Tác giả: Phạm Công Thiện
Đêm tối nào ru mái tóc em
Mộng gì lạ thế quá êm đềm
Em nằm thở nhẹ như bươm bướm
Hai má thơm hồng lại nóng thêm
Anh ngủ dịu hiền trong giấc mơ
Rồi em vờ ngủ rất thờ ơ
Chờ khuya em khẽ bàn tay mộng
Choàng nhẹ vai anh bao phím tơ
Anh vụt cười to động đóa hồng
Dịu dàng em rắc giữa hương nồng
Anh chồi chỗm dậy như sư tử
Vồ chụp bướm ngàn lúc rạng đông
Buổi tiễn em đi tận cửa ga
Anh bước theo em sư tử già
Dặn dò em nhớ về bên nớ
Đừng để bướm bay lộn mái nhà
Bướm bay rồi thú dữ ở đâu
Hồn anh gầm thét dưới con tầu
Trở về ngủ muộn trên lầu vắng
Bỗng thấy em về trong đêm sâu
Tuyết trắng bây giờ không thấy bay
Mùa đông đi nhẹ dưới chân giày
Anh nằm mớ tưởng em về lại
Đặt nhẹ mây trời trên cánh tay
Con bướm xoay mòng bay đi đâu
Mùa đông ôm nhau trên thang cầu
Em ngồi anh hát cười vang xóm
Bồ câu đập cánh bên kia lầu
Một con trăng lạ đậu trên đầu
Anh hôn em buồn như cô dâu
Tối xưa hai đứa ôm nhau ngủ
Một kẻ đắm tàu nơi sông sâu.
Phạm Công Thiện
Thơ Phạm Công Thiện
Nhạc Lê Khắc Thanh Hoài
Trình bày Nam Khánh