Em có từng thương nhớ tháng giêng
Thả lá tương tư xuống môi hiền
Thả xuân xanh qua mùa mê hoặc
Thả tình tôi lạc dấu chim quyên.
Tóc em thơm một rừng mai trắng
Chiều vàng nghiêng cánh nhớ mùa xưa
Hôn lên bờ vai em thắp nắng
Ngọt ngào hương cốm lá ngày mưa.
Cỏ xanh mướt trải bao đồng bãi
Để áo em hồng dáng lụa thơm
Ngày xuân nghe tiếng ai gỏ cửa
Lại ngỡ em về bên kia sông.
Tháng giêng còn cả mùa trăng cũ
Chập chờn mắt đóm đợi sao khuya.
Tình xuân chưa hết mùa hoa nở
Mà trái tương tư rụng bao giờ?
{jcomments on}
NAB viết đạt cả kỷ thuật và hồn thơ… ngôn ngữ và cấu tứ… Chúc vui
Cám ơn TT Hieu Thao nhiều về lời comment. Viết để cho vui và trả nợ niềm đam mê thơ thời niên thiếu. Chúc vui và có nhiều sáng tác hay.
Rụng trái tương tư
Cớ vì sao mộng mị tháng giêng
Từ khi tao ngộ dáng mơ huyền
Em cứ ngự trong tôi mê hoặc
Mơ mộng nào tiếng hót chim quyên
Ngẩn ngơ mộng tít tầng mây trắng
Thảng thốt bồi hồi mộng ái xưa
Em mang mùa xuân trời rực nắng
Sẽ qua rồi u ám tháng ngày mưa
Những đóa hoa xuân đời chớm nở
Dịu dàng ngây ngất tỏa hương thơm
Mong mỏi lòng ai mau mở cửa
Đợi chờ con sáo bước sang sông
Mơ mãi là mơ ngày xưa cũ
Vẫn hoài lặng lẽ ánh sao khuya
Hoa mộng tình nồng sao chẳng nở
Mà sầu rơi rụng trái tương tư
Rất vui với bài thơ họa đầy cảm xúc của Lamhồng. Xin được chép về lưu giữ để sau có việc cần đọc cho vui.
Đầu năm mà tương tư là cả năm sẽ tương tư đó anh Nguyễn An Bình ơi 😆
Bài thơ rất hay và dễ thương chi lạ!
Cám ơn chị Quốc Tuyên luôn khuyến khích thơ NAB. Mong có dịp một chuyên ra Trung hội ngộ một lần với các bạn Hương Xưa.
Bài Tương Tư Tháng Giêng của Nguyễn An Bình ,thể loại truyền thống mới nhìn tưởng củ kỷ ,tầm thường .Đọc kỷ mới thấy là bài thơ hay,Tác giả thả ngôn ngữ như sợi tơ vương vấn trong nỗi hoài niệm :
Em có từng thương nhớ tháng giêng
Thả lá tương tư xuống môi hiền
Thả xuân xanh qua mùa mê hoặc
Thả tình tôi lạc dấu chim quyên.
(Tương Tư Tháng Giêng- NAB)
Chim Quyên làm cho độc giả nhớ mùa hè …khi đọc Kiều ” Dưới trăng quyên đã gọi hè “.Nhà thơ Nguyễn An Bình gợi nhớ tuổi 20 tình yêu rập rình cùng trái tim thổn thức và cứ thế Tác giả gợi lại kỷ niệm xưa để thời gian đứng lại.Dù tất cả đã là ký vãng và Mùa xuân đã tạo cho anh niềm hy vọng :
Ngày xuân nghe tiếng ai gỏ cửa
Lại ngỡ em về bên kia sông.
Ngôn ngữ thơ thỏ thẻ mềm mại như thảm cỏ mùa xuân với những sương óng ánh .Nghệ thuật thả chữ nhịp phách đều đặn như NIỆM KHÚC Tình yêu trong trẻo vậy .Cuối cùng Tác giả khá điêu luyện trong kết bài :
Tháng giêng còn cả mùa trăng cũ
Chập chờn mắt đóm đợi sao khuya.
Tình xuân chưa hết mùa hoa nở
Mà trái tương tư rụng bao giờ?
(Tương Tư Tháng Giêng- Nguyễn An Bình )
NH cũng xin mượn tứ thơ của cố lão thi nhân Hàn Mạc Tử :
Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ
(Những giọt lệ – Hàn Mạc Tử )
…
Cám ơn rất nhiều lời động viên của bạn Quốc Hùng. Làm thơ lại khi đã về hưu là một niềm vui về những hoài niệm xưa không đạt được cho đở buồn thooibajn ơi. Chúc vui nhiều.
Bài thơ hay quá! Mới đọc khổ thơ đầu là thích ngay thơ tràn đầy cảm xúc ngọt ngào tháng giêng…casm ơn Nguyễn An Bình!
Cám ơn Tran Kim Loan rất nhiều về lời động viên. Viết ít nhưng được khuyến khích là vui lắm rồi. Hi hi
Bài thơ dịu dàng dễ thương làm …ng ta yêu tháng giêng quá đi thôi !
Bài thơ thật đẹp, đưa người đọc vào một tháng giêng tuyệt diệu và mê hoặc bằng cảm xúc nồng nàn.
“Tháng giêng còn cả mùa trăng cũ
Chập chờn mắt đóm đợi sao khuya.
Tình xuân chưa hết mùa hoa nở
Mà trái tương tư rụng bao giờ?”