Xin hân hạnh viết bài này ,Nó không phải là một bài bình luận thơ, cũng không phải là bài giới thiệu nặng cân về tác phẩm và tác giả thơ Nguyễn Bính (NB) ,mà bài viết… Chỉ là một nỗi niềm yêu thương, tôi muốn nhớ lại thế thôi.
Ngày đó tôi có môt người yêu, anh ta yêu thơ NB, và lúc nào đến với tôi cũng đem thơ NB ra đọc để tỏ tình với tôi. Thật lạ kỳ anh yêu thơ NB như hơi thở anh …Có lẽ đó cũng là một tình yêu đẹp mà tôi chưa bao giờ quên trong đời. Dù chồng tôi có muốn tẩy não tôi cũng không được, tôi tỉ dụ như vậy… vì nó đã thuộc về những gì cuả tôi.
Nhớ những ngày quen nhau anh thường đọc bài thơ này cho tôi nghe:
Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi ?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân ?
Nào đâu cái áo tứ thân ?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen ?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh
Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi ?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân ?
Nào đâu cái áo tứ thân ?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen ?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh
Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
.(CHÂN QUÊ-NB)
Và cái ưu thế anh biết hát,.Tiếng hát anh rất ấm đậm đà , nên hay hát cho tôi nghe, ngâm thơ cho tôi thưởng thức thơ NB, và tôi đã yêu anh trong thời gian đó. Yêu rất mực…yêu chân thành. và có thể nói tình yêu đó với tôi vô cùng da diết…một thời.
Chính lẽ đó nên tôi đặc biệt cảm tình thơ NB, sau thơ HMT.
Thơ NB như ăn vào da thịt máu huyết tôi, mỗi khi anh xướng lên: bằng hơi thờ cuả tiếng hát thì thầm:
Sáng trăng sáng cả vườn chè
Sáng trăng sáng cả vườn chè
Một gian nhà nhỏ
Ði về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa này
Bỏ công kinh sử
Từ ngày lấy tôi
Kẻo không rồi chúng bạn cười
Rằng tôi nhan sắc
Cho người say sưa
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa :
Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng.
Một quan là sáu trăm đồng
Chắt chiu tháng tháng
Cho chồng đi thi
Chồng tôi cỡi ngựa vinh quy
Hai bên có lính hầu đi dẹp đường
Tôi ra đứng tận góc làng
Chồng tôi xuống ngựa
Cả làng ra xem
Ðêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng giải lên trên vườn chè.
(Trăng Sáng Vườn Chè -NB)
Rồi anh tối ngày cứ đọc bài thơ này cho tôi nghe, và thỉnh thoảng hát lên tận kề miệng tôi,Tôi cứ đánh yêu anh, và nói:
“Thôi đủ rồi mà” hát hoài mệt quá!
Rồi anh tối ngày cứ đọc bài thơ này cho tôi nghe, và thỉnh thoảng hát lên tận kề miệng tôi,Tôi cứ đánh yêu anh, và nói:
“Thôi đủ rồi mà” hát hoài mệt quá!
Vẫn chưa đủ ,anh lại cứ mê đọc mãi bài này mà tôi cứ cười hoài. .
Dạo đó tôi còn trinh trắng và thơ ngây. Tuy năm đó tôi đã lên 17 tuổi.
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ…
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ…
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ…
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ…
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,
Mà cô thường xức, chẳng bay xa,
Chẳng làm ngây ngất người qua lại,
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua….
Nhiều lúc nghe nhiều tôi lại giả đò giận và nói : “-Giỏi thì làm riêng môt bài cuả mình đi lấy thơ người ta đọc hoài ,thấy ghét quá hà…”
Mà cô thường xức, chẳng bay xa,
Chẳng làm ngây ngất người qua lại,
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua….
Nhiều lúc nghe nhiều tôi lại giả đò giận và nói : “-Giỏi thì làm riêng môt bài cuả mình đi lấy thơ người ta đọc hoài ,thấy ghét quá hà…”
Anh mỉm cười không nói và không chiụ thua vẫn cứ ê a đọc. Thiệt ra người ta nói đúng,” đừng nghe những gì con gái nói là chỗ đó“!.Tôi cũng thích anh đọc đó chứ ,mà làm bộ nói thế thôi. Đôi khi đứng im thì tôi lại nhéo đau. Và bảo
: -Anh đọc cho hết em nghe đi,em nói thế nhưng thích mà .
Anh vui mừng khi tôi thích, anh giọng ngân lên: buồn bã mà dễ thương…
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào, trong giấc mơ.
Anh vui mừng khi tôi thích, anh giọng ngân lên: buồn bã mà dễ thương…
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào, trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghiã là ghen quá đấy thôi
Thế là yêu quá mất rồi
Và nghiã là cô là tất cả
Cô là tất cả cuả riêng tôi
(Bài thơ: Ghen -Nguyễn Bính)
Anh lại nưả vui nưả buồn đọc bài này nưã, để ghẹo và tỏ tình với tôi .Vì anh cũng rất
Anh lại nưả vui nưả buồn đọc bài này nưã, để ghẹo và tỏ tình với tôi .Vì anh cũng rất
nếu như ngày đó tôi xa anh
Ai đem rắc bướm lên hoa
Rắc bèo xuống giếng rắc ta vào nàng
Ai đem nhuộm lá cho vàng
Nhuộm đời cho bạc cho nàng phụ ta (Thơ NB)
Nhà anh thì ở xa tôi. Cách nhau một cái huyện anh làm công việc KS nông nghiệp một nông trường, và vô tình một ngày anh đã gặp tôi và biết tôi, tối ngày cứ thẩn thờ bên tôi và đọc thơ. Nhưng tôi bảo:
-Nhà anh không ở gần em mà?
Anh cười, một nụ cười rất hồn nhiên:
-Anh tưởng tượng gần thôi…Thì anh ra ở nhà chú em, nhìn em sang bên nhà cách một hàng rào thì cũng như cách một giậu mồng tơi thôi .
-Anh tưởng tượng gần thôi…Thì anh ra ở nhà chú em, nhìn em sang bên nhà cách một hàng rào thì cũng như cách một giậu mồng tơi thôi .
Anh trả lơi thế , và rồi bài này là anh đọc nhiều nhất:
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng…
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi ! Bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi…
Tại sao không thấy nàng cười,
Khi hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên…
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: “Hay tôi yêu nàng?”
(Trích Cô Hàng Xóm-Nguyễn Bính)
Và tôi nhớ có một năm đó, tết ÂL ngày 28 mà anh vẫn chưa vềnhà, cứ loay hoay trang hoàng cảnh tết trong nhà chú tôi và nhà tôi .Nào hoa vạn thọ, hoa cúc, hoa mai, hoa thượt dượt… hoa lan anh, hoa mồng gà…Mặc dù tôi không mượn, rồi đọc thơ để ghẹo tôi bài này:
XUÂN VỀ-Nguyễn Bính
Đã thấy xuân về với gió đông
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong
Và tôi nhớ có một năm đó, tết ÂL ngày 28 mà anh vẫn chưa vềnhà, cứ loay hoay trang hoàng cảnh tết trong nhà chú tôi và nhà tôi .Nào hoa vạn thọ, hoa cúc, hoa mai, hoa thượt dượt… hoa lan anh, hoa mồng gà…Mặc dù tôi không mượn, rồi đọc thơ để ghẹo tôi bài này:
XUÂN VỀ-Nguyễn Bính
Đã thấy xuân về với gió đông
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong
Từng đàn con trẻ chạy xum xoe
Mưa tạnh trời quang nắng mới hoe
Lá nõn nhành non ai tráng bạc
Gió về từng trận gió bay đi
Thong thả nhân gian nghỉ việc đồng
Lúa thì con gái mượt như nhung
Đầy vườn hoa bưởi, hoa cam rụng
Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng
… Và “chuyện tình tôi và chàng” cũng dở dang…Sau lần chót năm đó, anh sưả soạn ăn tết cho nhà tôi nhưng anh lại đổi đi xa, rồi anh ghen với một người con trai khác… nên chúng tôi đành xa cách….
Mãi đến sau này, mặc cho ván đã đóng thuyền, nhưng xuyên suốt cuộc đời tôi, khi tôi lấy chồng trong Nam và về lại quê vẫn thỉnh thoảng nhớ chàng và không quên được thơ NB, một người yêu ,thưở 17 hay đọc thơ NB cho tôi nghe …
Ngay cả hôm nay biết bao nhà thơ ra đời, cách viết cách tân kỷ thuật đổi mới, tôi vẫn thích vẫn quyến luyến những vần thơ khác … Song thơ NB mãi mãi là những vần thơ nhẹ nhàng,trong sáng mà sâu thẳm, chân phương và tinh hoa một cách đáng yêu. Mãi gợi cảm, luôn đọng lại trong lòng tôi một thưở xa xưa, và thấy mình sống trong nó …
Phụ lục:
{jcomments on}
SS còn nhớ hồi đó TT Hiếu Thảo rất thích mang giỏ ra dậu “rào” hái lá Mồng Tơi cho Má nấu canh, sẵn tiện hái ít chùm “trái” để làm mực tím “mồng Tơi” viết thư tình
Hoa lá quanh người lác đác rơi
Cuối vườn đeo giỏ hái mồng tơi
Mồng tơi ứa đỏ đôi tay nõn
Cô bé nhìn tay nhí nhảnh cười(Hái Mồng Tơi; NB)
Nhưng bất ngờ có chàng hàng xóm rẻ dậu nhìn sang nên nàng chạy vô nhà trốn biệt..bỏ lại cả giỏ Mồng Tơi bên dậu..vậy là chàng có cớ để sang nhà nàng..
Cách vườn tiếng gọi khẽ đưa sang
Rẽ lá cô em trốn vội vàng
Quên giỏ mồng tơi bên giậu vắng
Tôi đem nhặt lấy gởi đưa nàng(HMT; NB)
Thế là chàng đã làm quen được với nàng..và họ yêu nhau..nhờ cái giỏ Mồng Tơi bỏ quên ấy..
Nhớ có lần hẹn hò..chàng thì nóng lòng mong đợi. Còn nàng thì nhẩn nha với cơi trầu của Ngoại “học ăn trầu để làm người lớn đó mà”
Láng giềng đã đỏ đèn đâu
Chờ em ăn dập miếng giầu em sang
Đôi ta cùng ở một làng
Cùng chung một ngõ vội vàng chi anh
Em nghe họ nói mong manh
Hình như họ biết chúng mình với nhau.
Ai làm cả gió đắt cau,
Mấy hôm sương muối cho trầu đổ non.(Chờ nhau; NB)
Ngày ấy..chàng chỉ biết yêu..yêu và yêu thôi
Yêu yêu yêu mãi thế này!
Tôi như một kẻ sa lầy trong yêu
Cao bao nhiêu thấp bấy nhiêu
Một hai ba bốn năm chiều rồi… thôi
Nơi này chán vạn hoa tươi
Để yên tôi hái đừng mời tôi lên
Một đi làm nở hoa sen
Một cười làm rụng hàng nghìn hoa mai
Hương thơm như thể hoa nhài
Những môi tô đậm làm phai hoa đào
Nõn nà như thể hoa cau
Thân hình yểu điệu ra màu hoa lan
Ai yêu như tôi yêu nàng
Họp nhau lại, họp thành làng cho xinh
Chung nhau dựng một trường đình
Thờ riêng một vị thần linh là Nàng.(Lòng yêu đương; NB)
Và rôi một ngày tình tan vỡ..nàng theo chồng.. Nhà chàng cách nhà chồng nàng chỉ một cánh đồng mà sao chàng lại cảm thấy xa xôi thế..
Từ ngày cô đi lấy chồng,
Gớm sao có một quãng đồng mà xa(Qua nhà; NB)
Đổi lại ngày nàng chưa lấy chồng thì..
Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa …
(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)(QN; NB)
Qua năm tháng cách xa, chàng trở lại ngôi nhà xưa có cô bé hay đeo giỏ hái Mồng Tơi bên dậu. Cảnh cũ còn đây mà dậu đã đổ, Mồng Tơi héo khô tự thuở nào..hỡi ơi!
Năm tháng ta vui chốn ngựa hồng
Cảnh xưa gò ngựa một chiều đông
Cây khô dậu đổ mồng tơi héo
Cô bé nhà bên đã có chồng (HMT; NB)
Và giờ đây ở bên kia Đại Dương nàng ngồi nhớ lại chuyện tình với chàng trai hay đọc thơ Nguyễn Bính nên viết bài NHÀ THƠ NGUYỄN BÍNH GỞI LẠI TRONG TIM TÔI…
Cảm Ơn Người Đẹp Đa Tài Nhé 😆 😆
SS mến hân hạnh được SS ghé thăm nhà sớm ,Nàng lại đem phong vị cuả cuả thơ NB thêm vào căn nhà cuả mình,Thảo rất thích những bài bạn mới đem vô và không ngờ SS lại thuộc thơ NB nhiều hơn cả HT . ,Thơ NB bình dân nhưng không quê muà.lại sắc sảo … Và trên đây Thảo chỉ nhớ những bài anh chàng đó đọc cho mình nghe,và không thể nhớ hết những bài khác hihih,Bây giờ mọi chuyện đã xa rồi nhưng thấy hay hay viết để nhớ một thời he he…
Chúc vui
SS siêu tầm trên mạng đó HT ơi. Nhưng nàng vui và thích là “sướng” rồi hi hi
Câu chuyện của chị Sông Song thật thú vị 😛
😛 Phan Mạnh Thu 😆
Hiếu Thảo thân mến, trong nền văn học hiện đại VN, có một nhà thơ được tất thảy công chúng, mọi tầng lớp xã hội, từ già tới trẻ, từ người ít học cho đến người nhiều chữ nghĩa đều yêu mến thơ của ông, đó là nhà thơ Nguyễn Bính. Nhưng những người đại diện cho nền văn học hiện đại VN không xếp ông vào số 1,2,3,4. vì cả đời ông chỉ làm thơ, không nắm giữ một chức vụ gì(vì họ nhìn vào cái cương vị nắm giữ hay mối quan hệ rộng mà xếp hạng, chứ không bằng tài năng), ông xếp sau các quan văn nghệ Tố Hữu, Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Cù Huy Cận…ông chỉ đưng làng nhàng với Tế Hanh, Thanh Tịnh,Hoàng Trung Thông….
Giờ ông đã đi xa nhưng sẽ rất cảm động khi biết kẻ hậu sinh còn biết đến ông và yêu mến thơ ông.
Thanks anh NHLN đã lên những điều ,Chuyện sắp xếp không cần mà tiếng thơ ảnh hưởng sâu rộng mới là điều đáng ngưỡng mộ,
Hơn nưã em cũng đọc nhiều tài liệu nói về tiếng thơ NB như cây đã thần cuả ổng mà anh ?…
Chúc anh vui ,em quen 7 người Bđ ở đây, trong nhà các vị đó điều có thơ NB hihih đúng như anh nói ,…
Tiếng thơ ổng cảm động, và sâu sắc, tứ thơ phong phú bật nhất nhì chứ ….
Bài viết thật tuyệt HT ơi! Chị cũng rất thích thơ NB, những câu thơ lục bát giản dị, tự nhiên mà rất hay, rất ấn tượng Chúc em vui khoẻ nhé
Đã rõ
Trang web này
Thanks chị CTC ,nói về NB biết giấy mực nào tả cho hết, và mấy chục năm nay nhiều đã nhiều người nói ,Em mến yêu ,tìm lại một mối tình đã thổi vô hồn em bằng thơ NB. cũng là để đánh thức dòng thơ tình tuyệt trác cuả NB. Người đó hiện ở Phù Cát… ngày tháng đó đã qua rồi.
Chúc chị vui .
Một người thích thơ, nhạc và một người biết đọc thơ, hát nhạc, gặp nhau, yêu nhau và nhớ nhau đến giờ là đúng rồi. Con trai đưá nào thời còn trẻ, tán gái, mà không có vài chiêu. Thơ NB rất thật thà, gần gũi mà thấm đến tận cùng xương tủy. Thơ nhà quê mà con gái thị thành đều thích, vì tất cả đều nói lên tấm lòng rất thật. Ngày xưa mình cũng yêu thơ, tối tối Cha mình thường ngâm mấy bài thơ của NB cho nghe. Cha mình cũng tên Nguyễn Bính, cũng sinh cùng thời. Có lần ông nói đùa với mình nhà thơ NB chính là ông. Mình tưởng thật vào trường khoe với đám bạn. Chúng nó cười lăn lộn. Mình mới biết người thơ mình thích, không phải là người sinh ra mình. Nhưng dù gì nhớ lại những năm tháng được nằm dưới trăng nghe Cha ngâm thơ cho nghe. Mình đã yêu thơ từ đó cho đến bây giờ.
Hiếu Thảo nói đúng: Thơ của NB đã nằm rất trang trọng trong thi đàn VN, nhưng quan trọng hơn là nó nằm rất sâu trong tâm khảm mọi người dân Việt.
Cảm ơn HT đã thành thật trải lòng mình trong bài viết này. Cô đã viết thay cho nhiều người yêu thơ NB.
NL
Recomment cho anh Lương sao chạy xa dưới kia,mong anh đọc cảm thông nhé
Thân mến,
TTHT
Người thơ như Hiếu Thảo yêu thơ Nguyễn Bính là đương nhiên, yêu người yêu thơ NB cũng là phải thôi. Nhưng có điều lạ là hai con người đang yêu lại có chung nguồn cảm xúc, nhưng chỉ vì ghen mà chia lìa lứa đôi thì tiếc quá. Thế thì uổng công ông NB làm bài thơ “Ghen” nhỉ, chúc bạn luôn được ghen vì ghen là hạnh phúc mà.
NKT đến với HT với lời comment luôn luôn làm mới mặc đủ chất tố vẫn luôn là anh ,thích đấy…
thật là hấp dẫn và ấn tượng câu “Thế thì uổng công ông NB làm bài thơ “Ghen” nhỉ, chúc bạn luôn được ghen vì ghen là hạnh phúc mà.
Đồng ý, nhưng ghen như NB thì khác, ghen ngoài đời là viên thuốc giết chết tình yêu….Nhưng qui cho cùng tất cả đều có số mệnh.Thảo vẫn vui,và hồn nhiên
Chúc anh vui
Thank anh Nl đã đọc bài viết HT và chia sẻ tâm tình, có lẽ cũng chính vì ảnh hưởng giọng cuả ông bố ngâm thơ NB, mà thổi vào lòng anh, nên anh đã có văn tài chăng?Tên đời này nhiều huyền bí lắm, chưa giải thích nổi đó anh Luơng. Thảo cũng rất là nhạy cảm, và trời cho mình chút “quà mọn” viết và cứ viết những gì minh yêu thích, mong các bạn nhớ thương cũng như HT đã yêu thơ thì không bỏ qua thơ NB.
Mình cũng rất yêu thích thơ NB, mộc mạc nhưng chân thành dễ đi vào lòng người . Ngày trước mình cũng được một người cho mượn một quyển sách nhưng ở trang đầu lại ghi mấy câu thơ sau :
“Tôi muốn em đừng nghĩ đến ai,
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ…
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.”
mình thuộc và thích từ đó…
“Song thơ NB mãi mãi là những vần thơ nhẹ nhàng,trong sáng mà sâu thẳm, chân phương và tinh hoa một cách đáng yêu. Mãi gợi cảm, luôn đọng lại trong lòng tôi một thưở xa xưa, và thấy mình sống trong nó …”(TTHT).
Cám ơn bạn đã nói hộ cho nhiều người trong đó có mình.Chỉ tiếc một điều vì ghen(yêu quá đó thôi) mà đôi bạn xa nhau nhưng có lẽ vì vậy mà TTHT mới yêu thơ NB và vẫn nhớ người xưa cho đến hôm nay?
Hi T mấy hôm nay BF hư nên nhớ Tiết lắm đó.
Thanks bạn đã đọc. đã trích đoạn chốt bài viết cuả HT và đồng cảm với mình rất nhiều mọi lẽ hihih.
Trời cho bấy nhiêu thì đành chiụ Tiết ơi .Nhưng mà thấy mối tình thi vị cũng hay hay. để viết về NB một cách mới đọc khác hơn , mình thổi vào hồn mình để viết .
Chúc vui nha xinh đẹp mãi
“Ngay cả hôm nay biết bao nhà thơ ra đời, cách viết cách tân kỸ thuật đổi mới, tôi vẫn thích vẫn quyến luyến những vần thơ khác … Song thơ NB mãi mãi là những vần thơ nhẹ nhàng, trong sáng mà sâu thẳm, chân phương và tinh hoa một cách đáng yêu. Mãi gợi cảm, luôn đọng lại trong lòng tôi một thưở xa xưa, và thấy mình sống trong nó …”
Mình cũng thích thơ Nguyễn Bính như HT, những vần thơ dù mộc mạc nhưng lại khắc sâu vào lòng người đọc. Nhất là bài Nhặt Nắng vì mình cũng có một câu chuyện khó quên bên bờ giếng. Thấy tiếc cho mình lẫn HT một mối tình thơ sớm vỡ tan.
Hi PMT chia sẻ , Mình có sao nói vậy, mỗi nhà thơ gieo vào lòng mình cảm nghĩ, tại mình đa cảm , riêng NB là như thế và chôn sâu một mối tình .
bạn cứ viết một tuỳ bút đó đi ,Thảo nghĩ rất thơ mộng đó, chúc MT vui nhiều xinh đẹp nưã
Chuyện kể qua như một giai thoại rất dễ mến, ấn tượng.
“Anh mỉm cười không nói và không chiụ thua vẫn cứ ê a đọc. Thiệt ra người ta nói đúng,” đừng nghe những gì con gái nói là chỗ đó”!.Tôi cũng thích anh đọc đó chứ ,mà làm bộ nói thế thôi. Đôi khi đứng im thì tôi lại nhéo đau. Và bảo
: -Anh đọc cho hết em nghe đi,em nói thế nhưng thích mà .
Anh vui mừng khi tôi thích, anh giọng ngân lên: buồn bã mà dễ thương…
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào, trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen….
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên. THơ-NB
Rất ngọt ngào, âm địệu kể cuả HT rất riêng , xin chúc mừng
Thân ái
QA mến máy hôm giờ bị hư nên sưả , buồn thiệt …
Cám ơn QA đã có lời comment như thấy được mạch máu HT lưu chuyển hĩ.
Có khi nào QA nhéo ai chưa?Dễ gì không có. comment trích đoạn độc đáo nha.Người sao thì gương phản chiếu đó. Đuà chút nghen
Chúc bạn an lành .
Thơ NB mộc mạc nên nhiều người thích,Vân cũng rất thích thơ NB.
Cám ơn bạn đọc và chia sẻ…
Chúc vui
Tiếng hát anh rất ấm đậm đà , nên hay hát cho tôi nghe, ngâm thơ cho tôi thưởng thức thơ NB, và tôi đã yêu anh trong thời gian đó. Yêu rất mực…yêu chân thành. và có thể nói tình yêu đó với tôi vô cùng da diết…một thời.
Chính lẽ đó nên tôi đặc biệt cảm tình thơ NB, sau thơ HMT.
Thơ NB như ăn vào da thịt máu huyết tôi, mỗi khi anh xướng lên: bằng hơi thờ cuả tiếng hát thì thầm…
Tình thơ đầu đời trong sáng và dễ thương quá, rứa là nhứt rùi Hiếu Thảo ui, được nghe những lời tỏ tình qua những bài thơ, giọng hát, quá tuyệt!
Mình cũng rất thích thơ Nguyễn Bính nhưng tự tìm đọc thui chứ đâu có được ai thì thầm bên tai… hihi
HI QT đọc lời comment cuả QT là phì cười bỡi người đẹp hay dối lòng …Chẳng những đọc cho nghe mà còn có cả những gì nưã tình tứ hơn đó chứ. Bài viết này Thảo muốn nói thiệt mà …
Chúc vui nha, Mấy hôm nay máy móc kiếm chuyện, nên vào chậm .sorry nha FB chiụ thua luôn .
Chúc QT vẫn xinh như những ngày mình nhìn thấy …
Những gì tình tứ hơn, là Thảo nói QT đó,chứ mình tới đó là hết cỡ rồi … cũng nhát hít hà .
” Song thơ NB mãi mãi là những vần thơ nhẹ nhàng, trong sáng và sâu thẳm, chân phương và thăng hoa một cách đáng yêu…Mãi gợi cảm, luôn đọng lại trong tôi một thuở xa xưa, và thấy mình sống trong nó…”
Chỉ mấy bài thơ của NB mà HT đã tâm sự, trang trải nỗi niềm cùng người bạn yêu thơ ông một cách tinh tế. Đọc xong cảm nhận thơ NB, qua dẫn chứng tình yêu thuở ấy đã làm cho thơ NB càng thăng hoa.Thơ NB bay bỗng, nói thay cho lớp trẻ vừa chớm yêu những tình cảm ngọt ngào, sâu lắng.Ngày ấy, quyển Thi Nhân Tiền Chiến của Hoài Thanh – Hoài Chân, tôi đọc say mê và những câu thơ nhẹ nhàng mà sâu thẳm của ông cũng được nhiều ban. và tôi trích dẫn gửi cho ai đó vơi lá thơ nồng nàn yêu thương…
Cảm ơn HT đã nói hộ giùm tôi qua đoạn văn trên.
Cái thành công cuả người viết, là viết cho mình mà ai cũng nghĩ hình như mình cũng có như thế một thời….
Là thành công “nho nhỏ rồi” anh MT. chúc bút lực thêm dào dạt anh nhé
Một cách yêu thơ Nguyễn Bính rất lãng mạn của HT:
“….Và cái ưu thế anh biết hát.Tiếng hát anh rất ấm đậm đà, nên hay hát cho tôi nghe, ngâm thơ cho tôi thưởng thức thơ NB, và tôi đã yêu anh trong thời gian đó. Yêu rất mực…yêu chân thành. và có thể nói tình yêu đó với tôi vô cùng da diết…một thời.
Chính lẽ đó nên tôi đặc biệt cảm tình thơ NB, sau thơ HMT” (HT)
Thơ NB là một sự hòa quyện giữa hồn NB với hồn quê hương hay rộng hơn nữa là hồn dân tộc cho nên người yêu HT đã để lại trong trái tim cô không những tình yêu mà còn là những vần thơ NB: “….Mãi gợi cảm, luôn đọng lại trong lòng tôi một thưở xa xưa, và thấy mình sống trong nó …” (HT)
Cám ơn HT đã trải lòng về một mối tình với :” một người yêu ,thưở 17 hay đọc thơ NB cho tôi nghe …” với những bài thơ trữ tình đầy cá tính của Nguyễn Bính. Chúc HT vui.
Thank KĐ đã đọc và cảm nhận .Người làm thơ tất có nhiều yếu tố để mến thương nhiều dòng thơ tri âm tri kỷ khác, viết cái riệng cuả mình để lại . Có các bạn đồng cảm ủng hộcách viết mình ai đó cũng giống mình thời 15 -17 là vui rồi.Chúc vui nha
Meocon cũng rất thích thơ Nguyễn Bính lắm Hiếu Thảo ơi!Nên chi đọc bài ni HT viết mình chợt nhớ ngày xưa..ơi là nhớ!Cám ơn HT đã gửi gấm tâm sự vào trong thơ NB thay ch nhiều người trong đó cũng có Meocon đấy nhé 😛 !hì hì…Chúc HT vui và iu đời quài nhen!
Mèo con ơi, mình nắm tâm lý bạn, vì nằm mơ nhiều tốinên viết đó,đuà tý nha…
Thơ NB ai chả thích phải không ?HT nhớ thơ NB thì ít mà nhớ người xưa thì nhiều huhu.
Chúc vui
Viết hay lắm đó, cố lên!Còn mối tình nào nhỏ hơn nữa không?
Sẽ viết đó anh Tín .Nhưng có cái thiệt có cái không, văn sĩ mà anh thông cảm ,đôi lúc thiệt hết ,đôi lúc nưả thiệt nưả hư cấu.Chúc anh vui, gặp nhiều may mắn nha
Ngày xưa mình cũng thích thơ Nguyễn Bình vì vị giáo sư Việt Văn giảng văn thơ quá hay, nhưng bây giờ đã quên gần hết .
Cảm ơn Hiếu Thảo nhắc nhở thơ Nguyễn Bính trong bài viết này!
Hi anh VNV được anh vào đọc chia sẻ là vui rồi ,thỉnh thoảng thử tập viết một vài tạp bút cho vui ,lấy mối tình có thật cuả mình đã qua.Mục đích giới thiệu ôn lại thơ NB và biểu cảm riêng cuả mình.Coi như hôm nay làm một topic về thơ NB. Trong phạm vi nho nhỏ cuả mình,đưọc anh ghé mắt là vui rồi ,Chúc anh thành công trên mọi lĩnh vực.
uả vậy là ngày xưa có học thơ NB hả anh ,Thảo thật quê muà không biết điều này ,vì lúc Thảo học không đề cập chi NB cả Thảo tốt nghiệp trung học 1983 và giải phóng về 1975 học lớp 5
Mãi đến sau này, mặc cho ván đã đóng thuyền, nhưng xuyên suốt cuộc đời tôi, khi tôi lấy chồng trong Nam và về lại quê vẫn thỉnh thoảng nhớ chàng và không quên được thơ NB, một người yêu ,thưở 17 hay đọc thơ NB cho tôi nghe …
Ngay cả hôm nay biết bao nhà thơ ra đời, cách viết cách tân kỷ thuật đổi mới, tôi vẫn thích vẫn quyến luyến những vần thơ khác … Song thơ NB mãi mãi là những vần thơ nhẹ nhàng,trong sáng mà sâu thẳm, chân phương và tinh hoa một cách đáng yêu. Mãi gợi cảm, luôn đọng lại trong lòng tôi một thưở xa xưa, và thấy mình sống trong nó …
Một mối tình đã gắn liền với một dòng thơ đã qua, giờ chỉ còn là kỷ niệm, kỷ niệm ray rức mãi nên nàng phải bộc phát bằng một bài viết hay, thấm sâu vào lòng ngươi….
Viết hết rồi lần lượt post thôi.