Thuở Còn Dưới Núi
Lá Bồ-Đề
Trong mưa có giọt cam-lồ,
Trên mây có giải tuệ-thi bay về.
Thuở nào trong cõi u-mê,
Quét trăng thấy lá bồ-đề trước sân.
Chợ Đời
Ta về quét chợ làm vui,
Nghêu-ngao ca hát ngủ vùi bên sông
Tình người gửi chốn mênh-mông,
Có-không, không-có vốn trong cõi đời.{jcomments on}
HẠ SAN
về thôi lối cũ
con tim nghẹn lời
kệ kinh nằm ngủ
bao la giữa trời
*
đêm chia ngọt bùi
nên sầu đứng lại
hạt gió ngậm ngùi
vào cuộc trần ai
*
sen tàn đã phai
người đi tìm mộng
nơi nào thiên thai
nửa đêm tình động
*
về xuôi gió lộng
áo bạc mù sương
mắt sầu ngấn đọng
bể dâu đoạn trường
*
bốn bề trầm hương
cúi đầu nhập thế
bụi đời tơ vương
vai gầy đẫm lệ
R.Xưa thân mến,
Lâu không vào thăm Hương xưa . Khi vào, thấy R Xưa phẩm-bình và lại được đọc thơ .
Quý lắm . Xin chân-thành cám ơn
Đọc nhiều lần mà sao hay quá “HẠ SAN” ơi, R. Xưa Anh ơi!
Ðọc thơ của Ông Rùa Ðá sáng nay thấy như cõi lòng mình thoát tục.
Cái cảm giác mơ hồ theo mây gió, bay bổng lâng lâng, và cứ thế bay. Người thì phiêu bồng, tâm thì tĩnh và lòng thì lặng. Thơ của ông cho mình cảm giác rất gần mà cũng rất xa. Gần vì chúng ta ở rất gần nhau mà xa vì xác ông ở đây mà hồn ông ở đâu đâu, không gần được. Thôi thì mượn gió bay theo, biết đâu một nơi yên bình nào đó chúng ta sẽ tìm trong cái không có và trong cái có không.
Lâu lâu thấy ông xuống núi, rồi thoáng một cái lại bay đi rồi. Chờ lần sau vậy. Bài Hạ San của R. Xưa giúp mình mơ đến lần sau gặp lại.
NL
Ông chủ Vườn Tiên thân mến,
Bây giờ là tháng 6. Thành phố Horsham tổ chưc lễ kỷ niện của Township tưng-bừng. Sao không thấy hai chủ-nhân kỷ-niệm lẽ 11 năm .
Không cần phiêu-bồng, không cần tâm tĩnh, không cần lòng lặng mà vẫn thấy hạnh-phúc mớj kỳ-diệu anh Nguyên Lương ơi!
Rất vui khi biết nhà thơ NHLD đã không còn ở dưới núi nữa mà đã lên núi và ngộ đạo. Lên núi rồi mà cũng còn chút vấn vương và còn muốn nhắn gởi về cõi trần những câu thơ đầy thiền tính và tuệ thông:
Thuở nào trong cõi u-mê,
Quét trăng thấy lá bồ-đề trước sân. (NHLD)
Và nhất là:
Tình người gửi chốn mênh-mông,
Có-không, không-có vốn trong cõi đời. (NHLD)
Mong rằng anh sẽ tìm được thanh thản cho tâm hồn khi thực sự xa lánh được bao hệ lụy của cõi trần gian ô trọc và đầy nhiễu nhương!
Một bài thơ sâu sắc và thâm thúy của nhà thơ đã ngộ ra chân lý đích thực của cuộc sống.
Nếu vẫn còn đem computer lên đó thì thỉnh thoảng cũng phóng về cho hạ giới một vài bài thơ nữa nhé, nghe anh?
Mừng thay. Xin cám ơn nhà thơ NHLD.
ltmk
Anh Lê Trọng Minh Kha thân mến,
Cám ơn anh đã phẩm-bình. Người lên núi nhưng vẫn còn nhớ thành phô Văn Hóa Boston . Mùa hè trên đường người ta vẽ tranh, người ta chơi nhạc, ngưƠi ta uông cà phê gần trương Havard,… Rất thơ mộng!
Leo lên đỉnh cao mà còn mang theo thành phố anh ở thì vẫn chưa thoát tục đâu anh .
Mong một ngày gặp mặt NHLD
Ta về quét chợ làm vui,
Nghêu-ngao ca hát ngủ vùi bên sông
Tình người gửi chốn mênh-mông,
Có-không, không-có vốn trong cõi đời.
Bài thơ vẽ nên một bức tranh đẹp đẽ. Một Trang Tử của thời hiện đại, quay về với cuộc sống tự nhiên, ngao du trong chốn hồng trần, vui với những công việc thường tình nhất.
Chị Thu Thủy thân mến,
Cám ơn lời phẩm-bình nhiều cô-đọng của chị
HÌnh như hạnh=phúc thường chỉ có khi nhìn thấy trong những cái tầm-thường quanh minh. Không cần tìm kiêm ở nơi xa vời phải không chị?
Thân chúc cị luôn an-mạnh
2 bài thơ của NHLD đầy chất thiền,rất sâu sắc & rất hay! Đọc xong tâm hồn mình cũng an lạc theo …cám ơn anh NHLD,chúc anh nhiều súc khỏe!
Chị Trần Kim Loan kính mến,
Chân-thành cám ơn lời phẩm-bình của chị .
Cầu chúc chị luôn an vui và viết thêm thơ hay như những bài đã viết
Lòng đầy những ngổn ngang, đọc hai bài thơ của Anh như dịu lại. MMT thích nhất là câu cuối của “Lá Bồ-Đề” cực kỳ thi vị:
“Quét trăng thấy lá bồ-đề trước sân”
Hay “Chợ Đời” mà “nghêu ngao ca hát ngủ vùi bên sông” là một hình ảnh tiêu dao, độc đáo. Rất thích ạ.
Hai bài thơ ngắn cực kỳ hay và ý nghĩa mới mênh mông làm sao!
Mong được đọc nhiều hơn những bài thơ thật hay của Anh.
MMT
Mộc Miên Thảo thân mến,
Thơ hay là do bạn bè. Ý tưởmg có sằn trong Đạo, trong tâm hồn anh chị em mình . Anh NHLD chỉ xếp cho có vần điệu thôi. Phải không ?
Anh Lãng Du , quét trăng thì gặp cây đa chú Cuội chứ sao lại gặp lá Bồ Đề…chạy.
Cô Dạ Lan,
Thường thi sĩ họ nhìn mọi thứ đều trái với hiện thực. Cô biết chị Hằng thì ở trên cao với chú Cuội. Chắc chắn không có một chiếc lá của cây đa nào nơi chú Cuội ngồi chơi mà rớt xuống trần thế. Ðêm trăng, nơi sân Chùa, nhà thơ làm chú Tiểu quyét lá Bồ Ðề mà cứ tưởng là lá từ trên cung trăng rớt xuống. Ý nhị lắm, lòng muốn nói thật mà thơ không dám nói thật, thế thôi!
NL
Ông chủ Vườn Tiên rất thân mên,
Ông đã mang mang kinh-nghiệm khi viết lời nhận xét .
Đây là chuyện tương-tự:
Ông chủ Vườn Tiên mời mọi người tơi coi hoa Đậu Tìm (Tử-Đằng) . Những chum hoa trong nắng sao đẹp đến vậy! Thật là lỗng-lẫy, nhiều mầu sắc khác nhau . Đẹp không thể tưởng!
Tôi coi hoa một lúc thì các bà các cô lũ lượt kéo tới. Họ mang theo quần áo để chụp hình … Hàng xóm tưởng ông tổ chức Giải Hoa Hậu Nguyện Lượng … HỌ khen hoa cua ông tuyệt vời .
Tôi phải chào ông để vội và lên Núi. Ở lâu không tốt cho đời tu-hành. Hoa của ông đẹp thật!
Thưa Chị Dạ Lan,
Lúc đã ngộ Đạo thì cái gì hay, đẹp cũng thành lá Bồ Đề chị ạ
Cám ơn chị phẩm-bình
Xin chào anh Nguyễn Hoàng Lãng Du
Ở dưới núi mà vẫn
“Quét trăng thấy lá bồ-đề trước sân.”
“Ta về quét chợ làm vui,
Nghêu-ngao ca hát ngủ vùi bên sông”(NHLD)
tâm thật ung dung tự tại bữa ni anh lên núi rồi lại càng thanh thản, an nhiên… chúc mừng anh.
Chị Quốc Tuyên thân mến,
Vì TÂM có lúc còn ĐỘNG nên mới phải xa cuộc đời mà lên núi
Nếu vững như ông Nguyên Lương thì cứ ở Cõi Trần này mà an vui với hoa, với rượu Bồ Đào
Chân-thành cám ơn lời phẩm bình của chị
Tâm nào tỉnh, tâm nào lay
Quyét sao cho sạch hồn đầy lá rơi
NL
Anh RB thân mến,
Cám ơn anh đã dọc thơ và phẩm bình
NHLD
Dưới núi thì mơ lên núi lên được núi rồi còn mơ gì nữa không lẽ lại mơ xuống núi.
Thưa anh,
Địa-điểm cao thâp có lẽ không quan-trọng. Ở đâu mà tiếp-tục giữ được cái tâm trong sạch và sự an-vui mơi quan-trọng
Dưới núi là sắc không mà lên núi cũng chỉ là sắc không, tất cả vô thường.
Lời phẩm-bình tỏa sáng như ý nghĩa của biệt-hiệu!
NHLD lên núi
Rằng ta bỏ phố lên đồi
Nhặt bông huệ trắng nghe hồi chuông ngân
Bao năm phiêu lãng đường trần
Mà sao lòng mãi ngại ngần gió mưa
Đã tàn chưa tiệc tiễn đưa
Bên song hoa rụng hồn vừa liêu xiêu
Bóng ta nghiêng ngã đường chiều…
LCD
Người anh em đa-tài thân mến,
Hân-hạnh được anh phẩm binh . Thơ hay lắm .
Đàn hay, hát giỏi, giới-thiệu hấp-dẫn, điều-hành thành-thạo,… như anh thì đừng lên núi. Nên ở lại vui với đời và giúp người .
Hy-vọng sớm gắp lại trong tháng này
Thân mến,
NHLD
Nguyễn Hoàng Lãng Du , chào huynh !
Anh lại trở về Hương Xưa với 2 khúc tứ tuyệt thật sâu cảm ! Huynh Nguyên Lương và huynh Lê Trọng Minh Kha bình đã quá hay rồi . QA chỉ xin có lời thương mến tới anh , mong anh vui nhiều !!
Anh Quế Anh thân mến,
Lâu lắm chúng ta mới lại liên-lạc nhau!
Tôi không ngờ được đọc những lời anh viết nên xúc-động . Chúng ta chưa một lần gặp nhau nhưng tại sao trong tôi vẫn thấy anh là người cố-cựu .
Có lẽ trong tâm-tưởng chúng ta cùng chung đường về, cùng tôn-trọng nhau, cùng một mơ ước cho Quê Hương tốt đẹp .
Chỉ có vài điều mà sao tôi không gặp được ở một số người khác!
Cầu chúc anh luôn an-mạnh
NHLD
Nguyễn Hoàng Lãng Du , thơ anh đã cho QA sự cảm phục ( mỗi lần thưởng thức là nhớ và ghi trong sổ vì sợ lãng quên ) gần đây thấy anh trong video về ” ra mắt sách Vũ Thanh ” càng quý mến huynh hơn …bởi vậy từ cõi lòng đã ghi nhận sâu đậm , hy vọng có dịp hội ngộ !?