Tác giả: Nhà giáo Đặng Nguyễn
Tháng mười đã về tự bao giờ, chút lãng đãng, bàng bạc sương thu nơi đây cũng sắp đi qua…
Mùa thu Tây Nguyên, luôn phủ dày những cơn mưa, lúc ồ ạt, lúc lâm thâm. Sắc thu mờ nhạt nên thu đến, rồi đi cũng tĩnh lặng. Nếu ai đó, cố lắng lòng mình lại, cũng chỉ nghe được “Tiếng thu” của Lưu Trọng Lư vang lên trong khoảnh khắc đất trời đẹp nhất rồi lại tan đần theo tiếng gõ nhịp của mưa rơi. Bởi nơi đây không có âm thanh ” Lá khô kêu xào xạc ” vì phố núi còn dầm mình ướt đẫm, với không gian xám xịt và hồn người có lẽ cũng vàng vọt theo từng đám lá tả tơi rơi! Lá thu chưa kịp lượn lờ trong gió, chưa kịp vàng khô đã vội buông tay, kéo theo những chiếc lá non xanh khờ khạo, run rẩy cuốn theo dòng nước … Chút lãng mạn của mùa thu nơi này cũng mất theo !
Tôi không dệt mơ như nhà thơ Nhược Thu “Đổi lá thu vàng lấy nhớ mong” vì lá ở đây nhiều quá! Đổi lá, lấy nhớ chắc sẽ thêm nặng lòng !… Nói vậy thôi, chứ khg phải nỗi nhớ nào cũng nặng lòng. Đôi khi có những nỗi nhớ ta khg kiếm tìm vẫn hiện diện, còn mang thêm cho ta niềm hạnh phúc. Và hạnh phúc của tôi cũng đến từ đấy… Từ những chiếc bánh dẻo tôi thường thấy bày bán trên phố mỗi mùa thu về. Bánh đã gợi lại cho tôi bao nhiêu là nỗi nhớ!..
Tôi nhớ chiếc bánh tuổi thơ, mẹ đã làm. Bánh của một thời chưa có đủ phương tiện nấu nướng như hôm nay. Mẹ nhọc nhằn, thổi hồng bếp than trong ngày mưa ẩm ướt, nên lẫn trong hương bánh, có cả mùi khói bếp và giọt mồ hôi cần mẫn của mẹ tôi.
Chiếc bánh dẻo ngọt ngào, mang nhiều hương vị riêng ấy đã tan chảy, ngấm vào ký ức tôi, trở thành một loại bánh mùa thu đặc biệt. Tôi mãi nhớ!
Giờ đây, bếp xưa khg còn, mẹ tôi cũng chẳng đủ sức để nhen nhúm ngọn lửa yêu thương ấy nữa. Thương mẹ ! Thương cả đóm than hồng mùa thu xưa cũ!..
Thu này sắp đi qua. Tuy lặng lẽ, thu cũng kịp để lại những dấu ấn tốt đẹp, đáng nhớ cho bao trẻ thơ phố núi…một đêm trăng thu rước đèn, múa lân tưng bừng như ngày hội.Với tôi, mỗi mùa thu qua, tôi luôn giữ lại cho mình một chút niềm vui riêng… nhẫm lại câu hát cũ của “Trường Sa” cùng với người bạn già của mình.
” Gọi mùa thu lãng quên vào tiếng mưa rơi êm đềm. Trời còn mưa ướt thêm cho dài ngày tháng khg tên..”
Tháng 10/2023
Đặng Nguyễn