Không phải vô tình trời đổ cơn mưa
Khi đám mây đen trĩu nước
Và em nỗi buồn mỏng mảnh
Thành giọt rơi…!!!
Không phải vô cớ biển chồm mình để sóng
Cho tiếng thở dài nghe mùi muối mặn …
Nắng đã vô tình bỏ quên
Những cánh buồm ra khơi …gió chướng!
Đêm ủ gì trong chiếc vó
Cất mẻ lưới tháng 10 tìm cuộc hẹn
Bàn chân năm tháng cũ
Về đâu ? mờ mịt giấc mơ phai…
Câu chuyện tháng 10 cựa mình bật thức
Em cầm ngày độ lượng ủ lời yêu thương
Mưa ướp nỗi buồn đồng dạng
Em không còn gì cho mình
Ngoài những tháng 10 đã lên rêu ?!{jcomments on}
Không phải vô tình trời đổ cơn mưa
Khi đám mây đen trĩu nước
Và em nỗi buồn mỏng mảnh
Thành giọt rơi…AP
Tháng 10 gợi nhớ điều gì? Mà bỗng buồn vậy em gái!? Bài thơ dễ thương & hay lăzm Anh Phương! Chúc vui đừng buồn….nữa nha!
Chị Kim Loan ơi ai chẳng có gì để nhớ…?!
Kí ức mãi luôn là một hành trang cho một đời người
Chúc anh chị nhiều súc khoẻ !
Đồng ý với TRANKIMLOAN , bài thơ dễ thương , hay lắm.
Bài thơ đẹp lắm chị AP! đẹp như tháng 10, đẹp như mưa mùa thu. Qui nhơn mấy hôm nay thỉnh thoảng có những cơn mưa – nhưng không xối xả mà cũng không nhẹ nhàng – như một cảm xúc khó hiểu:
“Không phải vô tình trời đổ cơn mưa
Khi đám mây đen trĩu nước
Và em nỗi buồn mỏng mảnh
Thành giọt rơi…!!!” (AP)
Và cơn mưa tháng 10 đã cuốn trôi mọi thứ ưu phiền. Em thật sự cảm nhận cái không khí của mùa gió chướng qua mấy câu thơ của chị, sao nghe tâm hồn mình nghiêng ngã, xao động quá chừng:
“Không phải vô cớ biển chồm mình để sóng
Cho tiếng thở dài nghe mùi muối mặn …
Nắng đã vô tình bỏ quên
Những cánh buồm ra khơi …gió chướng!” (AP)
“Chuyện tháng 10” của AP dễ thương chi lạ! dễ thương như tháng 10, nắng cũng đã dịu mà mưa cũng không ngột ngạt, chỉ có chút gió mùa thu đi qua để lòng vấn vương một ai đó, để lòng trống trải chỉ dành riêng cho một nỗi cô đơn:
“Đêm ủ gì trong chiếc vó
Cất mẻ lưới tháng 10 tìm cuộc hẹn
Bàn chân năm tháng cũ
Về đâu ? mờ mịt giấc mơ phai…” (AP)
Em thích “ Chuyện tháng 10” của chị, em cũng thích luôn cái tháng 10 của trời đất, tháng mà em cứ thích vào quán café quen thuộc nào đó để thấy mình gần nhau hơn, để thấy lòng mình bỗng dưng bao dung và độ lượng, tháng mà mình muốn quên hết mọi thứ phiền muộn chỉ muốn yêu thương và được yêu thương:
“Câu chuyện tháng 10 cựa mình bật thức
Em cầm ngày độ lượng ủ lời yêu thương
Mưa ướp nỗi buồn đồng dạng
Em không còn gì cho mình
Ngoài những tháng 10 đã lên rêu ?!” (AP)
Chị AP tặng em bài này nha! vì em sinh tháng 10 nè…hi hi hi!!!
Hay lắm. Chúc chị vui.
” cứ thích vào quán café quen thuộc nào đó để thấy mình gần nhau hơn, để thấy lòng mình bỗng dưng bao dung và độ lượng, tháng mà mình muốn quên hết mọi thứ phiền muộn chỉ muốn yêu thương và được yêu thương:
“Câu chuyện tháng 10 cựa mình bật thức
Em cầm ngày độ lượng ủ lời yêu thương
Mưa ướp nỗi buồn đồng dạng
Em không còn gì cho mình
Ngoài những tháng 10 đã lên rêu ?!” (AP)”( Kim Đức)
Ui Kim Đức viết hay quá!
Có những nỗi buồn không biết vì đâu.
Tháng 10 mưa em vẫn ngồi đếm giọt
Mênh mang…mênh mang
Rất sẵn sàng tặng cho Kim Đức.
Cảm ơn KĐ đã thích bài thơ !
Kim Đức viết hay quá cho anh Tín ké với!
Eo ơi! Chuyện Tháng 10 đẹp tựa sông thơ! Chị Anh Phương viết hay và dễ thương ghê nơi!
“Không phải vô tình trời đổ cơn mưa
Khi đám mây đen trĩu nước
Và em nỗi buồn mỏng mảnh
Thành giọt rơi…!!!” AP
Thích ơi là thích!
Chào Mộng Vân !
Không gì sung sướng bằng những dòng chữ của mình được thích – Rất cảm ơn Mộng Vân ! Chúc vui !
Chưa đến tháng 10…chỉ nhớ rêu thôi mà đã mang buồn rồi nhỉ !Ý hay và thơ lạ,cảm ơn AP.
Tháng 10 mả đả xanh rêu …dể thương chi lạ
Cảm ơn Mộng Cầm đã chia sẻ . Chúc vui !
Nỗi đợi bao giờ cũng đến trước….?
Cảm ơn anh Bạch Xuân Lộc nha !
Thơ Anh Phương thường phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới thấm cái tình thầm ẩn trong từng con chữ. Lối thơ tự do đã thả cho cảm xúc mặc sức vẫy vùng.Mình thấy AP rất thành công khi sử dụng thể thơ tự do.
CT xin chia sẻ đôi dòng nhé :
Tháng mười thả từng cơn mưa
Sao lòng người hóa sóng
biển mãi mặn nồng
dù cánh buồm không nắng
yêu trong độ lượng
ngại chi tình xanh rêu
Cổ Tích ơi ! Cũng có khi:
Sóng với biển mà lòng chưa hoá sóng
Nên đôi khi vẫn thấp thỏm một xô bờ
Cảm ơn Cổ Tích đã chia sẻ những câu thơ rất hay .
Xin sửa lại Sống với biển mà lòng chưa hoá sóng
Chào chị Anh Phương,
Đối với MMT, đọc một bài thơ hay như được uống ly trà, ly càfé đậm chất mà chút “ngót ngót” cứ còn đọng lại mãi.
Câu “Chuyện Tháng 10” được chị viết lại, tự do mà thi vị. Những hình ảnh đẹp đan xen trong “câu chuyện” làm người đọc nhớ mãi:
“Đêm ủ gì trong chiếc vó
Cất mẻ lưới tháng 10 tìm cuộc hẹn
Bàn chân năm tháng cũ
Về đâu? Mờ mịt giấc mơ phai…”
Có thể nói đó là những hình ảnh đẹp & độc đáo vô cùng. Cũng chính là điều luôn khiến ta cứ đọc đi đọc lại nhiều lần, để nghe tiếp “câu chuyện tháng 10″…
“Câu chuyện tháng 10 cựa mình bật thức
Em cầm ngày độ lượng ủ lời yêu thương
Mưa ướp nỗi buồn đồng dạng
Em không còn gì cho mình
Ngoài những tháng 10 đã lên rêu?!”
Cái kết chóng vánh, với chút hụt hẫng trong thực tại, ôm ghì những luyến lưu về dĩ vãng đã xanh rêu… không khiến người đọc khỏi ngỡ ngàng, cứ như… còn điều gì tiếc nuối!
“Câu chuyện”… hay!
Mong chị viết đều, cho độc giả, cho MMT được đọc thường xuyên hơn, chị nhé!
MMT
Mộc Miên Thảo đã khai thác đến tận cùng của vỉa tầng cảm xúc làm Chị ” khong khiến đọc khỏi ngỡ ngàng ,cứ như ……MMT ” như MMT đã mời chị ” ly cà phe đậm chất mà chút ” ngót ngót ” ” cứ đọng lại mãi MMT” trong lời cảm nhận của Mộc Miên Thảo ….
Chúc vui !
“Chuyện tháng 10” của AP dễ thương chi lạ! dễ thương như tháng 10, nắng cũng đã dịu mà mưa cũng không ngột ngạt, chỉ có chút gió mùa thu đi qua để lòng vấn vương một ai đó, để lòng trống trải chỉ dành riêng cho một nỗi cô đơn:
“Đêm ủ gì trong chiếc vó
Cất mẻ lưới tháng 10 tìm cuộc hẹn
Bàn chân năm tháng cũ
Về đâu ? mờ mịt giấc mơ phai…” (AP)
Anh Phương ơi, xin mượn lời bình của Kim Đức về bài thơ CHUYỆN THÁNG MƯỜI, thích bài thơ và lời bình của Kim Đức chi lạ!
Cảm ơn QT !chính những lời” còm ” của QT – KĐ và mọi người đã làm cho bài thơ dễ thương hơn đó .
Đêm ủ gì trong chiếc vó
Cất mẻ lưới tháng 10 tìm cuộc hẹn
Bàn chân năm tháng cũ
Về đâu ? mờ mịt giấc mơ phai…
Câu chuyện tháng 10 cựa mình bật thức
Em cầm ngày độ lượng ủ lời yêu thương
Mưa ướp nỗi buồn đồng dạng
Em không còn gì cho mình
Ngoài những tháng 10 đã lên rêu?!
Ngôn ngữ thơ đẹp, độc đáo và đầy cảm xúc.
Chào Phan Mạnh Thu !
” ngôn ngữ thơ đẹp , độc đáo và đầy cảm xúc “
Cảm ơn lời chia sẻ dành ưu ái cho bài thơ AP . Chúc vui !
Tháng mười Quy Nhơn có chút mưa, chợ đến,chợt đi. có cảm giác như đang cà phê Sài Gòn. Những câu thơ được ủ đúng ngày tuôn ra thật đậm, lâng lâng như men…Đọc xong có cảm giác như vừa đang nhấm nháp môt ly cà phê đen pha thêm chút rượi Rhum nồng nàn. Câu thơ như những sợi tơ mong manh mà cột chặt. ước gì cái cảm giác ấy làm ta phiêu diêu dài hơn nữa. những chữ nghĩa góc cạnh không che hết cái nữ tính đáng yêu…Hình như trời sắp mưa nữa rồi. Mưa có ướp nổi nỗi buồn đồng dạng còn trơ mãi kia không…?.?
Chào duy pham !
Lần đầu tiên được biết duy pham và những lời ” còm ” rất sâu…
” những câu thơ được ủ đúng ngày tuôn ra thật đậm , lang lâng như men…” duy pham nói hay quá !
Rất cảm ơn duy pham . Mong được đọc những lời sẻ chia của duy pham.
Tháng 10 gợi nhớ điều chi ấp ủ
Để lời thơ ray rức dấu yêu thương?
” tháng 10 gợi nhớ điều chi ấp ủ
Để lời thơ ray rức dấu yêu thương ? “MC
Chỉ là thơ thôi mờ …!!!
Chúc bạn xinh đẹp mãi !
Không phải vô cớ biển chồm mình để sóng
Cho tiếng thở dài nghe mùi muối mặn …
Nắng đã vô tình bỏ quên
Những cánh buồm ra khơi …gió chướng!
Bài thơ quá hay, cứ thế len vào trong mọi ngõ ngách của trái tim người đọc…
Cảm ơn Thu Thuỷ đã chia sẻ bài thơ . Chúc vui !
Đêm ủ gì trong chiếc vó
Cất mẻ lưới tháng mười tìm cuộc hẹn …( AP )
Bài thơ với những câu thơ hay như thế , xa xăm mà lãng mạn , hình tượng thật đẹp trong ” Chuyện tháng 10 ” . Chúc mừng Anh Phương !
Được những người làm thơ hay như anh khen thật là vinh hạnh . Cảm ơn anh đã đọc và khen !
Tháng mười nhớ nhớ quên quên
Bão xa quẹt gió rót trên đọt tình
Gai chiều neo bước chân mình
Vỡ hoàng hôn nhạt bóng hình xa xăm