Tôi lại về đây lối thu xưa,
Thôn dã miền quê trong nắng trưa,
Dáng dừa soi bóng dòng kênh nhỏ,
Đôi sẻ ân tình gọi tiếng đưa…
Lối nhỏ tôi về vẫn như xưa,
Vẫn cây cầu nhỏ gõ nhịp thưa,
Đây gốc me già thêm cổ thụ,
Hai bên hoa trắng nở bốn mùa.
Hoa đẹp làm sao, đẹp làm sao
Tựa cánh bướm tiên dẫn lối vào
Ôi ! loài hoa trắng loài hoa trắng,
Một loài hoa dại tựa ngàn sao.
Có phải hoa tình là Xuyến Chi (?),
Hoa của ngày xưa mối tình si,
Với người thôn nữ bên làng Hạ,
Ký ức một thời trỗi về đây.
Ngày ấy nàng là đóa hoa khôi,
Trường tôi nằm khuất bóng non đồi,
Tôi mang tình gửi trong lớp học,
Nàng cười đẹp quá mất đi thôi.
Nàng chẳng trả lời tôi một câu,
Ba năm vàng võ mộng u sầu,
Đến ngày tốt nghiệp , tôi buồn lắm
Sắp sửa xa trường, xa lứa đôi.
Tôi về muộn nhất sau tiếng trống,
Nàng đứng chờ tôi trước cỗng trường,
Nàng trao xếp giấy đôi màu trắng,
Rồi cười gõ nhịp , để mình tôi.
Tôi về mang xếp giấy ra xem,
Chỉ có cành hoa trắng tinh nguyên,
Cánh nhỏ đài xanh sương còn đọng,
Tay cầm, tim gõ nhịp run run…
Thế rồi tôi mãi với thời gian,
Bỏ cánh hoa xưa, bỏ xóm làng,
Bỏ lỡ Xuyến Chi trong nhật ký,
Nàng đã theo chồng bước sang ngang…
Tôi về mang ký ức thêm đau,
Xem cánh hoa xưa đã khô màu,
Xuyến Chi nở trắng bên lối cũ,
Thôi đành hẹn lại ở kíp sau.
{jcomments on}
Dạ Lan cũng rất thích hoa xuyến chi, hoa mong manh và dễ vỡ như những mối tình tuổi học trò.
Cảm ơn Da Lan đã ghé thăm và cảm nhận về Hoa Xuyến Chi !
La Tinh
Thế rồi tôi mãi với thời gian,
Bỏ cánh hoa xưa, bỏ xóm làng,
Bỏ lỡ Xuyến Chi trong nhật ký,
Nàng đã theo chồng bước sang ngang…
Tôi về mang ký ức thêm đau,
Xem cánh hoa xưa đã khô màu,
Xuyến Chi nở trắng bên lối cũ,
Thôi đành hẹn lại ở kiếp sau.(LT)
Chuyện tình Hoa Xuyến Chi thật cảm động, những câu thơ ngậm ngùi!
Chuyện tình hoa Xuyến Chi ngậm ngùi , nhưng hoa Xuyến Chi là một loia hoa dại đẹp phải không NT ( 😛 )
Cảm ơn NT nhiều & chúc vui !
Thế rồi tôi mãi với thời gian,
Bỏ cánh hoa xưa, bỏ xóm làng,
Bỏ lỡ Xuyến Chi trong nhật ký,
Nàng đã theo chồng bước sang ngang…
Tôi về mang ký ức thêm đau,
Xem cánh hoa xưa đã khô màu,
Xuyến Chi nở trắng bên lối cũ,
Thôi đành hẹn lại ở kíp sau.(LT)
Chào LT, bài thơ bạn dài quá nhưng mình thích hai đoạn thơ này vì nó hay và có hồn, chúc bạn vui.
Cảm Ơn Bạn đã khen , xin chúc vui !
Thế rồi tôi mãi với thời gian,
Bỏ cánh hoa xưa, bỏ xóm làng,
Bỏ lỡ Xuyến Chi trong nhật ký,
Nàng đã theo chồng bước sang ngang…
Tôi về mang ký ức thêm đau,
Xem cánh hoa xưa đã khô màu,
Xuyến Chi nở trắng bên lối cũ,
Thôi đành hẹn lại ở kiếp sau.
Câu chuyện tình mong manh như hoa xuyến chi nên kết thúc buồn… Xin chào La Tinh lâu rồi mới gặp lại!
Chao PMT !
Lâu quá, nhớ Hương Xưa thi đàn, gửi một bài thơ mọn đó mà. Cuộc sống níu kéo văn thơ …
Cảm ơn PMT nhiều !
Lối nhỏ tôi về vẫn như xưa,
Vẫn cây cầu nhỏ gõ nhịp thưa,
Đây gốc me già thêm cổ thụ,
Hai bên hoa trắng nở bốn mùa.
Hoa đẹp làm sao, đẹp làm sao
Tựa cánh bướm tiên dẫn lối vào
Ôi ! loài hoa trắng loài hoa trắng,
Một loài hoa dại tựa ngàn sao.
Có phải hoa tình là Xuyến Chi (?),
Hoa của ngày xưa mối tình si,
Với người thôn nữ bên làng Hạ,
Ký ức một thời trỗi về đây.
Bài thơ dễ thương quá.
Cam on TT Nhieu, khem ngai wa 😛
Chuc Vui hi !
Ngày ấy nàng là đóa hoa khôi,
Trường tôi nằm khuất bóng non đồi,
Tôi mang tình gửi trong lớp học,
Nàng cười đẹp quá mất đi thôi.
Nàng chẳng trả lời tôi một câu,
Ba năm vàng võ mộng u sầu,
Đến ngày tốt nghiệp , tôi buồn lắm
Sắp sửa xa trường, xa lứa đôi.
Tôi về muộn nhất sau tiếng trống,
Nàng đứng chờ tôi trước cỗng trường,
Nàng trao xếp giấy đôi màu trắng,
Rồi cười gõ nhịp , để mình tôi.
Tôi về mang xếp giấy ra xem,
Chỉ có cành hoa trắng tinh nguyên,
Cánh nhỏ đài xanh sương còn đọng,
Tay cầm, tim gõ nhịp run run…
Chuyện tình thuở hoa học trò ngây ngô, dễ thương chi lạ La Tinh ơi!
Cảm Ơn QT rất nhiều !
Tình nào dang dở thì dễ vào thơ ca vậy mà, cô bạn học giờ đây đã đi xa rồi, về quê nhớ lại chút tương tư thôi.
Xin Chúc Vui 🙁 !
Hoa Xuyến Chi
Mỗi sớm mai
Bên vệ đường hoa Xuyến Chi vẫn nở
Hoa nhắc nhở:
Xao xuyến làm chi?
Vâng! Xao xuyến mà làm chi!
Hỡi người!…
Thùy Anh