” Ngày xưa xa xôi em rất yêu màu tím
Ngày xưa vô tư em sống trong trìu mến
Chiều xuống áo tím thường thướt tha
Bước trên đường gấm hoa
Ngắm mây chiều lướt xa ” ( Hoàng Trọng & Vĩnh Phúc )
Tôi lang thang qua đường Thống Nhất đầy hoa vàng khoe sắc, hoa muồng hoàng yến, những chùm hoa như chuỗi đèn lồng đong đưa trong gió sớm, khi ban mai về, một cơn gió thổi qua, xác hoa rơi rụng dưới lề đường, làm thành một tấm thảm vàng, dưới gốc cây, hoa vàng bay phất phơ trong gió, gieo vào lòng người bao cảm giác chấp chới đam mê. Màu vàng, màu của hoàng cung xưa, màu của một thời vàng son đã khuất chìm trong quá khứ, màu tượng trưng cho sự sang trọng, kiêu sa, màu của thuở nào, có chiếc lá vàng chênh chao trong nắng, Những cánh hoa vàng nhỏ nhắn, mỏng manh, Hoa nở giữa mùa xuân, sang đến mùa hạ, rồi hoa tàn, rồi xác hoa héo úa, nhưng vẫn giữ lại được màu vàng thơ ngây của thuở ban đầu, hoa sẽ tàn theo tháng năm, đợi chờ giữa mùa xuân sau gặp lại, để lại trong tâm tư ta bao quyến luyến vấn vương…..
Em đến bên đời
hoa vàng một đóa
một thoáng hương bay
bên trời phố hạ
nào có ai hay
ta gặp tình cơ
nhưng là cơn gió
em còn cứ mãi bay đi. ( Trịnh Công Sơn )
Hoặc
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường
( Nguyên Sa )
Cùng với hoa vàng, hoa tím, còn có hoa phượng đỏ, một màu đỏ rực trời và kéo dài cho đến hết mùa hè, sang đến mùa thu, mùa tựu trường nhung nhớ, mùa bỡ ngỡ tuổi học trò, những năm tháng đã qua đi, không bao giờ còn níu lại, có còn chăng là những kí ức xa vời, theo ta về mãi đến hết cuộc đời…..Hoa phượng đỏ thắm tươi, màu đỏ rực rỡ, màu đỏ thênh thang trong nắng, màu đỏ thấm đẫm tròng lòng tôi, màu đỏ bay bỗng giữa khung trời mùa hạ, nhất là công viên Hội Phú, hoa vàng, hoa đỏ đan xen cùng lá xanh biêng biếc, lung linh khoe sắc, trên xa kia là khoảng trời rộng nhiều mây trắng lang thang, một bức tranh tuyệt mĩ làm ngơ ngẩn lòng người…. Hoa và nắng xôn xao, chan hoà cùng nhau, nhất là màu đỏ của phượng vĩ, khơi gợi cho ta bao mùa hè năm xưa, lúc tuổi còn cắp sách đến trường, mang trong lòng bao ước vọng của tuổi hoa niên, những tháng ngày chơi vơi cùng tiếng ve râm ran, tấu lên khúc nhạc đón chào mùa hè đang đến Nhạc sĩ Thanh Sơn đã nói hộ những cảm nghĩ, những nỗi lòng của các chàng trai, cô gái vừa chớm xuân xanh, những luyến tiếc lo âu….
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn,
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gũi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi! …
( Thanh Sơn )
Cũng như nhà thơ Đỗ Trung Quân, lưu luyến những tháng ngày nồng nàn thời cắp sách
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây
Và ngày sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay
Pleiku là thế đó, có hoa vàng, hoa tím và hoa phượng đỏ mênh mang, Còn mùa thu có hoa cúc quỳ vàng tươi thắm, những đồi hoa trãi dài đến mút mắt, lộng lẫy trong nắng vàng, kiêu hãnh trong gió chiều và bay bổng giữa không gian… Trên những thảm hoa cúc quỳ vàng rực, có vô số bướm, nhiều nhất là bướm vàng đua nhau đuổi bắt và hút nhụy hoa.
Gần đây Pleiku có giống hoa đỏ thẩm, hoa osaka, được người ta trồng hai bên hè phố
Cám ơn nhé, cám ơn hoa vàng, màu vàng tinh khôi trong trẻo, đã găm sâu vào lòng tôi bao nỗi nhớ miên man. Cám ơn nhé, cám ơn màu tím bâng khuâng mỗi chiều, gợi nhắc cho tôi bao kỉ niệm, những bài thơ thời vụng dại tuổi mười lăm. Cám ơn nhé, cám ơn hoa phượng đỏ, màu đỏ ngọt ngào, thăm thẳm của mùa hè mang nhiều nỗi nhớ băn khoăn. Cám ơn tất cả, cám ơn phố núi Pleiku, nơi những chiều có mây mờ giăng giăng khắp nẻo, nơi buổi sáng thức dậy thấy sương phủ ngập lối đi. Có những hôm thức dậy thấy trời trong sáng, hứa hẹn một ngày đầy nắng vàng, ngờ đâu trong khoảng khắc, bất chợt nhìn ra bầu trời, sương mù trãi thảm, mọi vật ẩn hiện mờ mờ, ảo ảo như khói, như mây, đẹp, đẹp đến xao xuyến lòng..
Pleiku là thế đó, là những sớm, những chiều chìm lặng dưới màn sương….
Pleiku còn có biển hồ nước trong xanh ngắt, nơi đây có con đường thơ mộng giữa hai hàng thông. thông cao xanh bát ngát, thả tiếng reo vi vu như tiếng thì thầm của gió, của mây, của những người Cao nguyên chơn chất hiền hoà, Biển Hồ còn được gọi là Mắt Ngọc của thành phố Pleiku.
Giữa trung tâm thành phố có chùa Minh Thành với lối kiến trúc rất đẹp, những bức tượng chạm khắc công phu, chùa được đánh giá đẹp nhất miền Trung Tây Nguyên
Pleiku còn có hồ Đức An, công viên Diên Hồng thơ mộng, có những chuổi liễu rũ lơ thơ trong gió, lãng đãng trên mặt hồ những con sóng gợn lăn tăn…..
Cách Pleiku khoảng 10 km là công viên Đồng Xanh, có thạch động huyền bí, có cây hoá thạch tuổi ngàn năm, có đền thờ vua lửa, vua nước, vua Hùng..v …v.. một nơi mang nhiều bản sắc văn hoá Tây Nguyên.
Xa xa là thuỷ điện IALY với con đường quanh co đèo dốc, có suối reo, có chim hót đầy lãng mạn nên thơ. có đường hầm dài 600m, đi vào găp ngay bốn tổ máy, chung quanh im ắng đến lạnh lùng, như nơi thâm cung huyền bí thưở xa xưa
Pleiku còn có nhiều thác nhất là thác Phú Cường đẹp và thơ mộng, thác Lệ Kim nhỏ nhắn xinh xinh, đứng nhìn từ xa, ta sẽ thấy dòng chảy nhả ra những làn khói mờ mờ ảo ảo, mơ hồ như trong chuyện thần thoại của người Tây Nguyên……….. còn nhiều nữa, nhiều nữa, nhất là những quán cafe vườn hằng đêm có ánh đèn màu lung linh diễm tuyệt
Pleiku còn có những món ăn đặc sản núi rừng, như gà rừng nướng chấm muối lá é, ( một loại lá cay cay ở trong rừng ) cơm lam ( cơm là một loại gạo dẻo dân tộc, được bỏ vào ống tre nướng, chấm với muối mè rất thơm ngon ), muối kiến ( là những con kiến bụng trong veo họ rang sơ qua xóc muối ) và vô số các loại thịt rừng, cá suối thơm ngon …v….v…Đặc biết có rượu cần một loại rượu đặc sản của vùng Tây Nguyên, đã nổi tiếng khắp đất nước……Tạm biệt phố núi Pleiku thân yêu nhé…
{jcomments on}
Đọc bài viết của chị Cẩm Tú Cầu, CT mê PLEIKU quá đi mất. Chị có biệt tài tả cảnh và có biệt tài ru hồn người. Mong sao có dịp đặt chân lên vùng đất nổi tiếng này.
Hy vọng một ngày nào đó rất gần, anh chị ĐT CTC được đón tiếp TTCT tại phố núi Pleiku Chúc em hạnh phúc nhé
Thân tặng người viết và Pleiku
Pleiku ngày ấy
Hai mắt quạnh hiu chiều mưa núi
thôi ngày xưa đã vĩnh biệt xa rồi
tôi nợ tình em mà không nói
Pleiku quạnh buồn theo sương sa .
Tôi mang mây về tận cuối lòng
rừng xưa cũng không trở lại
vĩnh viễn khu phố buồn tê-tái
vĩnh viễn những tháng ngày đợi mong .
Ai đợi người bên đồi đức Mẹ
ở đây thương gió lạnh sang mùa
để tôi dỗ lòng sầu chi đến thế
rồi ai một mình đứng trong mưa .
Những bước chân xa cuối dốc sương mù
giữa cơn say quên giấc mơ tình-ái
đất trời bỏ lại buồn đi mãi
rượu uống lưng đồi từ hạ sang thu .
Những chiều say ngập lòng cùng quán rượu
Pleiku lạnh mấy đường về
bóng đàn bà chìm khuất cuối cơn mê
nợ người đến con tim rĩ máu .
Những đêm trăng đi hoang biển Hồ
thoáng nhìn tóc xưa đã bạc
thương Pleiku núi đồi chất ngất
đã đi ,ở lại,đã quay về .
Phố xanh xao người nhớ mấy Hàm Rồng
tội Phước -An mây chiều lẻ bóng
phố nhỏ buồn trôi cơn gió xa trời rộng
xa người rồi hỏi còn nhớ,trông,mong ?
Pleiku ngũ nổi buồn con gái
chiều về buốt lạnh phủ hơi sương
mắt người tím thẩm miền hoang dại
rót chi tôi dòng lệ đắng buồn .
Pleiku tôi bơ vơ mây trời
phố núi đi và về mãi mãi
níu lại đời hai ta từ đó
thơ viết cho người cũng vờ trôi .
Ơi Pleiku bài thơ chưa viết thành lời
tội cho tôi và người từ độ đó
có mĩm môi cười cố nhân mắt đỏ
có nói lời chia biệt trong tôi .
Em Pleiku bờ vai tóc thả
giọt tình ai dấu lệ mấy bờ vui
em của tôi ơi rồi cũng một thời
qua đi và quên tất cả .
Môi má hồng giờ ai tô thắm
bao nhiêu năm chưa hết bụi đường
bông pơ-lang còn giữ tình ai
một thời say đắm
một người đi bỏ hết tơ vương .
…còn tiếp
…tiếp theo
Hoa phố núi sắc chiều tím nở
sương sao tan thoáng hơi thở rừng
đồi xưa lần hẹn hò bỏ dở
tiếng người còn ở lại rưng rưng .
Hỏi người xưa còn có buồn không
tôi một đời cầm bằng ở lại
núi bạc màu và lòng bối rối
để ai người xưa biền biệt đợi trông .
Xa hết người ơi phố núi
Pleiku ngày ấy tôi về
người ở lại tôi hoài dong ruổi
tội cho người và cũng tội cho tôi
(để lại Pleiku chín đợi mười chờ !)
Huy Uyên
Bài thơ hay quá anh Huy Uyên ơi!
Cám ơn HU bài thơ rất hay và nhiều cảm xúc
Xa hết người ơi phố núi
Pleiku ngày ấy tôi về
người ở lại tôi hoài dong ruổi
tội cho người và cũng tội cho tôi
(để lại Pleiku chín đợi mười chờ !)
Huy Uyên
Đã nhiều lần em đến Pleiku vậy mà đọc bài viết của chị vẫn thấy thích chi lạ!
Đi Pleiku chơi nhé QT
Chào chị Cẩm Tú Cầu !
Em đã từng sống Pleiku hơn 5 năm ( sau 75 ) phố núi chiều mưa…nhưng bây giờ đọc bài viết của chị lại thèm quay về chốn cũ …
Chúc anh chị vui !
Em đã từng sống Pleiku hơn 5 năm ( sau 75 ) phố núi chiều mưa…nhưng bây giờ đọc bài viết của chị lại thèm quay về chốn cũ …
Ừ về chốn cũ đi em
Pleiku là thế đó, có hoa vàng, hoa tím và hoa phượng đỏ mênh mang, Còn mùa thu có hoa cúc quỳ vàng tươi thắm, những đồi hoa trãi dài đến mút mắt, lộng lẫy trong nắng vàng, kiêu hãnh trong gió chiều và bay bổng giữa không gian… Trên những thảm hoa cúc quỳ vàng rực, có vô số bướm, nhiều nhất là bướm vàng đua nhau đuổi bắt và hút nhụy hoa.
Gần đây Pleiku có giống hoa đỏ thẩm, hoa osaka, được người ta trồng hai bên hè phố
……………………..
Pleiku là thế đó, là những sớm, những chiều chìm lặng dưới màn sương..(CTC)
Pleiku là thế đó…hỏi mấy ai..khi xa rời mà không nhớ…không xao xuyến khi chợt nghĩ về…
SS cảm ơn chị Cẩm Tú Cầu đã cho SS nhìn lại Phố Núi qua TẢN MẠN PLEIKU…
SS chúc A/C mãi vui khỏe và hạnh phúc nhé.
SS ơi! Chị mong một ngày nào đó sẽ gặp em tại Pleiku Dạo này em có khoẻ không? Chị mất số ĐT của em rồi Chúc em vui và thật nhiều sức khoẻ nhé
Pleiku trong bài viết của tỉ tỉ camtucau sao đáng yêu đến thế, nó đẹp trong sự lung linh khiến cho con người đọc như đi vào một không giang ngệ thuật. Giá được một lần đến Pleiku!!!
Cảm ơn bài viết của tỉ tỉ làm cho muội nặng lòng với thiên nhiên ở đây.
Muội LBT đây tỉ tỉ Camtucau.
Chào muội muội BT
Ôi! Được muội muội BT khen tỉ tỉ ctc vui lắm mong một ngày gặp muội ở phố núi Pleiku biết đâu sẽ có, quả đất tròn mà Chúc muội muội vui khoẻ nhé
thanks chị Cầu đã cho em cảm xúc về những xứ sở Tây nguyên Pleiku tuyệt vời chị !!!
cách viết chị biểu đạt thắm thiết lắm chị lại có skill lồng vào những vần thơ để minh chứng thật phù hợp …để chúng ta thấy hài hoà trong cách viết cuả chị
Chúc hồn văn chị mãi thanh xuân và bất tử…
Cám ơn nhận xét của HT. Có dịp về thăm quê hương mời HT lên đây chơi một chuyến nhé. Ở đây vào mùa khô mỗi ngày đều có đủ 4 mùa đấy. Đêm và sáng sớm là mùa đông, buổi sáng mùa xuân, buổi trưa mùa hạ và buổi chiều mùa thu.
Bức tranh biến hoá như thơ thế là tuyệt quá… Em chưa từng đến nhưng truyện chọn đất diễn ở Pleiku vẫn có nhiều đó… có lẽ tuy chưa đến nhưng tấm lòng đã đến hồn đã đến nên skìll có, em có đi ngang qua vào năm 2001 trước khi đi Mỹ ,Hẹn khi về sẽ hàn huyên hơn chị…
Chào chị Camtucau.
Chị viết những cảm xúc của chị về Tản Mạn Pleiku nào hoa nào bướm nào nắng vàng, sương giăng mây phủ…làm hồn em đi dạo quanh quanh đến tê lòng và nhớ quá Pleiku với những kỷ niệm đã từng đến và muốn đến nữa…
Chúc anh chị luôn hạnh phúc cùng những tản thơ văn như suối nguồn Tây Nguyên.
” Chị viết những cảm xúc của chị về Tản Mạn Pleiku nào hoa nào bướm nào nắng vàng, sương giăng mây phủ…làm hồn em đi dạo quanh quanh đến tê lòng và nhớ quá Pleiku với những kỷ niệm đã từng đến và muốn đến nữa…
Cám ơn em đã đọc bài viết của chị và ghi cảm nhận, hôm nào có dịp lên Pleiku chơi em nhé, anh chị rất vui mừng đón em
Tôi lang thang qua đường Thống Nhất đầy hoa vàng khoe sắc, hoa muồng hoàng yến, những chùm hoa như chuỗi đèn lồng đong đưa trong gió sớm, khi ban mai về, một cơn gió thổi qua, xác hoa rơi rụng dưới lề đường, làm thành một tấm thảm vàng, dưới gốc cây, hoa vàng bay phất phơ trong gió, gieo vào lòng người bao cảm giác chấp chới đam mê. Màu vàng, màu của hoàng cung xưa, màu của một thời vàng son đã khuất chìm trong quá khứ, màu tượng trưng cho sự sang trọng, kiêu sa, màu của thuở nào, có chiếc lá vàng chênh chao trong nắng, Những cánh hoa vàng nhỏ nhắn, mỏng manh, Hoa nở giữa mùa xuân, sang đến mùa hạ, rồi hoa tàn, rồi xác hoa héo úa, nhưng vẫn giữ lại được màu vàng thơ ngây của thuở ban đầu, hoa sẽ tàn theo tháng năm, đợi chờ giữa mùa xuân sau gặp lại, để lại trong tâm tư ta bao quyến luyến vấn vương…..
Đẹp quá chị ơi!