên chẳng làm được bài thơ nào hay như anh nơi.

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Lần sau cô giáo đi chơi với ai đó, đừng cho Thu Thủy đi theo. Có thế mới hiểu được hết bài thơ anh muốn viết là gì. Cô đơn hay hạnh phúc giữa biển trời mênh mông đểu đẹp tuỵệt. Thử xem.
      NL

      Reply
        1. Nguyên Lương

          Tại anh nghĩ là dù là Chị Em, lậu lâu cũng tách ra. QT đi riêng thì Cô Út cũng đi riêng, phần ai nấy hưởng, không thấy hay sao. Đi đền Quang Trung thì chị chị, em em thì được. Còn ở đây là chỗ diễm tình, trăng nước. Đi đến để hưởng cái thú cô đơn hay hạnh phúc. Chị em đi với nhau, đến đây cùng lắm là chỉ thấy hòn gà chọi như Cô Giáo Tiết thôi.
          NL

          Reply
          1. Thu Thủy

            Anh nói có duyên quá làm TT cười quá cỡ đây nè, càng đọc càng dzui…

          2. nguyentiet

            Anh Nguyên Lương nhập tâm Hòn gà chọi của cô giáo Tiết rùi TT ơi!NT cũng đang cười toe toét đây!

  9. DzũngLê

    Anh Lương ơi,
    Mình chưa một lần được ghé thăm Vịnh Hạ Long nhưng qua bài thơ của anh do VTH phổ nhạc cũng đã cảm được những nét đẹp, quyến rũ và thơ mộng của nơi này. Bài thơ được phổ nhạc nghe thật du dương, dìu dặt như hai người người trên chiếc thuyền nan đang chèo chèo trên vùng trời nước mênh mông. Mình thích nhất là những câu này:
    Em là nước từ rừng cao triền núi
    Mát lòng anh ngụp lặng đáy sông sâu
    Chảy ra biển mặn trôi giòng nước mắt
    Như giọt tình ta chia sớt cho nhau
    Như Nguyên Lương đã giãi thích, em là nước và tên em là Thủy. Hãy tượng tượng xem, nước từ trên thác cao đang đổ dồn xuống đáy vục sâu mà tác giả đang đứng ở dưới giòng nước ấy ướt đầm dề, ướt như chuột lột và ướt đẫm trong một niềm hạnh phúc vô biên, khi giòng nước đã tuôn chảy ra biễn mang đi theo những giòng nước mắt của buồn đau…Để rồi cuối cùng ta chỉ còn chia sẻ cho nhau những giọt tình diệu vợi, ngọt ngào!
    Giọng ca của Thùy Dương 20 năm về trước sao nghe hao hao gần giống giọng ca của Bảo Yến, mà thôi cần gì Bảo Yến hay Thùy Dương chỉ biết rằng giọng ca đã kéo hồn ta trãi dài trên sóng nước êm đềm của một vùng đất tuyệt vời và đầy thơ mộng…Thơ, nhạc đã tạo nên một vùng biển Hạ Long dịu dàng, lãng mạn và đầy hình tượng êm đềm, thi vị…như phảng phất còn nghe đâu đây một cuộc tình vừa thoáng bay qua!
    LCD

    Reply
  10. Nguyên Lương

    Anh Dzũng,
    Lời bàn của Anh chí lý lắm. Đâu phải chỉ có mấy cô tên Thủy mới nhận nước cho bọn mình ướt nhẹp. Có nhiều cô, mình nhìn thấy đã hồn bay phách lạc nên có chết cũng đành những lúc như thế. Mà cũng nhờ những giây phút đó mình tung hứng, mê man và thơ tuôn ra không ngăn được. Bây giờ yên ấm rối, cũng có cái thú bình yên của nó, nhưng đố anh làm được những câu thơ như thế. Thơ chợt đến, em chợt đi, chỉ có mấy giòng thơ là ở lại với đời cho ta ngâm nga mãi về sau.
    Thùy Dương là cháu gái của Bảo Yến, Nhã Phương. Không điêu luyện như bà hai bà Cô nhưng có nhiều người thích cái nhẹ nhàng phơn phớt của cô ca sĩ Quảng Trị quê Anh này. Thùy Dương ốm như cây sậy trước gió. Tiếng hát của cô như tiếng thông reo, càng nghe càng phê và ước gì mình là ngọn gió biển rì rào.
    Hẹn gặp cuối tuần này để nghe anh đệm đàn và hát nhạc Trịnh.
    NL

    Reply
    1. Huỳnh ngọc Tín

      “chỉ biết rằng giọng ca đã kéo hồn ta trãi dài trên sóng nước êm đềm của một vùng đất tuyệt vời và đầy thơ mộng…Thơ, nhạc đã tạo nên một vùng biển Hạ Long dịu dàng, lãng mạn và đầy hình tượng êm đềm, thi vị…như phảng phất còn nghe đâu đây một cuộc tình vừa thoáng bay qua!”(LCD)

      “Thơ chợt đến, em chợt đi, chỉ có mấy giòng thơ là ở lại với đời cho ta ngâm nga mãi về sau”(NL)

      Hay lắm!Không còn gì để nói thêm nữa.Bài thơ của anh đã làm cho Cô giáo Nguyễn thị Tiết rưng rưng, bồi hồi nhớ lại chuyện của ngày xưa

      “Hồi đó “gà trống” cũng dễ thương, cũng khéo nịnh đầm như ANH trong bài thơ này vậy, rất nồng nàn tha thiết.
      …………………………………………………….
      Nhất là được ngắm cảnh vịnh vào khoảnh khắc hoàng hôn khi nhìn những vạc nắng chiều màu hồng vàng nhạt in trên nền trời lãng đãng bóng mây và vào đêm khi ánh trăng soi trên mặt nước long lanh, nhấp nháy chẳng khác nào đôi mắt của Em đang tình tứ trao cho Anh cái nhìn triều mến yêu thương, làm mát lòng Anh biết bao.
      Anh NL đã mang tình đan xem vào tả cảnh đẹp vịnh Hạ Long trong bài thơ làm cho phong cảnh vịnh Hạ Long càng thêm thi vị.Được thả tầm mắt, thả hồn giữa mênh mông của đất trời bên người mình yêu thương và “Giữa trời nước dưới mây, trên sóng”,giữa “Giữa trùng dương mọc lên trăm đảo nhỏ”(Nguyentiet)

      Bộ ba Nguyên Lương-Võ Tá Hân-Thùy Dương đã cho ta thưởng thức một bài thơ nhạc tuyệt vời giữa cảnh trời trăng biển nước mênh mông đầy thơ mộng.

      Reply
      1. Nguyên Lương

        Có thế chứ, bây giờ anh với RB mới yên tâm là Chú cũng đồng tình với bọn anh. Cô Giáo đọc bài thơ, nhớ hòn trống mái hôn nhau nên dâng tràn cảm xúc. Không ngờ nhờ bài thơ này mà ta biết thêm một chút đời tư cô giáo. Thế Chú có thể tưởng tượng ra cái lý do tại sao hai người đì chơi HL, đến cái cảnh này thì gà mái đòi chọi gà trống. Anh tin là gà mái thấy cái cảnh này đòi đóng lại y chang, gà trống mắc cỡ trước thanh thiên bạch nhật và đám bạn quậy nên không dám. Thế là cuộc chiến nổ ra. Gà trống nhượng bộ, gà mái thắng vì được chìu. Bỡi thế nên cô nghe bản nhạc, đọc bài thơ, cô hồi tưởng dến chàng chồng: “hồi đó dễ thương, cũng khéo nịnh đầm”
        Nghe cô giáo nói mà anh cũng mủi lòng. Thế nào có ngày, có người sẽ bù cho cố gíáo đấy. Chú có tin thế không?
        NL

        Reply
        1. nguyentiet

          Anh Nguyên Lương quơi! Đọc comment của anh em tức cười quá chịu hổng nẫu đây nì! 😆 😆 😆 😆 😆 😆 😆

          Reply
          1. Nguyên Lương

            Mục đích của anh Lương là chọc cho em cô giáo của anh cười vui mà. Nhớ là mai có đi dạy đừng tủm tỉm cười trước đám học trò, bọn nhỏ sẽ hỏi nhau: what is wrong with her?
            Thôi cười tiếp đi nghen. Đời mấy thuở được vui phải không. Cứ tiết tục.
            NL

  11. R Xưa

    HẠ LONG XA

    đêm Hạ Long nhớ một người em nhỏ
    một lần thăm ăm ắp dấu thiên thu
    biển núi kề nhau sương khói âm u
    loang loáng tình xưa ai lấy mất rồi

    bửa đó ta mở lòng ra trẩy hội
    màu trùng dương đẩy mơ ước lên khơi
    giữa đất trời thủ thỉ một lần thôi
    sóng dữ hiền khô quay lưng mắc cỡ

    xanh xanh quá nên thắm lòng xuân nữ
    cô em môi cười rạng rỡ tinh anh
    cô em tóc thề nuôi giấc mùa xuân
    tình đi lạc nên tay chân luống cuống

    ta đã đến nao lòng em thơ dại
    màu trang tân tròn trịa tuổi hai mươi
    mắt ngọc long lanh biên biếc mây trời
    có thương không mà áo mỏng thẹn thùa

    muốn ước hẹn sợ chờ lâu già cỗi
    lấy gì đây xí xóa nợ ngàn sau
    vốn liếng thơ ngây mai mốt qua cầu
    lời chưa ngõ đã thấy đau chấp chới

    đêm Hạ Long đôi mắt em sâu thẳm
    nhìn nhau thôi đã buôn buốt xa xăm
    nắng mưa về ái ngại nỗi trăm năm
    tình chưa khai sinh vội vàng kết thúc

    sóng và nước và em thôi từ giã
    cũng đành xa khi nắng quái chiều hôm
    một con thuyền rời đảo buổi hoàng hôn
    đêm Hạ Long trăng úa rụng vô hồn

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Cảm ơn R Xưa đã có bài họa rất dễ thương. Đọc kỹ bài thơ họa thấy vui vui, giống như ai cù lét mình, và có nhiều chỗ rất đúng với cảnh thật, nhất là cái cảnh:
      “Có thương không mà áo mỏng thẹn thùa”
      Qủa là hôm đó Bích Thủy mặc chiếc áo rất mỏng “see through” nên thấy lồ lộ đồi núi chập chùng sau lớp vài thưa. Nhưng cô không một chút thẹn thùng. Chỉ có mình hơi đỏ mặt khi nhìn. Bỡi thế nên tác gỉa ực cả nửa thùng bia mà không thấy say, không hiểu tại sao. Bây giờ nghĩ lại có lẽ hôm đó mình say cái khác nên hơi men chẳng thấm thía gì. Mà cũng lạ thật, nếu uống rượu một mình dễ say lắm, còn uống rượu trong trí tưởng tượng, hay khi uống mà nhìn ai đó, khó say vô cùng. Mà sao R Xưa có vẻ rành với trải nghiệm này qúa vậy. Bộ cũng có dịp thấy đồi núi nhấp nhô Hạ Long rồi sao, hả? Dám khai ra không?
      NL

      Reply
  12. Ngô Tín

    Võ tá Hân lúc nào phổ nhạc cũng đều mang âm hưởng Huế dân ca . Nhưng với riêng ca khúc này anh phổ rất đạt vì với âm hưởng dân ca và với lời thơ rất hợp . Nghe như mênh mông trên sóng nước vịnh Hạ Long . Một ca khúc gợi nhớ hình ảnh quê hương sâu lắng nhẹ nhàng . Chúc mừng Nguyên Lương và câu chuyện thật trên sóng nước Vịnh Hạ Long của thầy Lương .
    Ngô Tín

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Nhạc sĩ Tín rất tinh mắt, thông tai. Tín cũng rất gần với VTH gần đây nên hiểu anh Hân hơn. Với VTH, điệu dân ca ngũ cung mang âm hưởng Huế là sở trường của anh, vì Chị Châu, vợ anh con gái họ Ưng, rất thích điệu ca này. Đa số anh phổ thơ có âm hưởng của Huế Xưa, của Huế cung đình, và hình như nó thấm vào tim óc anh.
      Bài này nghe như có tiếng sóng lướt nhẹ nhàng, nên có chút Huế vào đấy tưởng như ta đang chèo thuyền trên sông Hương chứ không phải trên biển Hạ Long. Cảm ơn Nhạc Sĩ đã cảm nhận nghen.
      NL

      Reply
  13. Tạ chí Thân

    Qua Cali là lọt ổ phục kích của Tạ Chí Thân rồi. Nhưng sao không “giết” mà để hắn đi về bình an. Hay là đợi có dịp bọn này xuống Ft Lauterdale chơi thì nhử họ Tạ qúa đó rồi mình cho hắn “chìm xuồng tại bến” luôn.
    NL
    Anh Nguyên Lương ơi! Cỡ Dũ Thanh thì phải xếp hàng 5 người trở lên… chịu thua thì đi ra để TCT tiếp người kế tiếp. Cũng muốn qua Fla hầu rượu với lão Quang ốm lắm, chỉ sợ nửa chừng phải ẳm lên giường nôn oẹ thì anh em mình nhậu dzí ai???

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Thân ơi,
      Vũ Thanh thích làm thơ say, uống rượu bàu đá dưới trăng… hắn mơ màng thế nhưng đã tự thú trước bình minh là không được bao nhiêu. Lần sau, khoảng Thanksgiving năm nay, rảnh thì qua Florida chơi nhà Thanh, bọn mình gặp nhau, nâng chén cho vui. Thanh không uống được nhiều thì hắn hát hay đọc thơ cho hai ta uống cũng được.
      Sao lâu qúa không thấy thả chữ nào lên HX vậy. Đang chờ đây. Có dịp qua Cali mình sẽ tìm đến thăm họ Tạ đấy nghen.
      NL

      Reply
  14. minhkien

    Chào anh Nguyên Lương! Đã có lần em nghe bài hát này, em không sành về âm nhạc nhưng cảm nhận cái âm điệu ngọt ngào em rất thích. Đặc biệt ca từ của bài hát đưa ta về với nỗi niềm tâm sự đắm say nhưng ẩn chứa một nỗi buồn u ẩn. Và một điều bất ngờ hôm nay em được nghe lại bài hát và hiểu thêm hơn khi được nghe tác giả kể về hoàn cảnh sáng tác trên trang nhà HX. Chưa một lần em được đến Vịnh Hạ Long nhưng đọc bài thơ em như được đứng trước cái mênh mông sóng nước, đất trời, hòn Trống mái tình tứ. Bởi bài thơ có cái say đắm của tình yêu, có chút phảng phất nỗi buồn u uẩn:
    Mênh mông qúa như tình em vô tận
    Xa bến bờ, em hỡi! ta về đâu?
    Làn tóc xõa che ấm chiều sương lạnh
    Đôi môi hồng em khẽ nói: yêu thôi!
    Trước cái mênh mông của nước, của trời anh cũng cảm nhận cái mênh mông, vô tận của tình em. Cái vô tận của một mối tình chẳng biết đi về đâu. Và như chấp nhận, như quên đi cái vô định đó em khẽ nói “yêu thôi”. Họ như quên đi tất cả, quên đi cái thế giới hữu hình để chìm đắm trong cái vô hình của tình cảm:
    Giữa trời nước dưới mây, trên sóng
    Vui hôm nay đâu cần biết ngày mai
    Giữa trùng dương mọc lên trăm đảo nhỏ
    Giữa đời anh, em đã đến không hay
    Em đã đến, đã mang lại cho anh những niềm vui mà cuộc đời anh không có được. Cái mệt mỏi của cuộc đời được tác giả liên tưởng đến cánh chim hải âu ngày đêm sải cánh giữa mênh mông sóng nước mà không có chỗ dừng chân:
    Chim hải âu bay ngày đêm mỏi cánh
    Anh giang hồ về qụi gối bên em
    Tay tha thiết vuốt trôi đời mệt nhọc
    Nụ cười tươi như cánh cửa nhà quen
    Anh cũng thế! anh như quỵ gối bên em như tìm đến sự bình yên hiếm có. Bởi đối với anh em là dòng nước trong trẻo, ngọt ngào, mát mẻ- nước trên triền núi:
    Em là nước từ rừng cao triền núi
    Mát lòng anh ngụp lặng đáy sông sâu
    Chảy ra biển mặn trôi giòng nước mắt
    Như giọt tình ta chia sớt cho nhau
    Dòng nước em sẽ cuốn đi những đắng cay, đau khổ của cuộc đời anh. Cuộc đời là vậy!

    Reply
  15. minhkien

    Cuộc đời là vậy! Có lúc ta tưởng chừng như ngã quỵ vì mệt mỏi vì những đắng cay, vì những khao khát đến cháy lòng thì chỉ một chút thôi, một sự chia sẻ thôi như làm cho ta được sống lại và ngụp chìm trong đam mê, hạnh phúc! và chỉ có em mới có thể làm được điều đó, mới có thể là dòng nước làm dịu mát cuộc đời anh.
    Bài thơ như là một lời tình tự, lời biết ơn say đắm về một tình yêu vô định. Chúc mừng anh NL đã viết nên bài thơ để trở thành ca từ của một bản tình ca sâu lắng

    Reply
      1. Nguyên Lương

        Chú Tín đáng ghét lắm nha. Vào tận đây rồi mà không nói với anh lấy nửa lời. Ở trên RB nói là chờ xem Chú nói gì chứ hắn không dám quyết. Hay là đang loay hoay tìm ý thơ để họa đây. Nếy thế thì anh ráng chờ. Nói trước, bài này khó họa, vì trong đó có qúa nhiều hình ảnh thật và cảm giác thật. Chú phải đợi hôm nào tữ mình làm một chuyến du hành với cô chân dài nào đó như anh, để lấy cảm giác mạnh, rồi viết.
        Anh đang chờ xem đây.
        NL

        Reply
    1. nguyentiet

      Hay lắm Minh Kiên ơi!”Có lúc ta tưởng chừng như ngã quỵ vì mệt mỏi vì những đắng cay, vì những khao khát đến cháy lòng thì chỉ một chút thôi, một sự chia sẻ thôi như làm cho ta được sống lại và ngụp chìm trong đam mê, hạnh phúc! và chỉ có em mới có thể làm được điều đó, mới có thể là dòng nước làm dịu mát cuộc đời anh.” . Cảm nhận của em đã làm nổi bậc ý thơ này trong bài thơ.

      Reply
    2. Nguyên Lương

      Minh Kiên, cô em gái Sông Lam,
      Biết thế nào MK cũng đầy lai láng với bài thơ của anh mà. Lúc nào anh cũng thích những cái com sâu sắc của MK. Ai viết bài thơ, có người khác đọc được ý sâu lắng của mình thì mình thích lắm. Thơ của anh không viết được nhiều, đa số là tức cảnh sinh tình, viết để kỷ niệm những giây phút ấy. Như bài này, nếu lần đó không viết ra thì có đâu 20 năm sau nghe lại vẫn còn đâu đấy tiếng sóng vỗ mạn thuyền, và hình ảnh người con gái bốc lửa, xõa tóc, khêu gợi giữa trời biển mênh mông. Khi nào MK có dịp về Sông Lam thăm quê, dành chút thì giờ ra HL chơi. Nhớ đi vào mùa trăng tròn. Những buổi chiều gió nhẹ, nắng trong. Đi thuyền ra Vịnh với ai đó sẽ thấy tình cảm dâng lên dạt dào.
      Người như MK có dịp chắc sẽ không ngăn được nguồn thơ tuôn ra. Rồi MK sẽ hiểu hơn cho anh tại sao: “Giữa trùng dương lô nhô trăm đảo nhỏ. Giữa đời anh em đến tự bao giờ”. Có vô tình không khi mình nói thế. Những hợp rồi tan trên đời này chỉ để cho ta chút kỷ niệm đẹp, khó quên. Những kỷ niệm đó là hương sắc của đời ban cho mình, cho nhau.
      Cảm ơn MK đã tưởng tượng cảnh chèo thuyền trên Vịng HL cùng anh.
      NL

      Reply
  16. nguyen ngoc tho

    “…Thuyền ơi thuyền đưa ta về Cẩm Phả
    Quê em nghèo nhưng tình em mông mênh…”

    Ồ ! Hai câu thơ hình ảnh quá , tình tứ quá…
    Tình em thì đầy tràn “mông mênh” xanh như vịnh Hạ Long ngát bốn mùa trăng và lòng anh thì cũng xanh đang say_Say như những “hòn” động nhấp nhô, mờ sương bay, gió vi vu trên sóng vỗ vô bờ…
    _“Thuyền ơi thuyền” hãy lướt… từ từ, nhè nhẹ cho hồn ta “nhặt” lại dấu xưa ? (cừ)

    Nghe bản nhac, lồng vàolời thơ tựa hồ vuốt ve,mơn trớn _ Đan xuyên qua tiếng hát Thùy Dương nghe như ru ngủ, thầm thì mời gọi”tình xưa” hong nắng quay tròn ,cuốn trôi…
    Xuất xứ bài thơ thì tình huống chẳng đặng đừng…”bị động”_Kẻ “hạnh phúc nồng môi” ,người thì “cô đơn trước cảnh” …cũng gợi tình lâng lâng…
    Tác giả thật nhạy cảm và thông minh đáo để đã “chủ động” lái ý thơ sang tình mình… yêu vợ, yêu quê hương và gởi trao bằng ẩn ngữ “L…tặng Thủy” thật độc, lém lỉnh vẹn cả đôi đường , vẹn cả “muôn trùng”…nhớ thương?_Bái phục !

    Bài thơ rất chân thành, cảm xúc lắng sâu thật hay ,anh Nguyên Lương ơi !Chúc Anh sớm sớm về thả“ thuyền” ra vịnh…”chơi rong” Anh nhé !

    Reply
  17. nguyen ngoc tho

    Nói nhỏ… dzới Anh Lương :
    Em mừng là hôm ấy (20 năm trước), Thủy đã không “sắm” cho Anh một em “chân dài váy lụa mỏng đong đưa” , nên bây giờ cả nhà HX cùng tàn dzân “thít” dzăn gừng mới thưởng thức được một bản thơ_ nhạc hay đở đời dà Anh lại được bà “Quiện nhà”…iu lại càng iu Anh hơn ?

    Còn níu hôm ấy , Thủy sắm “một em” …như Thủy thì chắc “thực đè lấy mộng” rầu , đầu óc đâu mà “thơ dzới thẩn” dà cũng hổng biết chiện dzì sẽ “nổ bung”…Anh đây ? (cừ)

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Ngọc Thơ thật là khôi hài, hóm hỉnh. Anh rất thích cái tính biết cù lét người ta này của Chú và anh đã áp dụng lần nào cũng hiệu quả hết. Đúng như Thơ nói, nếu lần đó mà Anh có một cô chân dài khác đi cùng thì chắc anh không thấy núi xa, chỉ thấy đồi gần. Và trước mắt lúc nào cũng chỉ thấy hình ảnh đôi gà chọi “hôn nhau” như chuyện của Nguyễn Tiết kể, thì có đâu được bài thơ này. Qủa thật, nghĩ lại hôm đó thấy HL rất diễm tình. Phần vì mình bị cô đơn, phần thì bị kích thích, phần thì có chút hơi men… tất cả nhảy múa trong đầu nên ý thơ cứ tuôn ra, không viết liền xuống, nhưng như đã thuộc nằm lòng. Nghĩ lại cái cảm giác có một không hai trong đời, vui lắm. Về sau có lần kể chuyện cũ rồi đợc thơ mới viết cho vợ nghe:
      “Lẫn trong mất mác còn đây khối tình
      Bao năm rượu uống một mình
      Hôm nay ta uống tử sinh cùng người”
      Nghe đến đây, bao nhiều tội lỗi qúa khứ của anh được nàng xí xóa hết. Thế mới biết sức mạnh của thơ nhạc khủng khiếp thật. Và bọn mình, những anh chàng hay thơ thẩn, có gì cứ nói thật ra hết sẽ được khoan hồng và còn được thưởng nữa đấy. Thử xem rồi biết.
      Chúc vui nghen Ngọc Thơ.
      NL

      Reply
  18. phanthanhcuong

    Chào anh Nguyên Lương
    Em nghe đi nghe lại mấy lần và đã tải về USB của mình. Nghe xong bản nhạc này PTC phát hiện hạnh phúc nơi anh: anh có tri âm, nhạc sĩ Võ Tá Hân, nếu không đồng cảm,chia sẻ, hiểu anh, anh Võ Tá Hân không viết bài hát hay này.
    Tiếng hát khả ái, truyền cảm Thùy Dương đã đưa PTC đến với Hạ Long lần đầu.
    Thơ hay, nhạc, ca hay.Anh hạnh phúc , may mắn lắm, ước gì em được như anh, có người tri âm như vậy.
    Cảm ơn tất cả, cảm ơn anh.

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Cương này,
      Thơ của Cương đã bao lần anh đọc lên thấy sướng rêm người. Bỡi cứ ngóng hoài trên HX chờ đọc thơ của Cương đấy. Rất nhiều người làm thơ hay và hạp với mọi người. Riêng anh giọng thơ của Cương làm anh bị mê hoậc. Nó có cái gì đó cứ làm mình nhớ hoài. Một vài chữ dùng thật độc đáo trong bài thơ là đủ cho mình ngâm nga nó suốt.
      Anh không làm được thơ hay như Cương, có lẽ vì cách dùng ngôn ngữ mình còn thô qúa. Phải đợi khi nào mọi thứ nó “dâng lên tận não” thì lúc đó viết ra dễ dàng. Thơ cần nhạc, mà nhạc cũng cần thơ. Bây giờ trên HX có rất nhiều người có cả hai. Chơi gần và thân thiết với mấy nhân tài này, cả hai cùng chắp cánh cho nhau bay. Ở đời mình cần lắm những “đôi bạn chân tình” đó.
      Anh tin là Cương ở Saigon có bao nhiêu bạn bè để bù khú cùng nhau phải không. Nhũng con người có máu văn nghệ rất dễ gần. Anh chưa bao giờ gặp một người có máu văn nghệ mà không xáp lại gần được.
      Anh nghĩ, khi gặp nhau anh sẽ mến Cương liền. Cương chắc cùng thế hệ với Ngô Tín hay nhỏ hơn?
      NL

      Reply
      1. phanthanhcuong

        Anh Nguyên Lương kính mến
        Em có quen với vài nhạc sĩ, nếu họ phổ nhạc thơ mình, em ngại là họ viết cho người chứ không phải cho thơ, cho thơ mới là tri âm anh ạ. Biết đâu một ngày đẹp trời nào đó, em nghe ai đó hát thơ mình là em vui rồi, có thể cách nửa vòng trái đất. (Bạn em còn núp trong mây ). Có khi mình qua đời mới có tri âm anh ạ.
        Nhưng thôi, thơ em không có nhạc, có người đọc như anh nói ( cũng có thể gọi là tri âm), vậy hạnh phúc rồi, cần gì nhân vật trong thơ đến ôm mình.
        Em chỉ biết anh Ngô Tín trên HX,có lẽ anh lớn hơn em.
        Những lời anh khuyên em luôn ghi nhớ.
        Anh khỏe nhé

        Reply
  19. onggiadeua

    bà ơi! bửa nào mình đi vịnh Hạ Long thử coi có ai uống nửa thùng bia mà không say ?

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Ông già mà đi với Bà gìa, bà đâu cho ông uống nhiều mà ông say. Có bà bên cạnh ông gìa đâu cần rượu. Chỉ cần nhìn hòn trống mãi chọi nhau rồi đóng lại kịch bản đó như cô giáo Tiết đã làm thì ông say bí tỉ càn khôn. Thử đi rồi về cho biết nghen Ông Gìa Dễ Yêu, í quên Dễ Ưa.
      NL

      Reply
      1. NXĐ

        Chu cha chen toat mồ hôi hột giờ mới vào được đây mà com mọt câu
        Vịnh HL trong tho Nguyên Lương là vài nét chấm phá của bức tranh thủy mặc nhưng bức tranh lại đẹp hơn cảnh thực bởi hình ảnh ấy đã được chiếu rọi qua tâm hồn thi sĩ nó trở nên lung linh huyền ảo hơn
        Thơ hay nhạc dặt dìu giọng hát như ru hồn khiến người thưởng thức như đi vào mộng ảo… rung rinh mãi không thôi
        Chúc mừng NL nghen

        Reply
        1. Nguyên Lương

          Anh Đóa,
          Chỉ một lần đến đó mà nhớ đời. Bây giờ có trở lại chắc không còn cảm giác đó nữa. Bỡi câu nói: “Không bao giờ ta tắm được hai lần trên một giòng sông” là đây. Anh em mình trời cho có cái tính dễ xúc cảm nên nó đến là ghi lại liền. Thời gian, mọi sự sẽ thay đổi, nhưng cảm giác ngày đó thì còn nguyên trong kỷ niệm. Anh cững đã từng như thế mà.
          Chúc anh vui với bạn hữu trong đó. Em và Dzũng vẫn gặp nhau đều.
          NL

          Reply
  20. Đặng Danh

    Thấy cặp đôi đóng phim mà lại uống bia làm sao chịu nỗi theo tôi NL nên ngồi xếp bằng thở sâu và dài để ngộ chân lý của tình yêu

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Đặng Danh,
      Ngộ sao nổi mà ngộ. Cũng ráng hít thật sâu, ráng thở thật đều và nhắm mắt lại mà sao đầu óc nó cứ bị khuôn mặt và mái tóc ấy lờn vờn trước mắt. Có cố gắng cũng vô ích thôi. Rượu cũng không gỉai quyết được thì nói gì hít với thở. Chắc ĐD cũng đã có trải qua cảm giác này nên có kinh nghiệm phải không?
      NL

      Reply
  21. Xuan Thi

    Hi anh Nguyên Lương . Hôm qua nói chuyện qua phone .điện thọai vang quá nên không nghe rõ . Đã nghe bài hát Đêm trăng trên vịnh Hạ Long
    Bài hát này mà nghe trên sông Hương mới thấy hợp vì nhạc có âm hưởng Huế mang mác trong đó . Người đẹp trong thơ được anh diễn tả quá tuyệt vời , chắc ở ngòai đẹp lắm . Gái Hà Nội chân dài nhất định phải đẹp để nhà thơ tuôn trào những vầng thơ ca ngợi . Một ca khú phổ thơ tuyệt vời .
    Xuân Thi

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Xuân Thi,
      Đúng như thế đó Xuân Thi. Có lần mình về Huế một mình, cũng đi thuyền trên sông Hương, cũng muốn có chút cảm gíac như lần ở HL nhưng con gái Huế hiền quá, nên không ghi lại được gì.
      Sáng nay đọc truyện ngắn của bạn cười đau cả ruột. Có thư cho bạn rồi. Nhớ những gì mình nhắn trong thư nghen. Rất mong được gặp mặt.
      NL

      Reply
  22. Văn Sỹ

    Vịnh Hạ Long là 1 thắng cảnh của thế giới vậy mà chỉ có 1 bài hát này được viết về Hạ Long, so với cả ngàn bài viết về Huế, Sài Gòn, Hà Nội, Nha Trang. 1 thiếu sót rất lớn.

    Bạn đã đến thăm vịnh Hạ Long bao giờ chưa? Giữa khung cảnh hùng vĩ, đẹp như bức tranh tuyệt tác của Thượng Đế, bạn sẽ thấy lòng mình chơi vơi, con người mình nhỏ bé, quên hết tất cả những người chung quanh. Trong bài thơ này, tác giả tạm quên cảnh hùng vĩ của thiên nhiên mà nhìn thấy trước mắt 1 tác phẩm đẹp khác của thượng đế, đó là cô gái Hạ Long, “Em là nước, là mây trời biển lớn Là nắng chiều trên sóng gợn hình mây”, 100 hải đảo cũng không bằng đảo trước mắt, có phải không?

    Bởi vậy chép bài thơ này tặng nàng Trần Bích Thủy, nàng không mừng sao được, vì tên tuổi của nàng được ghép vào bản nhạc bất hủ, cùng lên ngai với Hoàng Thị Ngọ trong bài “ngày xưa hoàng thị” của Phạm Duy. Đem bài “Nha Trang ngày về” mà tặng Thủy thì chỉ được cái chu môi.

    Dẫu sao thì cũng cám ơn tác giả Nguyễn Lương và nhạc sĩ Tá Hân đã cho chúng ta 1 tuyệt tác; kỳ sao mà tôi đến Hạ Long chơi, chắc chắn tôi sẽ có nàng Hạ Long bên cạnh để quên đi cảnh trời mây non nước.

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Văn Sỹ,
      Đúng như bạn nói, chưa nghe ai đó viết về thắng cảnh kỳ quang đẹp thế giới này. Phạm Duy phải ngủ trên bờ cát Nha Trang bao đêm mới có Nha Trang Ngày Về. Vũ Thanh phải đau đớn xót xa khi nhớ về đôi mắt người xưa mới viết nên Qui Nhơn Đôi Mắt Người Xưa. Mình chỉ một lần ghé chơi Hạ Long, tức cảnh sinh tình nên viết về đêm trăng hôm ấy. Cô Thủy trong bài thơ giờ đã yên bề gia thất. Anh đại gia Long đã vào Saigon từ năm 95 và đã qua đời hơn 10 năm nay. Vật đổi sao dời. Bao nhiêu chuyện đã xảy ra trong đời mình giờ chỉ còn là kỷ niệm, kỷ niệm thật xa.
      Cảm ơn Văn Sỹ. Bạn ở đâu vậy. Lần đầu thấy tên trên HX phải không?
      NL

      Reply
      1. Văn Sỹ

        Trên những tuyến đường du lịch Nha Trang, xe vừa đến Nha Trang là du khách sẽ được nghe bài Nha Trang của Minh Kỳ, “Nha Trang là miền quê hương cát trắng, Có những đêm nghe vọng lại. Ầm ầm tiếng sóng xa đưa.” bạn sẽ cảm thấy ra sao, khi đến Hạ Long được nghe bản “Đêm Trăng Hạ Long” của thi sĩ Nguyên Lương, 1 bài thơ nhạc hay lại còn có lịch sử tình tiết hấp dẫn.

        Nàng Hạ Long của Sỹ, không ai xa lạ chính là Diễm Tươi đó.

        Reply
        1. Nguyên Lương

          Ủa, Văn Sỹ vào đây hồi nào mà mình không biết. Nghe giọng văn thấy ngờ ngợ mà không dám nhận ra là hàng xóm của nhau. Hẹn gặp cuối tuần với cha Quân nghen. Anh em mình mà khen nhau thế này kỳ qúa. Nhưng dù sao cũng cảm ơn hai bạn. Từ ngày có thêm Sỹ-Tươi là bạn, mình, anh Dzũng, Thành, Nghĩa, Tân đều thấy rất vui.
          NL

          Reply
  23. Thuỷ Vương

    Chào thầy Nguyên Lương !
    Em là Thuỷ nhưng là Thuỷ Vương ! Cũng sinh ra ở miền quê nghèo :
    Thuyền ơi thuyền đưa ta về Cẩm Phả
    Quê em nghèo nhưng tình em mênh mông
    Cảm ơn Thầy đã để lại cho quê em một bài thơ hay và rất tình với một hoàn cảnh đặc biệt ! Bất cứ ai đã nghe nó rồi không thể không ước được như Thầy và riêng em ước được là cô Thuỷ của hơn 20 năm xưa … Hạ Long hy vọng sẽ được đón Thầy trở lại !
    TV

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.