Tác giả: Lãng Phong
Ngẩng đầu đón ánh trăng tan
Trăng rơi nhè nhẹ miên man thu về…
Thả hồn trong ánh trăng mê,
Trăng mơ êm dịu bốn bề lặng thinh.
Trăng hữu tình, khách hữu tình
Bên trăng có kẻ tái sinh linh hồn…
Bên trăng kẻ ấy trường tồn,
Hóa cơn gió thoảng chờn vờn say trăng.
——{jcomments on}
Trăng hữu tình ,khách hữu tình
Bến trăng có kẻ tái sinh linh hồn
Bên trăng kẻ ấy trường tồn
Hóa cơn gió thoảng chờn vờn say trăng…..
Đọc mấy câu lòng cũng muốn say theo trăng rồi,hay quá Lãng Phong à!
Hi, chắc Lãng Phong viết bài này khi đang “say” trăng đó chị Kim Loan ^^
Bên trăng kẻ ấy trường tồn
Hóa cơn gió thoảng chờn vờn say trăng
kiểu ni là “xỉn”trăng rầu !he..he..
Xỉn trăng hổng đẹp bằng xỉn rịu 😛
Meocon thấy xỉn trăng dễ thương hơn-xỉn rụ-eo ui SỢ!Dzậy chéc Naicon hay xỉn rụ lém hả?
Chắc là say trăng thui mà ^^
Thả hồn trong ánh trăng mê,
Trăng mơ êm dịu bốn bề lặng thinh.
Trăng hữu tình, khách hữu tình
Bên trăng có kẻ tái sinh linh hồn…
Bên trăng kẻ ấy trường tồn,
Hóa cơn gió thoảng chờn vờn say trăng.
Say trăng dễ thương quá!
Hihi thanks Quốc Tuyên đã động viên ^^
Xin góp ý với Say trăng:
Trăng tròn trăng khuyết trăng lại tan
Mê hớp ngụm trăng sợ trăng tàn
Mà sao ta cứ say trăng mãi
Mỗi độ trăng về lại miên man
Hay quá bạn ơi, chắc cũng muốn say trăng như Lãng Phong rồi 😉
Say trăng chứ đâu có say người đâu mà sợ .
Uhm, trăng chỉ là trăng thôi ^^
Trăng vô tình , khách hữu tình
Vẫn say như buổi khai sinh nguyệt về
Trời cao vằng vặc cung mê
Một bầu rượu đậm câu thề lãng quên
Hay quá, trăng và tửu đều khiến ta say…
Meocon thấy Trăng cứ đi theo Meocon quài! hì..hì.. thành thử Meocon cũng bị say trăng luôn hà!
Òh, hồi nhỏ chắc ai cũng có cảm giác đó hết mà, ta đi trăng cũng đi cùng theo ta … 🙂
Trăng say .. đeo đuổi Meocon…đóa!
Mây đừng dọa bạn Meocon chứ 😛
Lãng Phong làm thơ về trăng hay quá .
Hi, cảm ơn Thu Thủy đã động viên Lãng Phong 🙄
Không biết nói gì với bài say trăng này vì đọc xong đã thấy chơi vơi ngây ngất giống như người đã chạm được trăng đã hòa cùng trăng để cho ra một con người khác .
Bên trăng có kẻ tái sinh linh hồn…
Bên trăng có kẻ trường tồn
Hóa cơn gió thoảng chờn vờn say trăng .
Trong tất cả các cơn say chỉ có say trăng là đáng yêu nhất phải không Lãng Phong