Tác giả: Trần Viết Dũng
Thành phố em chẳng có muồng vàng
Chắc không hay mùa Thu đang tới
Thời gian xa chẳng làm rêu mái ngói
Chim sẻ xưa xây tổ trú hiên người
Thành phố em rợp bóng xà cừ
Xanh mơn mởn bốn mùa liên tiếp
Em duyên dáng, lung linh, xinh đẹp
Tự khen mình như thế để mà …kiêu
Thành phố em làm khổ những người yêu
(Những con đường dìu nhau cứ vòng ra biển)
Dễ gặp người quen, kéo nụ cười ngang miệng
Vồn vã chào như thể lúc xa quê
Thành phố em mùa Thu trước anh qua
Như mắc phải bùa mê từ dạo ấy
Là con gái, em kiêu kỳ vậy đấy
Anh vẫn mong về thăm thành phố của em
Trần Viết Dũng